“Em thể đến ? Vậy thì em về là , dù cũng xa, đồng chí Tiền mới gặp mặt chắc cũng xa, là em đuổi theo , sớm thì cem từ chối ...”
Cố Tiểu Thuyên định ngăn cản Chu Thanh Thanh gặp đàn ông , nhưng cuối cùng hai chữ then chốt, lập tức ngẩng đầu lên, chằm chằm Chu Thanh Thanh.
“Vậy nên em về cùng , là rõ ràng với ? Em sẽ hẹn hò với , đúng ?”
Chu Lộ và Sở Y Nhất cũng thấy , cả hai đều vui mừng.
“Em hẹn với , đến muộn là đúng , còn cho leo câu chẳng kiêng nể, chắc chắn là đến rõ ràng với .”
“Được, , rõ ràng thì ...”
Cố Tiểu Thuyên vui mừng nên lời Chu Thanh Thanh, hiện tại cô gì cũng đúng, bảo gì thì nấy.
Hàm răng trắng bóng của Cố Tiểu Thuyên, Chu Thanh Thanh chút choáng váng, lỗ tai nóng bừng, đó ngượng ngùng cúi đầu.
‘Phúc họa tương y’, câu sai chút nào, mới đầu, Chu Tiểu Nguyệt rắp tâm khiêu khích, thực sự tạo ngăn cách cho Cố Tiểu Thuyên và Chu Thanh Thanh, cũng suýt nữa hai chia tay.
Hai cũng dày vò kinh khủng.
may mắn , khi Chu Tiểu Nguyệt dày vò, cả hai mạnh dạn tiến lên , chỉ hóa giải hiểu lầm mà còn hiểu ý , khiến mối quan hệ giữa hai càng gần thêm một bước.
Chu Thanh Thanh vốn tưởng rằng cô sẽ về cửa hàng tạp hóa, quan hệ giữa hai xác nhận, như thể hạnh phúc bên , mỗi ngày cùng đến cửa hàng tạp hóa, cùng việc, cùng về nhà, mãi mãi xa .
Sở Y Nhất tìm hai , suy nghĩ của , phá vỡ giấc mộng của Chu Thanh Thanh.
“Thím, ý của thím là bảo cháu đến chỗ chú Cường, cùng việc với chú ?”
Cố Tiểu Thuyên hiểu, là bản ở ? Tại thím bảo sang chỗ chú Cường?
“Thím, công việc bên cháu ?”
Chú Cường vẫn luôn phụ trách nhà máy ở ngoại thành, chú Cường năng lực cá nhân mạnh mẽ và xử lý công việc ở đó , thể lập tức đưa sản xuất, đến lúc đó chắc chắn sẽ một cảnh tượng khác, cho dù thế nào thì chú Cường cũng thể quản lý .
“Tiểu Thuyên, cháu nghĩ như thế? Tất nhiên là cháu ở đây , mà là dì nghĩ gì là mãi đổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-757.html.]
Sở Y Nhất khựng lên tiếng hỏi.
“Mặc dù công việc kinh doanh của cửa hàng tạp hóa hiện đang , nhưng dì nghĩ chúng thể chỉ một chiến trường như , hiện tại các cháu giống như những bông hoa trong nhà kính, cửa hàng tạp hóa là nhà kính, cháu và Thanh Thanh vẫn còn trẻ, nên khỏi cái nhà kính và học hỏi thêm nhiều điều, vì ở cửa hàng tạp hóa.”
Sở Y Nhất thấy hai vẻ hiểu, nhưng cũng chút bất lực, nhưng cũng thể thấu hiểu.
Đôi trai gái trẻ mới yêu hẳn ở bên từng giây từng phút, xa cách.
Nhất là vì cả hai mới hòa giải với , lẽ họ xa rời .
“Dì, bên đó chẳng chú Đường , Tiểu Thuyên ?”
Chu Thanh Thanh dè dặt lên tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không sai, chú Đường, Tiểu Thuyên sang đó, dì tin chú cũng thể giải quyết chuyện , nhưng nếu đổi là Tiểu Thuyên, cháu thể ? Hiện tại kế hoạch thế , cháu hãy đến học hỏi chú , sẽ một ngày, những thứ trong đầu chú sẽ trở thành bản lĩnh của cháu, nhưng nếu cháu thử một bước thì mãi mãi cháu thể trở thành chú , hoặc là trở thành nào đó giỏi giang hơn.”
Hiểu thì hiểu, nhưng hiện tại điều những trẻ chỉ là tình yêu, còn nhiều thứ quan trọng hơn thế .
Cố Tiểu Thuyên đầu tiên thấy thím với như , nghiêm túc Sở Y Nhất, cuối cùng dứt khoát gật đầu.
“Thím, cháu .”
“Tiểu Thuyên...”
Chu Thanh Thanh chút kinh ngạc, trong giọng điệu phần háo hức, phần ấm ức, cô kéo áo Cố Tiểu Thuyên.
Sở Y Nhất thấy động tác nhỏ của Chu Thanh Thanh, cũng gì mà chỉ dặn dò Cố Tiểu Thuyên.
“Cháu và Thanh Thanh bàn bạc cho kỹ với thím quyết định cuối cùng là .”
Có Đường Cường nên cô lo lắng lắm, sở dĩ cô Cố Tiểu Thuyên sang đó để học thêm nhiều điều, bởi vì cô sâu sắc rằng xã hội đang phát triển nhanh chóng, trong hai năm, thậm chí là một năm, thể nào là cảnh xã hội như hiện tại .
Vậy nên nếu cứ trì trệ tiến thì cũng sẽ một xã hội đào thải.