Sở Y Nhất cũng vạch trần.
“Nếu thì cũng dễ dàng giải quyết , với vởi vì quan hệ ăn, hại đến mất hết vốn liếng, vô cùng thêm thảm, nếu thì cũng ngoài một chuyến, hiện tại chỉ cần khó sống thì sẵn sàng trả giá.”
Sở Y Nhất hung dữ ,A Đông ngơ ngác nhưng trong lòng rõ, xem trong lòng Sở Y Nhất sắp xếp khác , bản thể manh động, phá hỏng kế hoạch của cô.
“Chỉ cần các giúp giữ lô lương thực , đồng thời cho kết nối với đường dây thì những thứ trong tay mãi mãi sẽ ai .”
Sở Y Nhất thề thốt đảm bảo.
“Hơn nữa, hợp tác với , sẽ để chịu thiệt, ?”
Nói xong, cô xách tất cả những chiếc túi lớn nhỏ mang đến, đó còn để một túi đồ, lớn nhỏ đều trông giống tiền, chỉ là dày thế khiến cho trưởng tàu kinh ngạc.
Chàng trai mặt tuy tuổi tác lớn, cũng là chuyện lớn, tay hào phóng.
“Trưởng tàu xem .”
Anh chằm chằm Sở Y Nhất, đầu óc nhanh chóng nghĩ đối sách.
“Vậy đảm bảo giữ lời hứa ?”
“Trưởng tàu, chẳng lẽ đang cầu xin ?Anh tư cách bàn điều kiện với , nếu như đồng ý thì rõ hậu quả sẽ như thế nào, bại danh liệt, chức trưởng tàu chắc chắn sẽ tiếp nữa.”
Trưởng tàu định nổi lên tia ngạo mạn thì đánh cho tiêu tan.
Thấy trai mặt những lời lạnh lùng, trong giọng đầy vẻ uy hiếp, trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận dữ, cũng lớn tuổi , ghét nhất là khác uy hiếp.
“, chỉ cần đồng ý giúp thì lợi ích vẫn còn nhiều lắm.”
Trong chớp mắt, Sở Y Nhất nở nụ , như thể lạnh lùng uy h.i.ế.p khác là cô .
A Đông thấy hết chuyện, Sở Y Nhất càng diễn kịch , chậc chậc…
Sau khi cả hai khỏi văn phòng trưởng tàu, họ chỉ về toa của mà đầu .
Đến toa của , thấy cô bé tên Giang Ngải Lạc đang ở giường , lập tức dậy khi thấy bọn họ .
“Chú.”
Cô bé đến nhưng Trầm Cường cứ kéo cô đến, một ở ngoài an , đêm hôm khuya khoắt cô cũng thực sự sợ hãi nên theo .
“Bố, con dẫn cô bé .”
Tiểu Bảo một câu khi thấy Sở Y Nhất .
“Ừm, , lát nữa bảo chú Đông mua vé bù, để Ngải Lạc nghỉ ngơi, hai hôm nay chắc cũng mệt nhoài, ngày mai là đến nơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-639.html.]
“Không cần , chú, cháu… cháu tiền đưa cho , nếu tiền thì cháu sớm mua , sẽ chui như thế .”
Cô bé càng càng cúi thấp đầu.
“Ui?”
Nghe thấy giọng đầy nghi ngờ của Sở Y Nhất, Giang Ngải Lạc vội ngẩng đầu, khó hiểu cô.
“Chẳng lẽ cháu cảm ơn chúng chỉ là cửa miệng thôi ?”
“Không chú, chỉ .”
Cô bé lo lắng giải thích, chú thể nghĩ như , cô bé đến cảm ơn, chỉ cần tìm bố thì cô bé sẽ .
“Vậy chẳng , chúng cháu tiền nên giúp cháu mua vé, đến lúc đó cháu trả cho chúng là , tối nay cần lo lắng sợ hãi, cũng bao nhiêu tiền.”
Sở Y Nhất .
Giờ Giang Ngải Lạc mới hiểu ý của chú Ngô, trong long cô bé thấy ấm áp, ánh mắt như tỏa nhiệt.
Cuối cùng, A Đông Đi mua vé giường trong toa của họ để cô bé thể ngủ cùng, như thế thì cũng yên tâm hơn.
Giang Ngải Lạc giường, hạnh phúc tràn đầy,trải qua hai ngày vé chui, lúc cô thực sự cảm thấy thể giường là một chuyện hạnh phúc bao.
Chú Ngô bọn họ thật là , đúng, thế giới vẫn nhiều .
Đang ngẫm nghĩ thì chìm giấc ngủ.
Nghe tiếng thở đều đặn của cô bé, Sở Y Nhất chút đau lòng, hai ngày nay cô bé chắc hẳn mệt mỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Bảo ở giường , từ góc của , ánh sáng yếu ớt, thể thấy khuôn mặt đang say ngủ của Giang Ngải Lạc, khỏi cong khóe miệng.
“A Đông, sáng sớm mai cải trang như ban đầu, tìm trưởng tàu.”
Mọi đều đang ngủ say trong toa, Sở Y Nhất giường A Đông nhẹ nhàng với .
“Tại ? tìm gì?”
A Đông vốn dĩ trong lòng chuyện, hôm nay Sở Y Nhất như thế, thấy trong lòng bất an, ngủ .
Sở Y Nhất mở lời, lập tức dậy.
“Anh mang cái đến đưa cho , đó tiết lộ phận của Lưu Dịch...”
Sở Y Nhất nhỏ giọng nhiều, càng A Đông càng thấy thích thú, Sở Y Nhất đầu óc thật nhanh nhạy.