mà lời đàn ông như nước hất lấy ? Chắc chắn là .
“ , bộ trưởng Cố, đúng lắm, nhưng vợ hiện tại cần tắm rửa, phiền nấu ăn giúp, em đói lắm , cảm thấy em gầy ?”
Ra ngoài bao nhiêu ngày, ăn bữa nào ngon lành, hiện tại cô đặc biệt một bữa cơm nóng hổi ở mặt.
“Ừm, gầy , eo thon ...”
“Cố Hướng Đông...”
Cuối cùng, bộ trưởng Cố của chúng đuổi ngoài, đó còn nấu ăn mà phàn nàn gì.
Bây giờ đun nước chắc muộn, Sở Nhất Y trực tiếp trong gian.
Cô chuẩn sẵn chỗ ở bên trong, ngoại trừ nấu ăn, những vật dụng cần thiết hàng ngày khác đều sẵn, hiện tại đúng lúc.
Đến khi Sở Nhất Y tắm rửa quần áo xong , Tiểu Bảo húp mì “rột rột” trong bát.
“Ngẩn đó gì thế, mau đến ăn cơm, chẳng em đói ?”
Cố Hướng Đông thấy vợ đó, vội vàng kêu lên.
Mì để lâu ăn sẽ ngon.
Trong lòng Sở Nhất Y là từ chối, Cố Hướng Đông nấu mì, ăn ?
Trước đây cô từng ăn , mì nửa sống nửa chín, ngoài muối , vị gì cả. “Tiểu Bảo, bố nấu mì ngon ?”
Cô quyết định hỏi Tiểu Bảo .
“Ngon ạ, mau ăn , để lát thành một đống sẽ mất ngon.”
Nhìn bộ dạng Tiểu Bảo ăn như hổ đói, Sở Nhất Y nghi ngờ xuống ăn một miếng.
Ôi, đừng chứ, mùi vị ngon thật.
Thế là hai con giống như thi với , ai cũng lời nào, vùi đầu ăn mì.
Tiểu Khải thích thú và trai húp húp mì, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, mì bố nấu ăn ngon như , chẳng lẽ lúc cho ăn trổ tài hết?
“Anh, , cho em một miếng.”
Cô bé gần bên Tiểu Bảo, kêu gào ăn một miếng.
Tiểu Bảo gì, gắp mì thổi cho miệng cô bé.
Thấy , Tiểu Khải há miệng ngậm lấy.
Nhai vài cái, miệng cử động nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-654.html.]
Nhìn ánh mắt của bố, cô bé ngừng ý nhổ mì trong miệng , cô bé vật vã nuốt xuống.
Mẹ và trai cô bé thế, món mì khó ăn như mà cũng thể ăn ngon đến thế.
Cô bé hiểu.
Trong lúc cô bé còn hiểu thì trận chiến giữa Sở Nhất Y và Tiểu Bảo sắp kết thúc, trong bát của Sở Nhất Y vẫn còn một ít, cô thật sự ăn nổi nữa.
Bát to như thế, Tiểu Bảo là một trai đang tuổi ăn tuổi lớn, nhưng cô thì ăn nổi nữa.
“Được , ăn nổi thì đừng ăn tiếp nữa.”
Nhìn bộ dạng miễn cưỡng của vợ, Cố Hướng Đông giành lấy bát đũa từ trong tay cô, đó sột sột, hai ba hớp ăn xong phần mì còn .
Tiểu Bảo và Khai Tâm còn ngạc nhiên nữa, dù đây cũng là đầu tiên bố yêu của họ ăn cơm thừa của .
Bên nhà họ Cố là cảnh tượng tràn ngập hòa thuận vui vẻ.
Bên Giang Ngải Lạc mưa liên miên, hơn nữa khí áp thấp.
“Anh Sơn, em cùng , nếu chị giận thì đánh em mắng chửi em để nguôi giận, đừng trút giận lên .”
Ra khỏi nhà ga, Giang Sơn nhanh chóng tìm chỗ ở, ngoài việc về tìm Lạc Lạc, còn chuyện khác giải quyết, chắc chắn ở mấy ngày, nhất định tìm chỗ ở.
Vừa định chỗ ở, định cùng Lạc Lạc về nhà thì Đường Hân nắm lấy tay sống c.h.ế.t cùng.
“Hân, em ở đây chờ , em thích hợp cho lắm, Chu Lộ là như thế, em đừng quá lo lắng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng Giang Sơn vẫn đồng ý Đường Hân cùng, bỏ tay Đường Hân , đó khỏi phòng ngoảnh đầu .
“Đi thôi, Lạc Lạc, về thăm con.”
Giang Sơn từ trong nhà khách , Giang Ngải Lạc ở bên ngoài chờ .
Sau khi , cô bé tự giác theo phía .
Giang sơn cảnh vật quen thuộc hai bên đường, bao nhiêu năm vẫn đổi.
Càng gần nhà họ, bước chân của Giang Sơn càng chậm .
Đã bao cùng Chu Lộ con đường , mỗi hàng cây, mỗi góc phố đều những kỷ niệm...
Thật lòng mà , Chu Lộ cũng gì để với , khi đó điều kiện nhà cô hơn nhiều, bố Chu Lộ đồng ý cho hai ở bên nhưng cô thái độ kiên quyết, cô lựa chọn ở bên Giang Sơn, cắt đứt mối quan hệ với nhà họ Chu.
Sau khi kết hôn, cả hai cũng thời gian yêu đương ngọt ngào, nhưng cuộc sống tất bật buộc họ tìm cách để kiếm tiền.
Sau khi hai bàn bạc, Giang Sơn quyết định đến vùng ven biển xa quê hương để tìm cơ hội, mời đó mà nhiều năm trôi qua .