Chu Tiểu Nguyệt thấy tức giận, cố ý phớt lờ Cố Tiểu Thuyên, thẳng nhà kho tìm một góc sạch sẽ nghỉ ngơi.
Sau Tết Trung thu là ngày Quốc khánh 1/10.
Để chào mừng ngày quốc khánh, Sở Y Nhất cũng nghĩ một kế hoạch để kinh doanh thật trong ngày .
Phương án vẫn chín muồi, cần thảo luận.
Tuy nhiên, điều mà Sở Y Nhất ngờ tới chính là phương án sơ bộ của cô sớm xuất hiện ở cửa hàng của khác.
Sở Y Nhất nhướng mày, bình tĩnh cửa hàng .
“Hoan nghênh quý khách ghé thăm, nếu cần thì thì cứ việc xem.”
Người đàn ông trung niên Sở Y Nhất , nở nụ chào hỏi.
Sở Y Nhất nhướng mày, cửa hàng và cửa hàng của đều do một đào tạo ?
điều đó là thể, cửa hàng của họ từ trong ngoài, từ con đến hàng hóa đều do một tay họ , cùng một là điều thể.
“Tùy ý xem, ông chủ, thứ hiếm lạ quá, đây từng thấy bao giờ.”
Sở Y Nhất nhặt một đống đồ màu đỏ bày ở vị trí cửa chính và hỏi ông chủ.
Nào ngờ đàn ông trung niên vội xua tay với vẻ mặt ngượng ngùng.
“Không , là ông chủ, chỉ là tạp vụ mà thôi, gánh nổi danh hiệu ông chủ .”
Đó là ý tưởng đây của Sở Y Nhất, dán cờ đỏ vàng nhỏ lên nhiều sản phẩm, cũng như một đồ chơi nhỏ gì đó nhân ngày Quốc khánh.
Chỉ là những món đồ chơi gì đặc sắc và trông kỳ cục.
“Ồ, ông chủ của các họ gì?”
Sở Y Nhất vô tình hỏi một câu.
“Ông chủ của chúng họ Chu.”
Vị khách hàng khá kỳ lạ, khi mua gì nhưng hỏi về những chuyện .
Họ Chu ư?
Thế giới nhỏ bé ?
“Cậu lề mề cái gì thế, còn mau đến việc , là mua đồ gì , mua đồ còn đó những chuyện liên quan gì.”
Giọng bực của một phụ nữ phát từ bên trong.
Một trai trung niên áy ngại Sở Y Nhất, đó hạ giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-701.html.]
“Đồng chí, nếu cô mua thứ gì thì hãy xem một vòng, thấy gì cần thì gọi một tiếng sẽ đến.”
Người bên trong là bà chủ, chắc chắn là đang ở phía đợi việc, nhận lợi ích từ nên nể mặt , kiếm sống con mắt của khác nên đành bấm bụng chịu.
“Được, trai, cứ bận việc của , tự xem , lát nữa chọn xong sẽ gọi tính tiền.”
Rốt cuộc là thế nào vẫn rõ, nhưng cho dù thế nào thì thái độ của trai cũng gì sai, ngược Sở Y Nhất cho rằng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Y Nhất một vòng trong cửa hàng, cuối cùng chọn sản phẩm liên quan đến ngày Quốc khánh, tìm đến trai thanh toán tiền rời .
“Tiểu Thuyên, Tiểu Nguyệt, Chị Lộ, mau đến đây xem .”
Sở Y Nhất đến cửa hàng hét to, đó đặt tất cả những thứ mua từ bên ngoài lên bàn.
Ba vây quanh khi thấy giọng của Sở Y Nhất.
“Ơ, những thứ cảm giác quen thuộc thế?”
Chu Lộ tới, nhặt đống đồ chơi lớn nhỏ bàn lên, xong nhíu mày.
Chu Tiểu Nguyệt vốn hứng thú với thứ, ở phía , chậm rãi tới.
“Thím, đây chẳng là thứ thím từng định mắt ngày Quốc khánh, thành phẩn , nhanh thế ạ...”
Cố Tiểu Thuyên cầm tay , cảm nhận thứ mới .
“Lần cháu sai , đây là do chúng , mà hôm nay thìm ngang qua một cửa hàng thấy họ đang bán.”
Sở Y Nhất đến đây, mơ hồ liếc Chu Tiểu Nguyệt một cái, nhưng cô cúi đầu, Sở Y Nhất thấy vẻ mặt của cô , chẳng qua là im lặng hơn so với thường ngày.
“Gì cơ?”
“Cửa hàng bán ?”
Chu Lộ và Cố Tiểu Thuyên cùng lên tiếng, câu của Sở Y Nhất thực sự khiến bọn họ kinh ngạc.
Đây rõ ràng là ý tưởng mà Sở Y Nhất nghĩ , tại chỉ trong nháy mắt bán ở cửa hàng của khác, chẳng là quá trùng hợp ?
“ thế, bày bán trong cửa hàng của khác, lúc thấy thím còn tưởng hoa mắt. Thím còn trò chuyện vài câu với trong cửa hàng đó, ông chủ họ Chu, Tiểu Nguyệt, chẳng thật trùng hợp , còn cùng họ với cháu, cũng cháu quen ?”
Chu Tiểu Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu, nhận Sở Y Nhất cũng cô , tựa như đang tự lẩm bẩm một .
“Không quen.”
Cô thẳng thừng phản bác.
Tốc độ quá nhanh, Cố Tiểu Thuyên và Chu Lộ cùng ngẩng đầu Chu Tiểu Nguyệt.
Chu Tiểu Nguyệt cũng kịp phản ứng, câu trả lời của cô hình như chút đường đột.