Đường Hân mò đường tìm đến đây, hỏi thăm vài , cuối cùng cũng tới cửa nhà Giang Ngải Lạc, cửa đóng, cô vịn cửa và thấy cảnh tượng bên trong.
Giang Sơn đang ôm Giang Ngải Lạc và phụ nữ thê thảm.
“Các đang gì thế?”
Một tiếng hét bất ngờ cả ba giật .
Giang Sơn đầu thấy Đường Hân đang tức giận ngoài cửa, cau mày, trong lòng khó chịu.
“Làm thế nào em đến đây? Chẳng bảo em chờ ở đó .”
“Chẳng sẽ về nhanh mà? Kết quả thì ? Đến đây lâu như thế vẫn về, thì em chỉ thể đến đây tìm , thế nào, tình cũ rũ cũng tới, vui quên đường về ?”
Chu Lộ phụ nữ đang nhà, trấn tĩnh , lạnh lùng phụ nữ mời mà đến .
“Đây là nhà cháu, chào đón dì, dì ngoài .”
Giang Ngải Lạc chỉ cánh cửa, bắt đầu đuổi Đường Hân, nếu tại dì thì bố sẽ đến bước đường hôm nay, sẽ mắc bệnh, cũng sẽ đẩy dì về phía bố, họ vẫn là một nhà.
Chính là phụ nữ cướp mất bố của , hiện tại còn đến diễu võ dương oai trong nhà .
Cô né chỉ lao đến xé nát mặt cô .
“Em đừng ầm ĩ nữa, về , Lộ Lộ đang đau ốm, em đừng ở đây gây phiền phức nữa...”
Thái độ của Giang Sơn cứng rắn, với tình hình thì cho dù là ai cũng sẽ chào đón Đường Hân, hiện tại Chu Lộ khỏe, thể chịu nổi đả kích.
“Lộ Lộ, gọi cũng mật nhỉ, cái gì mà đau ốm, em thấy là cô đang cố tình giả vờ bệnh, đồng cảm để giữ mà thôi.”
“Đủ .”
Nhìn dáng vẻ điên cuồng của Đường Hân, Giang Sơn thể tin nổi, đây là phụ nữ ngày đêm ngủ bên gối, dịu dàng như nước ? Hiện tại dáng vẻ cuồng loạn, như một phụ nữ đanh đá, so với sự điềm tĩnh như nước của Chu Lộ thì khiến cảm thấy vô lý.
Đường Hân tiếng hét của Giang Sơn cho sững sờ, đàn ông nay từng lớn tiếng với cô , hiện tại vì phụ nữ mà mắng cô .
Nhìn bộ dạng phụ nữ đang thương, Giang Sơn tiếc nuối, như thể quá nặng lời.
Chu Lộ như thế , cô cần gì hùng hồ hăm họa chứ.
“Giang Sơn, về .”
Chu Lộ thèm Đường Hân, thản nhiên một câu.
“Không , về thì con em ?”
Giang Sơn vô thức từ chối, cho dù thế nào thì cũng đưa Chu Lộ đến bệnh viện một chuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-657.html.]
“Anh Sơn, về để ly hôn với cô , chứ đến để chịu trách nhiệm, chúng về nhà , bao nhiêu năm , chẳng cũng vượt qua , giờ về thì cần , thì .”
Đường Hân tiến lên kéo Giang Sơn , cô Giang Sơn ở nơi , lâu gặp , cũng phụ nữ giở trò gì.
Giang Sơn vẫn đó bất động, lời của Đường Hân như nhát d.a.o đ.â.m tim .
Bao nhiêu năm nay, , con họ cũng vượt qua . , bao nhiêu năm nay, vẫn luôn vắng bóng, với tư cách là một chồng, với tư cách là một cha, ngay cả Đường Hân cũng thể thấy rõ ràng, gì trong những năm qua, cứ mặc kệ con họ cho đến hiện tại.
“Em về , đưa Lộ Lộ đến bệnh viện, Lạc Lạc, dọn đồ con.”
Nói xong, cũng phản ứng của Đường Hân mà thẳng đến bên Chu Lộ.
Giang Ngải Lạc xong, tay chân nhanh nhẹn, vội thu dọn ít đồ cơ bản.
Chu Lộ cũng phản đối, để mặc Giang Sơn đắp chăn cho bế lên.
Lúc ngang qua Đường Hân, cô ngẩng đầu lên đúng lúc thấy cô đang siết chặt nắm đấm.
Đường Hân ba lượt khỏi phòng, lúc cô cảm giác bỏ rơi, bọn họ là một gia đình, con cô chỉ là ngoài cuộc.
Không , cô thể để chuyện xảy .
Nghiến răng, cô cũng theo.
Trong Tứ hợp viện nhà họ Cố, Sở Y Nhất đánh một giấc ngon lành, khi tỉnh thấy Khai Tâm ở bên giường, hai tay chống cằm, nghiêng đầu . .
“Mẹ, cuối cùng cũng dậy ?”
“Ừm.”
Đầu Sở Y Nhất đầu óc mơ hồ trả lời một tiếng mới nhận .
“Con gọi là gì?”
“Mẹ, .”
Khai Tâm hì hì trả lời.
“Sao con...”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sao đổi cách xưng hô ? Gọi như thế?”
Sở Y Nhất vẫn xong thì cô bé tiếp.
“Anh với con , ngoài đều gọi cha là bố , con đang theo kịp thời đại mà, nhà chúng cũng đổi, con thấy gọi là bố hơn là cha .”