Hoàng hôn khói mù mịt, bụi mù nặng nề như lụa mỏng treo mặt sông, theo gió bắt đầu khởi động.
Trên mặt sông vẫn pháo hoa màu tím, giống như ảo thuật như ẩn như hiện.
Hai bên tụ tập ít dân chúng vây xem, chỉ coi đây là vì chúc mừng tế tự thành công, nên thiết kế một màn trình diễn pháo hoa.
Vừa gây sốc, ngoạn mục.
Chỉ những ai trải qua sinh tử thuyền rồng mới , nơi trải qua một hồi chuyển biến ly kỳ đến mức nào.
Lý Huân và Tạ Tương nghiêng ngả lảo đảo từ bên ngoài trướng bước , thấy trong hoàng trướng rộng rãi tụ tập đầy , may mắn tìm đường sống trong chỗ chết, còn hồn, đương nhiên cũng thiếu phẫn nộ nghiến răng như nứt , nhưng bất luận nào thì đại khái xiêm y đều chỉnh tề, tóc tai bình thường, xem, chắc là báo động giả, hóa nguy thành an.
Chỉ nam tử trung niên đầu bù tóc rối quỳ chính giữa, chỉ thấy còng lưng, tóc vẫn còn vương vài vệt trắng xóa, quan phục hỗn độn dính bụi đất, giống như nào đó lôi kéo . Chính là cha của Lý Huân, Lý Duy Trung.
Ánh mắt Lý Huân dừng phụ , cũng vẻ ngoài ý , sự mệt mỏi liên tục ập đến trong lòng, sự kinh hoảng quá độ nỗi sợ cả gia đình tiêu diệt thế, thể dán sát ngưỡng cửa chậm rãi trượt xuống, nhắm mắt thở dốc.
Tạ Tương vươn tay kéo , đỡ qua một bên nghỉ ngơi.
Hoàng đế ngay ngắn vững vàng ở Minh Hoàng ngự tọa, môi mím chặt, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng, cho cảm thấy vài phần là oai phong nhạo thiên hạ.
Ánh đèn đỉnh trướng phản chiếu long bào vàng sáng như kim quang lăn lộn, cho lòng run sợ.
“Lý Duy Trung, còn nhận tội?”
Lý Duy Trung cứng đờ, ánh mắt ngẩn ngơ hướng lên , chậm rãi buông xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ : “Bệ hạ, ngài thần nhận tội gì?”
Hoàng đế hừ lạnh một tiếng, thong dong nghịch phật châu trong tay: “Nghĩ rằng trẫm tra chứng cớ và đang khó ngươi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-211.html.]
Lý Duy Trung bất động, miễn cưỡng phủi bụi áo bào, lạnh nhạt : “Bệ hạ, từ khi ngài giao Hộ bộ cho thần, thần tự nhủ việc chăm chỉ và ngủ thật ngon ban đêm, ngài chia sẻ những lo lắng, hôm nay thuyền rồng xảy sự cố, ngài chất vấn Công bộ, Lễ bộ, tại trói thần , thẩm vấn mắt bao ?”
Tôn Chiêu thấy mạnh miệng, một cước đá áo của , đá cho Lý Duy Trung nhào về phía , một ngụm m.á.u tươi phun , rạp mặt đất, mặt hiện vài phần dữ tợn, vẻ dữ tợn thoáng qua biến mất, mặt mang vài phần thắng vua thua giặc hề sợ hãi, chậm rãi thẳng thắt lưng.
Hoàng đế hẳn là âm mưu của , luôn để ở bên , Hoàng đế càng đề phòng , càng quyết tâm đến cùng, đáng tiếc, còn thoát , khí bùn ao tự dưng lộ, Phó Nhiêu phát hiện, ngay đó, Hoàng đế sơ tán đám lên bờ, thất bại trong gang tấc.
Mặc dù chột , nhưng chỉ cần Hoàng đế bắt chứng cớ, sẽ nhận tội.
Hoàng đế gần như đoán suy nghĩ của Lý Duy Trung, lạnh lùng nhướng mắt:
“Lý Duy Trung, nếu thật sự phận của ngươi, vì ngươi khống chế, trói tay chân, cho phép chạy trốn? Ta để Tạ Tương kiểm tra ngươi, chắc tìm kết quả.”
Sắc mặt Lý Duy Trung đổi, những vẫn duy trì trấn định. Hoàng đế Tạ Tương ở cửa: “Tạ Tương, trướng.”
Tạ Tương hai mắt nheo , rẽ đám đông tiến lên, gấp áo bào, bái lạy : “Thần Tạ Tương phụng chỉ điều tra thủy vận, vụ án thuyền rồng, điều tra rõ nội các thứ phụ Lý Duy Trung và ba mươi theo phe cánh , mưu đồ ác ý tạo phản, ngầm chiếm thủy vận, vận chuyển muối trái phép, sát thương cướp bóc cùng nhiều tội danh, khẩu cung phạm nhân và lời khai nhân chứng đều ở đây, thỉnh bệ hạ xem qua.”
Tiểu Kim Tử tiến lên đem lời khai khẩu cung trong tay Tạ Tương, cùng với vụ án sơ lược mà thuộc hạ trình lên.
Ánh mắt Lý Duy Trung theo văn kiện, biểu cảm thể tin , đầu quát Tạ Tương: “Nói nhảm, phản, Tạ Tương, ngươi đang vu khống!”
Những phe một khi cung khai thì chỉ mà ngay cả chính gia tộc bọn họ cũng đều giữ , bọn họ sẽ ngu xuẩn đến mức đánh tự khai.
Trong lòng Lý Duy Trung kinh ngạc và nghi ngờ khó xác định.
Ánh mắt Tạ Tương từ hạ xuống, dời , ngẩng đầu phía , : “Lý đại nhân, bởi vì, thẩm án ngoại trừ bản quan, còn Hình bộ Lang trung Lý Huân.”
Lý Duy Trung bỗng dưng cứng đờ, chợt mắt tối sầm, một ngụm m.á.u đen từ n.g.ự.c trào khóe môi.