Chu Lộ mặc dù thái độ thật sự của La Văn Quyên đối với cho kinh ngạc, nhưng tận đáy lòng cô vẫn là một dịu dàng bụng, tất nhiên sẽ so đó với một đứa trẻ, chủ nhiệm La trở về một , cô thò đầu lưng , khi thấy La Văn Quyên , khỏi phàn nàn với vài lời.
“Nó tự đến trường , , con đường đó nó một cũng lâu , sẽ chuyện gì .”
Chủ nhiệm La La Văn Quyên về phía đường trường, lúc đang là giờ các học sinh học, đường nhiều trẻ em, dường như mơ hồ thấy các bạn học của Văn Quyên đang cùng cô bé.
Mặc dù Văn Quyên cãi với , nhưng với tư cách là một bố, thể chấp nhặt với một đứa trẻ, đợi đến khi cô bé tan học về trò chuyện .
“Lạc Lạc thế nào? Có cùng chúng ?”
Chủ nhiệm La về nhà một lúc, cũng thấy Lạc Lạc , Lạc Lạc thái độ thế nào nên chỉ đành hỏi Chu Lộ.
“Hay là đừng nữa, Văn Quyên sẽ thấy thoải mái trong lòng, giờ cùng con em đến trường, chắc chắn con bé sẽ càng thấy vui.”
Chu Lộ chút do dự, trong lòng tuy rằng La cùng bọn họ, nhưng cũng thể quá ích kỷ, La Văn Quyên rõ ràng phản đối , nếu La vẫn cùng bọn họ thì mối quan hệ giữa họ sẽ chỉ ngày càng tồi tệ hơn.
“Em cần suy nghĩ nhiều như thế, con cái hiểu chuyện, chúng là lớn thể suy nghĩ giống con bé . Giờ chúng là một nhà, nếu bỏ mặc để khác bắt nạt Lạc Lạc thì chúng sẽ càng thêm trắng trợn bắt nạt những khác trong gia đình chúng . Cũng thể là Văn Quyên bọn chúng nghĩ thấu đáo, chúng thể giống như nó . Hai con cứ coi như là vì Văn Quyên thì sẽ còn gánh nặng trong lòng nữa.”
Chủ nhiệm La đều là sự thật, cũng là lời thật lòng, nên Chu Lộ cũng từ chối.
“Để em với Lạc Lạc một tiếng, xem con bé cùng chúng ?”
“Chú, cảm ơn chú vì chuyện của cháu mà đến trường học mặt giúp cháu, cháu sẽ cùng hai .”
Thực Lạc Lạc ở trong phòng rõ cuộc đối thoại của hai , cô bé ngờ chú Lạc thể tìm đến trường học, trong lòng cô bé thật sự cảm kích .
Thiếu vắng tình thương của bố từ khi còn nhỏ, điều đó khiến cô bé luôn thấy bất an trong nhiều thứ, cô bé hình thành thói quen dựa dẫm khác trong việc.
Sở dĩ cô bé im lặng những gì đang chịu đựng bây giờ là vì cô bé duy trì sự yên bình bên ngoài của gia đình , chỉ cần La Văn Quyên nhắm thì cô bé thể vui vẻ mỗi ngày, cô bé cảm thấy đáng.
Một lý do khác là cô bé tin chú Lạc sẽ vì mà con gái của vui, nhưng bây giờ xem , lẽ cô bé thể thử tin tưởng , nên cô bé quyết định trực tiếp đối mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-782.html.]
“Cảm ơn gì chứ, chúng là một nhà, cho dù xảy chuyện gì thì cũng đừng sợ, lưng cháu còn và chú, sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ cháu.”
Chu Lộ cảm kích La, gật đầu với Lạc Lạc.
Thế là cả ba đến trường học.
Giáo viên chủ nhiệm của Lạc Lạc thấy hai con Lạc Lạc, trong lòng thấp thỏm, nhíu chặt mày.
bên cạnh bọn họ còn một đàn ông, đàn ông là ai, chẳng bố của Giang Ngải Lạc ly hôn , bố ở thủ đô mà, còn đàn ông là ai?
Hơn nữa, đàn ông vẻ dễ đối phó.
Chà...
Thầy giáo thở dài, cam chịu chào đón.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Mọi đến , theo đến văn phòng , ở đây tiện chuyện.”
Thầy giáo dần dần thu hút ánh mắt, ho một tiếng, khó chịu .
Chủ nhiệm La xung quanh, ừ hử gì cả.
“Chúng , nhưng vẫn theo sự sắp xếp của thầy.”
Thầy giáo ban đầu mỉm , vẻ mặt gần như biến sắc khi thấy điều .
Họ quan tâm, thế nào, sắp xếp như thế là đang chột .
Tuy nhiên, trong chuyện , đúng là con cái chịu thiệt, chịu cực, nổi nóng với thầy giáo những điều cũng thôi, , , theo là .
“Không thầy điều tra thế nào ? Kể từ khi con chúng về nhà, ăn ngon ngủ yên, thầy xem sắc mặt tệ mấy. Chúng chi tiền gửi con đến trường học là để con bé tiếp nhận giáo dục, học tập kiến tức, học tập đạo lý ở thầy giáo, chứ là đến đây để bắt nạt. Thưa thầy, thầy ?”