Thấy kỳ lạ, nhưng Lưu Dịch cũng nhiều mà đồng ý .
Để tránh đám đông, thời gian thu dọn lên lịch buổi tối.
“ chứ hai con họ đều đang phẫu thuật, ai sẽ chăm sóc họ, bố rẻ rúng của Lạc Lạc ? Chẳng khi giải quyết thỏa chuyện thì sẽ đến ? Người ?”
Lâm Dao Dao hai con trong phòng bệnh ngoài hành lang, tức giận mất kiểm soát.
Lưu Dịch và Sở Y Nhất , lẽ Giang Sơn đến .
Cô hợp tác với Lưu Dịch để chặn chuyến hàng , địa vị của bên tổn hại nghiêm trọng, tạm thời trở , lẽ còn đang khắc phục hậu quả.
Bọn họ thực sự quá đề cao Giang Sơn , chuyện khắc phục hậu quả, suốt ngày vô thức, đêm nay là đêm nào cũng nữa.
“Lưu Dịch, ngóng xem, xem ai chịu nhận công việc , đến chăm sóc hai con Lạc Lạc một thời gian , tiền bạc các thứ cũng dễ .”
Nếu quyết định giúp họ thì đạo lý phẫu thuật xong bỏ mặc , điều Lâm Dao Dao cũng là tình hình thực tế, vốn dĩ Lạc Lạc thể chăm sóc , nhưng hiện tại cô bé cũng phẫu thuật , thế nào mà chăm sóc.
“Ừm, , về bảo A Đông thăm dò xem .”
Lưu Dịch cũng thẳng thắn, giao tình với hai con Chu Lộ, nhưng thâm tình với Sở Y Nhất. Nếu cô mở miệng thì chắc chắn sẽ giúp đỡ, hơn nữa đây cũng chuyện gì to tát, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
“Cô gái, cô bé nào mười hai mười ba tuổi ở đây với , hình như hôm nay cô bé phẫu thuật.”
Cách đó xa, một ông cụ xe lăn một đàn ông đeo kính đẩy, bọn họ chặn một cô y tá hỏi chuyện.
“Có một cô bé ở tầng , nhưng cô bé hôm nay phẫu thuật thì cháu rõ.”
Y tá ôm trong n.g.ự.c một quyển sổ nhỏ ghi tình trạng bệnh nhân, nhớ một lúc, chút xác định .
“Ồ, cô bé đó ở phòng bệnh nào ?”
Ông cụ nghĩ đến thì cũng đến , xem , nếu thì thôi, ông cụ cũng tìm cô bé một lúc , lúc đó lẽ nên hỏi rõ ràng mới .
“Vâng, ở bên .”
Cô y tá chỉ về phía Sở Y Nhất bọn họ.
Ông cụ ngẩng đầu .
“Được, cảm ơn cô, thôi, đẩy bố sang đó xem thử.”
Người đàn ông cảm thấy bất lực với ông cụ nhà , đẩy ông cụ tìm lâu nhưng thế nào ông cụ cũng , cứ gì mà hứa với cô bé .
Anh tại ông cụ quan tâm đến cô bé đó như .
Không cách nào, đành lời đẩy ông cụ phòng bệnh mà cô y tá chỉ.
Sở Y Nhất chú ý tới hai bọn họ khi cô y tá giơ ngón tay lên.
“Bác tìm Lạc Lạc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-675.html.]
Vừa khi ông cụ hỏi cô y tá, cô cũng thấy, đoán là ông cụ đang tìm Lạc Lạc.
Ông cụ sững sờ một lúc, Lạc Lạc ư?
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó gật đầu.
“ thế, con bé đang ở phòng bệnh ?”
“Dạ, Lạc Lạc ở với trong phòng , để cháu dẫn bác trong.”
Mặc dù Lạc Lạc nhắc đến, nhưng cô nghĩ là quen với Lạc Lạc vì hôm nay họ sẽ tiến hành phẫu thuật.
Vậy nên Sở Y Nhất chủ động mở lời.
“Lạc Lạc, bên ngoài một ông cụ tìm ...”
Lạc Lạc ngẩng đầu, đôi mắt sáng rực khi thấy ánh mắt của ông cụ xe, ông cụ thật sự đến .
“Ông thực sự đến ạ.”
“Lạc Lạc, ai tìm con đấy...”
Chu Lộ hỏi, Lạc Lạc nhà cô còn bạn bè ? Chỉ đến khi ngẩng đầu thấy hai ở ngoài cửa, nụ chợt đơ khóe miệng.
“Bố, cả...”
Hai bên cửa rõ ràng cũng ngờ gặp hơn mười năm gặp trong dịp như .
“Em gái...”
Người đàn ông đeo kính em gái giường bệnh, kìm kêu lên một tiếng.
Lạc Lạc hai mặt, , cô bé thể tin mắt , đây là ngoại và của ư.
Một mà cô bé từng gặp kể từ khi sinh .
“Mẹ, họ là ai thế ạ?”
Dù trong lòng đoán nhưng cô bé vẫn câu trả lời chính xác từ .
“Lạc Lạc, đây là ông ngoại và của con...”
Chu Lộ ánh mắt của Lạc Lạc, nhẫn tâm lừa dối cô bé, nhưng lúc dám ông cụ và đàn ông .
Sở Y Nhất ông cụ đang xe lăn, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm của xe lăn, từ góc độ của cô sang, miệng ông cụ đang mím chặt.
Một lúc lâu , cô tiếng ông cụ thở dài.
“Chu Xương, đẩy bố về.”
Câu của ông cụ khiến ngạc nhiên, Chu Lộ lặng lẽ rơi nước mắt cha già của .