Đột nhiên, lôi nữa.
Ngoảnh đầu thấy cô gái đang kéo áo một thằng nhóc, cứ bám chặt lấy.
“Xin , em gái phiền , đưa con bé .”
Anh lùi vài bước, tách cô gái đang túm lấy bộ đồ của Tiểu Bảo, nhưng nào ngờ Tiểu Bảo một bước, khom lưng đỡ cô gái dậy.
Cô gái nhân cơ hội đó nhanh chóng nắm lấy bàn tay của Tiểu Bảo đang đỡ , lực mạnh khiến Tiểu Bảo khỏi nhíu mày.
“Cứu với, quen , đưa .”
Tiểu Bảo đàn ông, mặc cho cô gái cứ bám chặt lấy , cũng buông tay
“Dựa cái gì đây là em gái ?Hai giống .”
“ là đàn ông, em gái là con gái, giống mới kỳ lạ đấy.Chàng trai, cảm ơn ý của , nhưng bố vẫn đang ở nhà chờ chúng ,hơn nữa cũng đến trạm , buông tay .”
Người đàn ông chút lo lắng, mắt tàu sắp đến trạm , chỉ còn một lúc nữa là xuống xe, nếu thể xuống thì lẽ sẽ sự đổi.
Cô gái thấy đàn ông như thế, liên tục lắc đầu, sức nghiêng về phía Tiểu Bảo.
Mặc dù trông vẻ lớn, nhưng hiện tại là duy nhất đưa nghi ngờ.
“Đừng, đừng, trai, trong nhà chỉ chị gái và em trai, quen , buông ...”
“Em gái, đừng sợ, bố sẽ trách em , họ vui còn kịp nữa.”
Người đàn ông đàn ông rõ ràng thể nắm bắt tâm tư của những xung quanh, một câu như đánh tan những nghi ngờ trong lòng xem.
Cô gái chống cự quyết liệt như là vì sợ bố phạt khi về nhà, điều cũng dễ hiểu.
Tiểu Bảo do dự xác định, nhưng cảm thấy gì đó bất thường.
Bàn tay của cô gái đỏ bừng vì siết chặt nãy giờ, khuôn mặt rõ ràng là vẻ đau khổ, nhưng trai luôn miệng quan tâm đến cô thì nhắm mắt ngờ, thậm chí còn dùng sức lôi cô gái buông.
Nếu đó thực sự là em gái của thì thể thờ ơ như ?
Nếu vui vẻ thì chắc chắn sẽ nỡ, nên Tiểu Bảo mới do dự với tay kéo lấy cô gái khi cô gái đang bám chặt lấy .
Người đàn ông dùng sức nhưng Tiểu Bảo vẫn buông tay.
Anh dần mất kiên nhẫn.
“Thằng nhóc , buông tay , đây là chuyện của chúng , mong đừng lo chuyện bao đồng.”
Trong ánh mắt đầy vẻ uy hiếp, hung hăng chằm chằm Tiểu Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-632.html.]
“Làm rõ chuyện sẽ hơn, chúng cùng gặp cảnh sát, nếu như hiểu lầm thì sẽ mua vé về cho các và sẽ xin .”
Tiểu Bảo mím chặt mối, chút nhượng bộ.
Người đàn ông cuối cùng thực hiện .
Đề nghị của Tiểu Bảo hợp tình hợp lý, những xung quanh cũng bắt đầu về phía họ, đàn ông thấy cửa tàu sắp đóng , tình hình trong toa cũng nên vội vàng thả cô gái và chạy xuống tàu.
Mọi nghi ngờ một hồi.
“Này, chạy ? Không dẫn theo em gái về ?”
“ thế, chuyện gì ?”
...
Chỉ Tiểu Bảo hiểu rõ trong lòng, cũng may là bản kiên trì, nếu thì cô gái chịu bao nhiêu cực khổ nữa.
Cô gái kianhìn chằm chằm cửa toa từ từ đóng , đó mới thở phào nhẹ nhõm, bệt đất.
Đôi vai run lên kiểm soát.
“Này cô gái, tại trai cô bỏ rơi cô chạy thế?Giận cô , nghĩ cô nên mau chóng về nhà , đừng loạn nữa.”
Cũng là ai .
Cô gái chút ngỡ ngàng, như thể đột nhiên nhớ điều gì, bắt đầu to.
“Đó trai , , suýt chút nữa về nhà …”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc mới cảm thấy gì đó đúng, lúc cô gái còn đàn ông , bộ dạng hoảng sợ giống giả.
“Có chuyện gì thế?Đã xảy chuyện gì?”
Trong lúc còn đang rối rắm thì cảnh sát đến mặt cô gái đang , với tay kéo cô gái .
Nhìn thấy cảnh sát mặc đồng phục, cô gái yên tâm, nắm chặt cánh tay của cảnh sát và bắt đầu thành khẩn .
“Đồng chí cảnh sát, một đàn ông, quen , đến tóm lấy , là em gái bỏ nhà của , lôi xuống tàu, nhưng quen ...”
Lúc , tin rằng cô gái đàn ông , tại như thế?
Quả nhiên cảnh sát cau mày.
“Có lẽ là nhận nhầm , , .”
Thái độ và lời của viên cảnh sát càng khiến cô gái kích động hơn.