Huống hồ, tên đầu trọc dám đối với nhà của như thế, nếu cho nếm mùi đau khổ thì bản chẳng là quá nhát gan .
Vì , đưa nhà đến một nơi an , nỗi lo về thì mới thể đọ sức với tên đầu trọc .
“Thế nào ông chủ Ngưu? vẫn lời giữ lấy lời chứ, nhà của thương tổn gì, cũng đưa về nhà , giờ nên tập trung tinh thần để chúng bàn chuyện hợp tác chứ?”
Tên đầu trọc ông chủ Ngưu, chỉ cảm thấy ông chủ Ngưu , hình như càng thêm tự tin, sự tự tin từ đến, trong lòng cảm thấy khó chịu.
“Là đưa họ về ? Sao vợ là một nhóm tên cứu họ ngoài.”
Nhìn quen dáng vẻ kiêu ngạo của , ông chủ Ngưu kìm cự cãi .
Không tên ư?
Chẳng trách hôm qua tên đó với rằng là nào, xem là thật .
“Ôi, chẳng là cho , để chị dâu , gặp ấn tượng nên đành giấu kín.”
Hắn mà mặt đỏ, cũng thở dốc.
“Dù thì bất luận thế nào, nhà của giờ cũng đưa về nhà cho , điểm thừa nhận chứ?”
“Được , cũng đừng thăm dò nữa, chuyện hứa với , tất nhiên sẽ .”
“Được, ông chủ Ngưu là thẳng thắn, chúc cho chúng hợp tác vui vẻ, tiền như nước, ha ha...”
Nghe ông chủ Ngưu , tên đầu trọc cảm thấy hòn đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống , đưa tay định bắt tay với ông chủ Ngưu.
Ông chủ Ngưu đành kìm nén sự vui trong lòng, giả vờ bắt tay .
Tuy rằng hiện tại chuyện thuận lợi, nhưng Sở Y Nhất vẫn thấy yên tâm nên ở Thâm Quyến thêm vài ngày.
“Em gái, em định khi nào về? Ông chủ Ngưu chuẩn hàng cho chúng .”
Đường Cường cũng những suy nghĩ trong lòng Sở Y Nhất, nhưng cách nào, hàng ông chủ Ngưu đặt cho bọn họ đến , nếu chuyển hàng đến thủ đô thì e là sẽ dễ giải thích, nên đành lên tiếng hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Y Nhất cũng , nhưng cô thực sự sự cân nhắc của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-800.html.]
“Anh, là thế , các chuyển hàng về, em ở đây thêm vài ngày, Tiểu Trụ ở đây, em cảm thấy yên tâm.”
‘Bảo hổ lột da’, thực sự quá nguy hiểm , cô Cố Tiểu Trụ một một ở đây nên mới ở đây, nếu gì cần thì ít nhiều cô cũng giúp .
“Vậy , thế nào cũng thể để em ở đây một , , , tuyệt đối .”
Sở Y Nhất giỏi giang đến mấy thì trong lòng Đường Cường, cô vẫn là phụ nữ, thể để cô một ở đây trong khi và Tiểu Thuyên đều hết.
“Tiểu Thuyên, là cháu cùng hàng về, nếu chúng ai theo thì chú cũng yên tâm lắm, cháu theo, còn chú sẽ ở với thím.”
Cố Tiểu Thuyên đột nhiên gọi tên, chỉ cảm thấy bất ngờ.
Ở Thâm Quyến bao nhiêu ngày, đầu tiên cảm thấy bản thật nhỏ bé, đây còn nghĩ là tệ, thể xử lý chuyện, nhưng đến nơi , thấy những thứ khác biệt, mới hiểu con đường học hành là vô tận.
Có thể đây cũng là lý do thím bảo theo ngoài.
Hiện tại để một mang những thứ nặng như về, thật thì trong lòng lo lắng, thậm chí là chút sợ hãi.
“Anh, , Tiểu Thuyên còn quá nhỏ, dọc trường nếu chuyện gì bất ngờ thì em sợ nó giải quyết , nên cùng về , hãy yên tâm chỗ em, chuyện nào thì em sẽ , còn thì chắc chắc sẽ tàng.”
Sở Y Nhất từ chối lời đề nghị của Đường Cường, Cố Tiểu Thuyên đầu tiên cùng cô ngoài, còn nhiều thủ tục mới thể mang hàng đến nhà ga, cô lo Tiểu Thuyên lo xuể, hơn nữa một thực sự cũng tiện.
Thật Đường Cường cũng cảm thấy thích hợp lắm, đây việc , vận chuyển hàng đến nhà ga và bốc hàng chuyện đơn giản, nên Sở Y Nhất , cũng từ bỏ lời đề nghị .
Nhìn thím và chú Cường do dự, Cố Tiểu Thuyên bên cạnh định nhưng thôi, dường như đang điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng.
“Cốc cốc.”
Vốn dĩ căn phòng đang yến ắng, chợt thấy tiếng gõ cửa.
Cả ba thấy kinh ngạc.
“Là Tiểu Trụ ? Chẳng thời gian cho nó đến tìm chúngta , đến ?”
Nhìn Cố Tiểu Thuyên mở cửa, Sở Y Nhất cau mày .