Nếu chuyện thể tiếp tục thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của cô.
Vì chuyến chắc chắn .
“Một em ?”
Ngoại đưa Tiểu Bảo chơi xa mấy ngày, đó cô cũng ngoài nữa, thì ?
“Chuyện cũng gấp gáp, em định sáng mai .”
Cô suy nghĩ một lúc.
“Hay là em một , như thì cũng thể đến sớm chút, giải quyết xong việc là em về ngay.”
Lúc đầu còn chút do dự, nên dẫn Cố Tiểu Thuyên đến đó , nhưng một là, cô thì cửa hàng chỉ còn vài họ, Cố Tiểu Thuyên rời thì Chu Thanh Thanh và Chu Lộ chắc cũng bận rộn, hai còn cũng Sở Y Nhất phân công công việc khác.
Thứ hai là, dẫn theo nhiều hơn, một việc tiện , cho nên khi cân nhắc kỹ lưỡng, nhất là một .
Cố Hướng Đông cũng tiếp nữa, chỉ bắt đầu phụ giúp vợ dọn đồ.
“Cố Hướng Đông, giúp em dọn đồ đạc, em đến với bọn trẻ một tiếng.”
Sở Y Nhất Cố Hướng Đông, yên tâm giao việc cho , đó tìm bọn trẻ.
Đầu tiên đến phòng Cố Tiểu Thuyên tìm Cố Tiểu Thuyên, dặn dò những chuyện trong cửa hàng, tìm Tiểu Bảo.
Kể từ khi Tiểu Bảo thi đại học và đậu trường đại học, vẫn học đều đặn ở trường, cũng hứng thứ với việc học, nhiều khi cũng cần Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất lo lắng, nhưng cô ngoài chuyến , vẫn với một tiếng.
“Mẹ, là chuyện gấp gì ? Trước đây đến chuyện , đột ngột như thế.”
Tiểu Bảo gấp cuốn sách mặt, quan tâm hỏi.
“Mẹ chút chuyện, nhưng con đừng lo, cũng là chuyện gì to tát, nhưng một chuyến, nên trong nhà chỉ những đàn ông trong nhà. Bố và , con giúp chăm sóc em gái .”
“Dạ , yên tâm, nếu chuyện bên ngoài khó giải quyết thì gọi cho chúng con nhé, chúng con cùng giúp .”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Bảo, Sở Y Nhất đột nhiên cảm thấy một , dọc đường nhiều chỉ báo tin vui chứ báo tin , cô thông qua nỗ lực của bản để cải thiện cuộc sống của gia đình và khác. nhưng hôm nay cô cảm thấy rằng đang một vật lộn.
Cô nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Bảo.
“Con yên tâm, nếu giải quyết thì nhất định sẽ nhờ sự giúp đỡ của các con.”
Dặn dò một hồi về phòng của , thấy Cố Hướng Đông thu dọn gói ghém xong đồ đạc của .
“Ừm, cứ như , ừm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Hướng Đông đang gọi điện thoại, thấy vợ , một câu ngắn gọn với đầu dây bên cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-761.html.]
“Muộn , còn gọi cho ai thế?”
Cô tò mò.
“Tiểu Vương, đang tăng ca, vài chuyện bàn giao.”
“Ồ.”
Cố Hướng Đông gì cho đến khi hai giường, Sở Y Nhất nghiêng Cố Hướng Đông nhắm mắt .
“Cố Hướng Đông, đổi .”
Giọng đầy sự tố cáo.
“Hửm? Em ý gì?”
Cố Hướng Đông mở mắt , đầu chút nghi ngờ vợ đang chăm chú , lời bắt đầu từ ?
“Trước đây nếu em ngoài thì chỉ thủ thỉ ngớt bên tai em, giờ một câu cũng , quá tin tưởng em là cảm thấy gì với em?”
Sở Y Nhất than thở, cuối cùng thẳng dậy.
Cố Hướng Đông chỉ cảm thấy đầu chút choáng váng, trong lòng chút buồn .
“Sáng mai em còn dậy sớm đến nhà ga, mau ngủ , nếu thì sáng mai dậy nổi .”
Bao nhiêu năm qua, thời gian biểu của Sở Y Nhất sớm cố định vì Cố Hướng Đông, mỗi ngày đều thức dậy khi một tiếng, đó tắm rửa chuẩn bữa sáng, ngày mai lên tàu, nhưng sớm hơn so với thời gian , thực sự dễ gì dậy nổi.
Vậy nên Cố Hướng Đông mới bảo vợ ngủ sớm.
Sở Y Nhất Cố Hướng Đông tắt đèn, trở đánh một giấc, tức giận một hồi, đá chân tung dậy.
Thay đổi thật , vẫn nhớ cùng ngoài với Tiểu Bảo, đàn ông đó với bộ dạng nỡ, chỉ nghỉ phép để cùng ngoài, khi còn dặn dò nhiều chuyện, càm ràm cô thấy phiền.
Giờ thì , cho cô một cái bóng, hừm, đàn ông đáng tin cậy.
Thôi bỏ , vẫn dựa chính , ngủ sớm là chuyện chính đáng, nếu thì ngày mai dậy nổi.
Sở Y Nhất cố ý xuống, cố ý ầm ĩ, đó tung chăn lên, bộ trưởng Cố để lộ ngoài khí.
Anh vươn cổ, bất lực vợ đang lưng về phía , gần như quấn trong nhộng tằm.
Cố Hướng Đông tức giận, phì .
Sáng hôm , trời còn sáng hẳn, Sở Y Nhất tiếng động trong phòng đánh thức.