Thỉnh thoảng còn gọi cả buổi, giờ thể thấy giọng của cô , thực sự quen.
“Được, cháu .”
Chu Lộ chỉ mong Tiểu Thuyên thể xem , dù thì cũng khá lo lắng.
Nhìn bóng dáng vội vã của Tiểu Thuyên, Chu Lộ thấy vui mừng, hai đứa trẻ rõ ràng quan tâm yêu thương , hi vọng thể sớm hiểu tâm ý của .
hết một quãng đường vẫn tìm thấy Chu Thanh Thanh mà gặp Chu Tiểu Nguyệt.
“Cố Tiểu Thuyên.”
Nhìn thấy Cố Tiểu Thuyên ngang qua , thèm ngoảnh , Chu Tiểu Nguyệt tức giận gọi.
“Anh vội vã như thế, là đến tìm Chu Thanh Thanh ?“
Cố Tiểu Thuyên đang thẳng về phía , Chu Tiểu Nguyệt thì dừng .
“Cô gặp Thanh Thanh ? Cô đang ở ?”
“Hề.”
Chu Tiểu Nguyệt tự ti, nếu nhắc đến tên Chu Thanh Thanh thì sẽ .
“Thanh Thanh? Gọi cũng thiết nhỉ, gọi như thế thích hợp chút nào.”
“ gọi cô thế nào liên quan gì đến cô, rốt cuộc cô gặp cô ?”
Ở bên Chu Thanh Thanh một thời gian dài, ngày nào cũng cự cãi qua , tất nhiên ít nhiều cũng học một vài tinh túy, một câu chặn họng Chu Tiểu Nguyệt .
“ là ‘vật họp theo loài, chia theo bầy’, giọng điệu chuyện của hai cũng giống , cùng khiến khác thấy chán ghét.”
Nghe Chu Tiểu Nguyệt , Cố Tiểu Thuyên cũng cô thể sẽ gì với , tacũng định tiếp tục ở đây phí lời với cô , cho nên nếu thời gian thì hơn là tìm Thanh Thành.
“E là giờ cô gặp .”
Vừa qua .
“Cô từng gặp cô .”
Không là câu nghi vấn, mà là một câu khẳng định.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô gì với cô ?”
“ chỉ một vài sự thật cô mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-754.html.]
Nhìn bộ dạng Chu Tiểu Nguyệt, Cố Tiểu Thuyên dù thế nào thì cũng sẽ tin cô , cô chỉ những sự thật cức chó đơn giản như thế.
Không thêm lời nào với cô , giờ phút chỉ mau chóng tìm Thanh Thanh.
Nhìn bóng dáng Cố Tiểu Thuyên lo lắng rời , Chu Tiểu Nguyệt khẩy một tiếng, trong lòng dâng lên niềm vui sướng.
đường đến địa ngục thì các cũng đừng hòng ở mà .
Cố Tiểu Thuyên bao giờ căng thăng và khẩn thiết như , nóng lòng lập tức tìm Thanh Thanh.
cuối cùng khi tìm Chu Thanh Thanh, mới phát hiện cô đang ôm đầu gối đất, đầu đầu gối, cử động gì.
“Thanh Thanh, em ở đây? Đứng lên, đất lạnh lắm.”
Cậu với tay định kéo cô lên.
“Buông em .”
Nghe thấy giọng của Cố Tiểu Thuyên, Chu Thanh Thanh ngẩng đầu hất tay , đó dậy.
Nhìn Chu Thanh Thanh với vẻ mặt đầy lạnh lùng, khuôn mặt còn nước mắt vẫn khô, trong mắt rõ ràng chống đối .
Cậu sững tại chỗ trong giây lát, bởi vì bao giờ thấy Chu Thanh Thanh bằng ánh mắt như .
“Rốt cuộc Chu Tiểu Nguyệt gì với em?”
“Nói gì với em ? Chẳng lẽ tự hỏi chính những gì ?”
Nghe Cố Tiểu Thuyên nhắc tới cái tên Chu Tiểu Nguyệt, tâm trạng của Chu Thanh Thanh lập tức trở nên kích động.
Cô Cố Tiểu Thuyên bằng ánh mắt thất vọng, con trai đầu cô thích là như ?
Đứng núi trông núi nọ, vô trách nhiệm, nếu như ngay từ đầu với cô rằng thích thì cô cũng sẽ mặc kệ mà thích .
“Anh gì?”
Cố Tiểu Thuyên , chắc chắn là Chu Tiểu Nguyệt gì đó, tuy hiện tại cũng đang tức giận, nhưng việc khẩn cấp mắt là điều tra xem chuyện gì xảy giữa hai mới quan trọng.
“Cố Tiểu Thuyên, nếu là đàn ông thì hãy dũng cảm gánh chịu hậu quả việc , nếu thì em chỉ càng khinh thường thôi, coi như là em mắt mù, thích một như , em bao giờ muống gặp nữa, em cũng sẽ đến cửa hàng nữa, cũng đừng đến tìm em nữa.”
Hiện tại Chu Thanh Thanh gặp Cố Tiểu Thuyên, thấy Cố Tiểu Thuyên là nghĩ đến những lời Chu Tiểu Nguyệt với , thôi thì như , lẽ lúc đó bố cô đúng, cửa hàng tạp hóa phù hợp với cô , nên ngay cả những bên trong cũng phù hợp với cô .
“Thanh Thanh, Thanh Thanh...”
Dù Cố Tiểu Thuyên níu kéo Chu Thanh Thanh như thế nào, Chu Thanh Thanh vẫn rời chút do dự, chỉ còn Cố Tiểu Thuyên một đó, tức giận, chút vui mừng, điều vui mừng chính là hình như thấy Thanh Thanh thích , nhưng rõ .