Tiểu Bảo theo Giang Ngải Lạc đến chỗ giao của hai toa tàu, các đồng chí nam tụm năm tụm ba ở đây hút thuốc.
Còn một đang xổm trong góc, ôm lấy vai nhỏ gầy guộc của .
“Em ăn gì ?”
Giang Ngải Lạc nghi ngờ lỗ tai của , giọng ở ngay bên tai, chẳng lẽ là đang với ?
Cô bé nghi ngờ ngẩng đầu lên, thấy Trầm Cường đang cầm tay một gói đồ nhỏ, đang định đưa cho .
Tiểu Bảo thấy đôi mắt Giang Ngải Lạc đỏ ửng, hình như còn ngấn lệ.
Cô bé ư?
Cũng đúng, là ai cũng sẽ cảm thấy ấm ức và buồn bã khi oan và những lời khó như thế.
“Sao đến đây, em thể nhận thứ gì từ , cứu em, em còn cảm ơn ...”
Giang Ngải Lạc ngẩng đầu, cổ đau nhức, vội vàng dậy, phát hiện Trầm Cường thật là cao, cho dù cô bé lên cũng ngẩng cao cổ.
“Không , dù cũng cảm ơn, thì tích cóp , đến lúc đó cảm ơn một thể. Mau ăn , nếu em ăn no thì dù cho đến chỗ bố, em vẫn sức tìm ông .”
Lòng tự trọng của cô bé khá mạnh, nếu cô bé thì nhất định sẽ nhận sự giúp đỡ của .
Quả nhiên, Tiểu Bảo như thế,Giang Ngải Lạc chần chừ nữa, cầm lấy thứ tay Tiểu Bảo và lập tức mở .
Nhìn thấy những món ăn vặt gói trong giấy dầu khéo léo, quan tâm nhiều nữa, cô bé cầm một cái cho miệng, ăn gật gù.
“Ngon, ngon quá, cảm ơn Cường...”
Cô bé ríu rít cảm ơn Tiểu Bảo, bởi vì đang thì ho một hồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Em ăn , đừng gì nữa, ăn từ từ thôi.”
Nhìn bộ dạng ăn như hổ đói của cô bé là cô bé chắc đang đói dữ lắm .
Sở Y Nhất và A Đông vòng lâu mới tìm thấy văn phòng của trưởng tàu.
Khi gõ cửa thì một giọng khác lạ phát từ văn phòng.
A Đông gần lắng , đó hổ Sở Y Nhất phía .
Sở Y Nhất và A Đông cách đó xa, A Đông thể thấy thì cô cũng thể thấy.
Hừ, trưởng tàu thật là cao hứng, tàu hỏa đang chạy mà chuyện , xem những chuyện đó chút ảnh hưởng nào đối với ?
Hai ở ngoài cửa đợi một lúc, đến đúng lúc quan trọng thì Sở Y Nhất nháy mắt với A Đông.
“Cốc cốc!”
A Đông lịch sự gõ cửa.
Đôi nam nữ đang quấn ở bên trong sợ hãi run lên, đàn ông lập mất tinh thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-637.html.]
Người phụ nữ hốt hoảng chui khỏi bên cơ thể đàn ông, vội vàng mặc quần áo của
“Mẹ nó ai đấy?Đêm hôm gì?”
Bị phiền, đàn ông giận dữ.
A Đông và Sở Y Nhất cũng gì, chỉ là đang chờ hai bên trong chấn chỉnh cho xong.
“Ầm”
Cánh cửa mở cái rầm từ bên trong, đó đập tường, lực quá mạnh khiến cửa chút lung lay.
“Các là ai?Muốn gì?”
Người đàn ông hai đàn ông mặt với vẻ hài lòng, đều là đàn ông mà hai đàn ông điều như .
“Chào trưởng tàu, chúng danh lâu nên đến hỏi thăm, chậc chậc, vất vả quá, đêm hôm thế còn bàn công việc với cấp .”
Sở Y Nhất phụ nữ trong văn phòng, mặc đồng phục nhân viên, đầu tóc bù xù, sắc mặt đỏ bừng, thấy A Đông và Sở Y Nhất ngoài cửa, cô đó buồn bực yên.
“Khụ khụ...”
Trưởng tàu hổ ho lên hai tiếng để giảm sự lúng túng.
“Có gì cứ , các gì?”
Anh tin hai thấy gì, lúc giả vờ nghiêm túc với .
“Anh xem chúng thể trong chuyện ?”
Sở Y Nhất giơ cao thứ đô mà cô và A Đông đang xách và đề nghị.
“Vào .”
Trưởng tàu ngẩng đầu , cảm thấy khôngổn lắm nên lách để hai trong.
“Cô mau về việc , khi nào thời gian hãy đến báo cáo công việc cho .”
Trưởng tàu khua tay với phụ nữ, phụ nữ vội dậy, gật đầu về.
“Có chuyện gì?Các .”
Trưởng tàu vô tư chỗ của với vẻ mặt thoải mái, hai nhất định là đến tạo mối quan hệ, nếu chuyện nhờ thì khách sáo với họ.
“Trưởng tàu, nếu chúng kể những điều xảy trong căn phòng thì sẽ thế nào?”
Sở Y Nhất sắc mặt của đàn ông đổi trong phút chốc, từ dáng vẻ thờ ơ và thoải mái cho đến thẳng lưng, Sở Y Nhất khẩy trong lòng.
Cô nghĩ công việc của họ dễ thực hiện .
“Có thể ăn linh tinh thứ nhưng lời thì tùy tiện, chụp mũ cho thì các bằng chứng.”