Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế - Chương 706

Cập nhật lúc: 2025-09-23 00:28:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hướng Đông Cố Tiểu Thuyên và Tiểu Bảo bằng ánh mắt dò hỏi, hai nhún vai, động tác nhất quán đến kinh ngạc.

“Ừm? Đàn ông các gì thế? Ăn no thì thu dọn bát đũa .”

Sở Y Nhất ngẩng đầu thấy ba đó nháy mắt với , một còn vui vẻ, đang chăm chú .

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đâu , vẫn ăn no.”

Tiểu Bảo lắc đầu như trống lắc.

“Thím, thím ăn xong thì nghỉ ngơi , lát nữa cháu sẽ dọn cho.”

Cố Tiểu Thuyên xong, Tiểu Bảo nháy mắt sang.

“Tiểu Bảo, con gì thế? Muốn ăn thì ăn nhanh , ăn thì về sách học bài, dạo ở trường thế nào, về nhà cũng báo cáo ngay lập tức.”

Tiểu Bảo ngẩn , , hôm nay nổi nóng với .

Vậy nên lời nào nữa, cúi đầu ăn cơm, thôi bỏ , vẫn là đừng nên gì thì hơn, nếu thì câu nào chọc giận .

“Ngày nào cũng mệt c.h.ế.t , ăn cơm cũng ăn xong, đúng là nợ các ...“

Sở Y Nhất càu nhàu vài câu, đó đặt bát đũa xuống, dậy rời .

“Bố xem bố kìa, giận , chà...”

Cô bé còn nhỏ nhưng khôn lanh, sớm , đang coi như hộp xả giận.

“Sao là bố chọc giận con, bố chẳng gì cả, mấy đứa đúng ?“

Cố Hướng Đông Cố Tiểu Thuyên và Tiểu Bảo, nào ngờ hai đứa nhóc xa xong càng cúi đầu thấp hơn.

Anh bực bội một lúc, hai chiếc áo khoác thật sự thông gió , đến lúc quan trọng là hỏng chuyện.

“Vợ, pha xong nước rửa chân , em rửa nghỉ ngơi , mệt cả ngày trời .”

Cố Hướng Đông bưng nước rửa chân nóng hổi, đẩy cửa .

Sở Y Nhất đang ở bàn gì đó, cũng ngẩng đầu lên.

Cố Hướng Đông thấy vợ quan tâm đến , đặt nước rửa chân xuống, về phía vợ.

“Vợ đừng giận nữa...”

Cố Hướng Đông bóp vai cho Sở Y Nhất, giọng nhẹ nhàng.

“Anh đừng động em, em đang bận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-706.html.]

Sở Y Nhất bực nhích vai, bỏ tay Cố Hướng Đông .

“Muộn em còn bận gì thế?”

“Chẳng là bộ trưởng Cố cho em những ý kiến , nên em đang nghĩ phương án mới, ít nhất cũng một cái kế hoạch.”

Sở Y Nhất cũng nghiêm túc, mặc dù cô nổi nóng, nhưng rằng những gì Cố Hướng Đông lý, cho nên nếu mở rộng cửa hàng hiện tại, thể chỉ dựa sự nhiệt tình, thật sự hiệu quả.

Vậy nên khi trở về phòng, cô mới nghiêm túc suy nghĩ, lúc cô đang nghĩ một ít thì Cố Hướng Đông đến cắt ngang.

Cô đang bực bội.

Cố Hướng Đông bỏ tay xuống, trong lòng thở dài, vợ của , bề ngoài thì dễ chuyện, nhưng thực chất cứng đầu nhất, chỉ cần là chuyện cô chắc chắn thì cô sẽ dễ dàng đổi nó.

“Cố Hướng Đông, bọn họ , cũng ? Anh nhớ đến siêu thị trong hệ thông nông trường của em ?”

Sở Y Nhất đặt bút xuống, Cố Hướng Đông.

Người khác hiểu suy nghĩ của cô, nhưng Cố Hướng Đông thể hiểu?

Cố Hướng Đông ngẩn , lời vợ nhớ tới nơi đây thấy nơi đó trong trong hệ thống.

Siêu thị ư?

Đây là đầu tiên thấy cái tên , những thứ bên trong, bay trời, bò đất, bơi trong nước, ăn mặc, ở và , bộ thứ chỉ ngờ đến, thứ gì trong đó, thực sự nhiều thứ.

“Anh thấy một trung tâm thương mại như thế so với những cửa hàng tạp hóa nhỏ bé thì thế nào? Loại nào sẽ hơn?”

Sở Y Nhất thật Cố Hướng Đông trả lời điều gì, mà chỉ trong lòng một sự so sánh như .

“Hơn nữa em tin, xu hướng phát triển của xã hội trong tương lai nhất định sẽ phát triển theo hướng siêu thị như , hiện tại em chỉ dự tính thôi.”

Sở Y Nhất mắt Cố Hướng Đông và nghiêm túc .

“Trước giờ em từng hỏi , bao nhiêu năm nay, kiếm bao nhiêu tiền cũng với em, nhưng em kiếm nhiều hơn tưởng tượn, đừng là hai cửa hàng, em mua hết chừng đó cũng vấn đề.”

Cố Hướng Đông thực sự thấy kinh ngạc trong lòng, vợ đầu ắp chăn gối với tiền ?

“Nếu chúng đều tiền thì tại còn cực khổ như thế.”

Trước giờ ai tùy tiện thể thành công, vợ thành tích như ngày hôm nay cũng nỗ lực nhiều.

Mưa gió nắng to vẫn khắp nơi tìm khách hàng, bán những sản phẩm trong cửa hàng của .

Gặp những khách hàng thái độ , lời châm chọc, chừng còn lời công kích, đều cả, cũng chính bởi vì nên mới đồng ý để cô chịu vất vả.

 

Loading...