SAU KHI BỊ TỪ HÔN ĐỜI TA LÊN HƯƠNG RỒI - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-03-20 07:21:23
Lượt xem: 127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế cũng suy nghĩ nhiều, đồng ý cho nàng. Phó Nhiêu hành lễ nữa về phía sạp mềm.
Chu Hành Xuân đành đuổi theo.
Phó Nhiêu cởi giày lên giường, chậm rãi xong, tầm mắt chằm chằm hòm thuốc của Chu Hành Xuân, chỉ thấy lão đặt hòm thuốc lên bàn bên cạnh sạp mềm, xoay tìm ghế gấm.
Phó Nhiêu nắm bắt thời cơ, vội liếc Hoàng đế, thấy đang cau mày suy nghĩ, lập tức mở hòm thuốc của Chu Hành Xuân , trong túi vải nắp hòm là một loạt ngân châm.
Lúc Chu Hành Xuân khiêng ghế gấm ở bậc thềm lên, thấy Phó Nhiêu đang tò mò hòm thuốc của thì khỏi bật .
“Tiểu cô nương, ngươi đang nghịch gì thế?”
Hoàng đế , mở to mắt về phía bên .
Phó Nhiêu giả bộ cao ngạo, phục : “Ngài ca tụng là định hải thần châm của Thái Y viện, xưng tụng là giỏi nhất thiên hạ, coi xem hòm thuốc của ngài bảo bối gì.”
Giữa các y giả đều suy nghĩ so bì , đây chỉ là bản chất bình thường.
Chu Hành Xuân vuốt râu mỉm : “Khi lão phu cùng tuổi với ngươi, chẳng phúc phần như thế , thiên phú của ngươi cao, ngày sẽ tên ngươi khắp thiên hạ…”
Lời còn dứt, lão khựng , vội ngừng .
Sáng sớm Phó Nhiêu xuất hiện ở điện Phụng Thiên của Hoàng đế, nhưng chắc chắn chuyện gì.
Lão nghĩ mấy tháng từng bắt mạch cho một nữ tử ở mái hiên, chắc chắn là Phó Nhiêu thể nghi ngờ.
Hoàng đế cửa sổ cũng câu cho sững sờ, nhất thời nhắm mắt , im lặng gì.
Phó Nhiêu còn đặt tay hòm thuốc, dùng ống tay áo rộng che túi thuốc, nghịch ngợm bĩu môi: “Ta chỉ chút tài chế thuốc thôi, thể sánh với ngài, tài bắt mạch của ngài quá xuất sắc.”
Ngoài mặt nàng tươi vui vẻ nhưng sống lưng căng thành một đường thẳng tắp.
Chu Hành Xuân quen với những lời xu nịnh, một lời, đang định bảo Phó Nhiêu đặt ngang cổ tay để bắt mạch, chợt thấy Phó Nhiêu chỉ ngự án phía lão, : “Chu Thái y, mới dùng bữa sáng uống nước, khát nước, ngài thể rót một chén nước cho ?”
Giọng của nàng nhỏ, mang theo chút ý cầu xin.
Chu Hành Xuân Phó Nhiêu suy nghĩ khác, chỉ đành gật đầu: “Được.” Rồi rót nước.
Phó Nhiêu đổi sắc mặt, liếc Hoàng đế, thấy Hoàng đế đang phân tâm, nàng nhanh chóng trộm hai ngân châm, một châm đ.â.m huyệt Đại Chùy gáy, một cây đ.â.m huyệt Dương Lăng Tuyền ở mặt ngoài bên trái đầu gối.
Chiếc ngân châm nhỏ như sợi tóc, bên tối, Chu Hành Xuân căn bản chẳng nàng nên nhận .
Đến khi nàng châm xong, Chu Hành Xuân rót một chén nước, thấy n.g.ự.c nàng phập phồng, nhất thời nghi hoặc: “Ngươi ?”
Phó Nhiêu quá căng thẳng.
Nàng , vội vã nhận chén đầy uống một ngụm, đưa , mềm giọng nũng: “Cảm tạ ngài.”
Chu Hành Xuân nghĩ nhiều, đưa tay ý bảo Phó Nhiêu lộ cổ tay .
Phó Nhiêu hít sâu một , giả vờ vẻ mặt bình tĩnh, đặt ngang tay ở bàn nhỏ.
Chu Hành Xuân phủ một lớp lụa trắng lên, ba ngón tay nhẹ nhàng ấn mạch ở cổ tay nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-100.html.]
Lão là một Thái y già trải qua nhiều gió to sóng lớn , thường ngày cũng coi như tâm lặng như nước, nhưng hôm nay bắt mạch cho Phó Nhiêu khỏi sững .
Trong lòng cứ nuối tiếc vì mất một vị Thái y giỏi như .
Tài nghệ chế thuốc của Phó Nhiêu khiến kinh ngạc, nếu nàng thì Đại Hoàng tử dùng thứ gì mà gần đây sắc mặt như .
Chu Hành Xuân thích tiểu cô nương , trong lòng nàng cung.
Bởi , tay chạm mạch một hồi lâu mà chăm chú xem mạch.
Phó Nhiêu cũng căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Người mang thai, mạch đập mạnh mẽ dồi dào, tựa như những giọt nước lướt qua từng ngón tay y giả, gọi là mạch trượt, chính là dấu hiệu của thai nghén.
Còn Phó Nhiêu châm huyệt Đại Chùy và Dương Lăng Tuyền, thể khiến mạch đập nghẽn, còn mạnh mẽ như .
hai nơi nơi nhất, điều hiện tại nàng lựa chọn hơn cho nên trong lòng vẫn lo lắng.
Hơn nữa y thuật của Chu Hành Xuân đến trình độ nào, Phó Nhiêu , lão thường xuyên trong hậu cung, theo lý quen thuộc với các trạng thái mang thai khác , tim Phó Nhiêu đập liên hồi, chỉ cầu xin trời giúp nàng một .
Khi Chu Hành Xuân bắt đầu bắt mạch, Hoàng đế cũng yếu ớt mở mắt .
Đây đầu tiên phụ nhưng hôm nay thật sự căng thẳng, căn bản buông nàng .
Đặc biệt là phản ứng của Phó Nhiêu sáng nay, rõ ràng nàng lo lắng, mặc dù nàng cố gắng che giấu nhưng vẫn thể qua mắt .
Tại nàng hoang mang lo lắng, đích thị là nguyệt sự đến, lo mang thai.
Lời đêm qua là khiến bỏ suy nghĩ trong đầu. Tiểu cô nương thật to gan lớn mật, dám khi quân.
Sắc mặt Chu Hành Xuân vẫn đổi, cản bản rõ bất kỳ điều bất thường gì.
Trái tim Hoàng đế khỏi lơ lửng, chậm rãi về phía sạp mềm.
Chàng ngược sáng, bóng dáng thẳng tắp như núi, mang theo cảm giác áp bức thể tả, kéo đến như thác đổ.
Ngực Phó Nhiêu nhói lên, nàng cúi đầu thở dốc.
Chu Hành Xuân phát hiện mạch tượng rối loạn, lập tức trợn mắt, liếc qua nàng, nhíu mày hỏi.
“Ngươi chứng bệnh m.á.u đọng, tại ?”
Phó Nhiêu , tảng đá trong lòng từ từ hạ xuống, nàng nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, giả vờ ngượng ngùng : “Chắc là ở hành cung một đêm về, mưa lạnh dẫn đến nguyệt sự đau bụng ngừng…”
Chu Hành Xuân thì lộ vẻ hiểu.
Còn Hoàng đế y như núi điêu, ngây đó như rơi hầm băng.
Chu Hành Xuân hề phát hiện, tiếp tục cau mày : “Hình như đầu gối ngươi viêm khớp?”
Phó Nhiêu cảm thấy áy náy trong lòng, khẽ co đầu gối châm kim, tay trái chống đầu gối che khuất tầm mắt dò xét của Chu Hành Xuân.
“Khi còn nhỏ thường xuyên núi hái thuốc, từng thương, nhiễm lạnh, nên mỗi khi đến mùa đông, đầu gối thấy khó chịu…”
Chu Hành Xuân gia cảnh nàng khó khăn, cô nhi quả phụ, chỉ dựa sức một nử tữ yếu đuối chống đỡ, trong lòng thương xót, thầm nghĩ nếu như , gả cho Hoàng đế, che chở cũng hẳn là chuyện , hơn nữa đối với nữ nhân thì nghề y quá khó khăn.