Sở Y Nhất tự lẩm bẩm.
Cô buồn chán xung quanh, cảm thấy như thiếu thứ gì đó.
Nhìn Tiểu Thuyên đang bận rộn, tìm kiếm bóng dáng Chu Tiểu Nguyệt.
“Tiểu Thuyên, Tiểu Nguyệt ? Lại ngoài ?”
Khi Sở Y Nhất hỏi lời thì trong lòng tức giận, thế nào, ‘Con hổ oai, cứ tưởng mèo bệnh’ ?
“Chắc là , thấy cô ngoài, thể là ở trong nhà kho, dạo phần lớn thời gian để ở trong nhà kho dọn dẹp đồ.”
Cố Tiểu Thuyên cũng chắc chắn lắm, dù thì mấy đều bắt gặp cô trong nhà kho.
“Ồ, đang dọn dẹp trong nhà kho.”
Trong nhà kho nhiều đồ như , về cơ bản khi đưa đều sắp xếp theo vị trí định, cô thu dọn thế nào?
Bao nhiêu là thứ ở trong đó, dễ di chuyển, chẳng lẽ cô dời từng thứ.
Nghĩ đến đây, Sở Y Nhất quyết định đến nhà kho xem.
“Thím đến nhà kho hả?”
Tiểu Thuyên thấy Sở Y Nhất dậy, dừng công việc và hỏi một câu.
“Ừm.”
“Cháu với thím, bên trong bày nhiều đồ lắm, ở đó tối, cháu sợ thím va .”
Cố Tiểu Thuyên phủi tay, định cùng Sở Y Nhất đến nhà kho xem.
“Không cần , chúng đều đến nhà kho thì ai trông cửa hàng, nếu khách đến mua đồ thì , , thím chú ý chút là .”
Thím cũng lý, cửa hàng đang mở cửa, mỗi trong cửa hàng thực sự .
Vậy nên Cố Tiểu Thuyên lời và ở .
Sở Y Nhất đến nhà kho, nhưng nghĩa là cô những thứ bên trong bày biện .
Cô đẩy cửa , đèn bên trong mở lên , chỉ là so với ánh sáng bên ngoài vẫn còn mờ, từ bên ngoài cô cảm thấy khó chịu nên nhắm mắt chờ cho dịu mới mở .
Cô sơ qua một lượt cũng thấy bóng dáng Chu Tiểu Nguyệt .
Lúc đầu cô còn tưởng rằng Chu Tiểu Nguyệt đến nhà kho để lười biếng, nhưng khi cô bước , thấy Chu Tiểu Nguyệt đang nghiêm túc ghi chép sổ, cô nghĩ như nữa.
Chu Tiểu Nguyệt chẳng những lười biếng, mà ngược còn “chăm chỉ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-723.html.]
Chu Tiểu Nguyệt đang tập trung tinh thần, xem sản phẩm mặt, cầm bút gì đó sổ, để ý Sở Y Nhất đến lưng.
“Tiểu Nguyệt, cháu đang gì ở đây thế?”
“A.”
Sở Y Nhất đột nhiên xuất hiện Chu Tiểu Nguyệt giật , cô vô thức kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Chờ đến khi rõ là Sở Y Nhất mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay đó trở nên hoảng sợ.
Cô giả vờ vô ý đóng cuốn sách tay , đó lên tiếng.
“Bà chủ, dì phát tiếng, cháu giật cả .”
Chu Tiểu Nguyệt bộ dạng vỗ ngực, giật khiến Sở Y Nhất thấy buồn .
“Không là dì tiếng động, là cháu quá chăm chú thấy đấy thôi, đang gì mà nghiêm túc thế?”
Chu Tiểu Nguyệt kinh ngạc trong lòng, nhanh chóng nghĩ xem trả lời .
“Vâng, bà chủ, là thế , những sản phẩm của chúng , thức ăn thì bảng phối liệu, đồ dùng thì hướng dẫn sử dụng, nhà sản xuất khác nên lúc rảnh rỗi cháu đến xem, ghi chép, thường xuyên lấy , chờ khi nào khách đến mua hàng hỏi những thứ liên quan thì đều trả lời .”
Chu Tiểu Nguyệt đang thầm vỗ tay trong lòng, trong thời gian ngắn như nghĩ lý do thể chê .
“Có như thế ? Thường ngày nhàn rỗi đều thấy cháu , ngoài thì là trốn một góc ngủ, giờ thế? Chịu kích động gì ?”
Sở Y Nhất thẳng Chu Tiểu Nguyệt ngại ngùng, cô bé sờ lỗ tai, cúi đầu, mũi chân đá mấy thứ mặt đất.
“Bà chủ, "Đánh kẻ chạy , ai đánh kẻ chạy ", cháu sai , nên giờ chẳng phấn chấn lên , dì hãy tha cho cháu, cháu sẽ việc chăm chỉ.”
Một lúc , Chu Tiểu Nguyệt ngẩng đầu, Sở Y Nhất như , kiên định .
“Được, dì trông chờ và biểu hiện của cháu.”
Nói xong, Sở Y Nhất ngoài, mùi trong nhà kho thật sự khó chịu, lẽ là các loại chất chung với , thông gió cũng lắm nên mới như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Ở trong đây một lúc, cô cảm thấy khó thở, với Chu Tiểu Nguyệt xong, cô nhanh chóng chuồn ngoài.
Còn Chu Tiểu Nguyệt thì mặc kệ cô , những gì cô đúng , dù thì qua một thời gian nữa sẽ rõ, nên cần gì cố chấp trong nhất thời, cứ bắt ngay bây giờ.
“Ơ, chị Lộ, hai về ?”
Vừa về cửa hàng thấy Chu Lộ cầm tay Lạc Lạc về .
“Ưm.”
Chu Lộ hiện tại tâm trạng , tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, cũng cần lo lắng Giang Sơn đồng ý ly hôn , yêu cầu gì khác , bọn họ thật sự ly hôn , từ đây còn liên quan gì đến nữa, cô là một tự do .