“Giang Sơn, bố dẫn dì về thì mặt mũi con để nữa, bố đ.â.m d.a.o tim con đủ , thế nào, còn rắc thêm muối lên vết thương của ?”
Giang Ngải Lạc dậy, bố và phụ nữ mặt , cô cảm thấy sắp phát điên , ngay cả giọng cũng cố gắng hét lên.
“Lạc Lạc, con đừng bố như thế, đều là của dì, cháu mắng chửi một dì là , liên quan gì đến bố cháu.”
Giang Ngải Lạc thấy Đường Hân là phiền, lúc thấy cô như thế nên càng ghét đến cực điểm.
“Im , đang chuyện với bố , dì xen gì, đây là chuyện của gia đình , hồ ly tinh phá hoại gia đình khác như dì còn chen .”
“Giang Ngải Lạc.”
Giang Sơn hét lên một tiếng, tiến đến cho cô bé một bạt tai.
Giang Ngải Lạc ngẩn , những xung quanh cũng ngơ ngác.
Quả nhiên kế thì sẽ cha dượng, xem, xem, thẳng tay đánh con gái của , ôi, đúng là nghiệp chướng.
Giang Ngải Lạc bụm mặt nghiêng đầu, thể tin mắt . Từ nhỏ đến lớn, bố từng đánh cô bé, hôm nay, vì phụ nữ tát mặt mặt bao nhiêu .
Nhìn những dấu tay đỏ au khuôn mặt trắng nõn của Giang Ngải Lạc, Giang Sơn thấy hối hận.
“Ôi trời, Sơn, đánh trẻ con như thế? Con bé vẫn còn nhỏ, nó gì chứ?”
Nghe xem, nhiều thấu hiểu, nhưng Giang Ngải Lạc lọt tai, cô lừa bố thì cũng thôi , đừng hòng đến lừa gạt .
“Tránh .”
Hất mạnh bàn tay Đường Hân đến đỡ .
“Đều là do dì, đừng mèo chuột giả từ bi.”
Nói xong, Giang Ngải Lạc chen khỏi đám đông, nước mắt giàn giụa.
“Ôi trời, đây là gì thế?”
Sở Y Nhất đỡ đụng , định cự cãi vài câu, ôi, hóa là quen.
“Lạc Lạc, cháu ở đây?”
Lúc đầu thấy cô bé còn cảm thấy vui, cảm thấy họ thực sự duyên phận, ngờ gặp .
khi quan sát kỹ hơn thì thấy đôi mắt bé bé đỏ hoe, vết tát hằn rõ khuôn mặt.
“Đây là thế?Sao thương như thế ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hỏi xong, cô định đưa tay sờ đôi má sưng đỏ của cô bé, nào ngờ Giang Ngải Lạc tránh né.
“Dì là ai?Cháu que dì, đụng dì là của cháu, cháu xin dì, cháu xin .”
Cô bé cảnh giác Sở Y Nhất, lúc cô mới nhớ hiện tại là Sở Y Nhất, Ngô Dụng, thảo nào cô bé nhận .
“Ôi...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-648.html.]
Trong lúc Sở Y Nhất thẫn thờ thì cô bé chạy mất, chạy quẹt nước mắt.
Đây là tìm thấy bố ư?
Sao đánh như thế?
Bố của Giang Ngải Lạc là Giang Sơn ?
Thấy yên tâm, cô theo cô bé.
Đi đến đây cũng mất khá nhiều thời gian, đợi đến khi tìm thấy cô bé thì cô bé đang xổm đất, vùi đầu đầu gối và .
“Rốt cuộc là thế?Kể cho dì xem.”
Giang Ngải Lạc ngẩng đầu lên, nhận là dì đụng cũng theo đến đây, cô bé chút khó hiểu, chỉ vì đụng cô bé mà theo đến đây ?
“Dì ơi, cháu đụng dì thương ở ?”
Nghe thấy cô bé dè dặt hỏi, Sở Y Nhất bật ‘hì’.
“Cháu thực sự quen dì ?”
“Chúng quen ?”
Lúc , Giang Ngải Lạc quên cả , cô bé kỹ dì xinh ở mặt, thấy quen, nhưng cô bé thực sự nhớ là quen cô từ lúc nào.
“Trước đây dì ở cùng với chú Đông của cháu, chẳng qua là dì cải trang nên khác với hiện tại chút xíu...”
“Chú Ngô, dì là chú Ngô.”
Sau khi Sở Y Nhất nhắc tới, cuối cùng cô bé cũng dì là ai, chính là chú Ngô.
“Là dì đây, , hiện tại cháu thể cho dì rốt cuộc xảy chuyện gì ?”
Nghe thấy Sở Y Nhất hỏi, tâm trạng phấn khởi khi thấy cô bé cũng dần tan như mây khói.
Cô bé cúi đầu, tâm trạng suy sụp.
Trầm ngâm một lúc lâu mới cho Sở Y Nhất chuyện gì xảy khi chia tay với họ.
“Dì, dì xem, cháu đây?”
Giang Ngải Lạc bất lực nắm lấy cánh tay Sở Y Nhất, cô bé tìm một mà thể tin tưởng để cho cô bé con đường phía nên như thế nào.
“Lạc Lạc, đừng ầm ĩ nữa, về với bố.”
Sở Y Nhất vẫn mở lời thì Giang Sơn tìm đến, thấy Sở Y Nhất đang ở bên cạnh con gái, ngây trong chốc lát.
Giang Ngải Lạc thấy bố , vô thức trốn lưng Sở Y Nhất, Sở Y Nhất che chắn phía cho cô bé.
Giang Sơn hành động của cô bé, khẽ nhíu mày.
“Là cô chăm sóc Lạc Lạc ?Cảm ơn cô, nhưng là bố của nó, tên là Giang Sơn, giờ dẫn nó , phiền cô .”