SAU KHI BỊ VỨT BỎ THÊ THẢM, TÔI ĐƯỢC PHẢN DIỆN CƯNG CHIỀU SỦNG ÁI - CHƯƠNG 124: BÂY GIỜ… QUAY VỀ CÒN KỊP KHÔNG?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-13 15:36:42
Lượt xem: 677

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tháng , tại một vùng biển tên.

Ôn Dao mặc một bộ đồ đen, bên lan can tàu, thành thạo lên đạn cho khẩu súng, nhắm một con quái vật biển khổng lồ giống như con nòng nọc trong nước biển.

"Đoàng" một tiếng s.ú.n.g nổ, thứ màu đen đó chìm xuống, sương m.á.u đỏ tươi lan rộng trong nước biển xanh thẳm.

Cô cất súng, yên lặng chống tay lan can về phía mặt trời lặn xa xa.

Đi biển nhiều ngày như , cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống biển.

Thông qua màu sắc của sương mù để phán đoán cấp độ của quái vật biển, đồng thời kết hợp với trình độ của bản để thách thức và tiêu diệt những con quái vật biển phù hợp, tất cả những thông tin mà Quý Minh Trần với cô, cô đều áp dụng hết.

Cùng với việc lượng quái vật biển tiêu diệt ngày càng tăng, hiện tại cô chỉ thành thạo b.ắ.n súng, mà năng lượng linh nguyên cũng tăng vọt, cấp độ cũng thuận lợi đột phá lên cấp 5.

Lạc Toàn Tinh tới từ bên cạnh, thấy liền vỗ vai cô : "Cô nghỉ ngơi một chút , những con quái vật biển lẻ tẻ nhiều năng lượng..."

"Dự kiến khi mặt trời mọc ngày mai, tàu của chúng sẽ đến vùng biển Denteno. Khu vực đó gần vành đai động đất, từ tận thế là nơi bùng phát các thảm họa sóng thần và xoáy nước, đến lúc đó chắc chắn sẽ là một trận chiến đẫm máu, vì tối nay cô hãy tiết kiệm sức lực, nghỉ ngơi cho khỏe nhé!"

Ôn Dao: "Sóng thần?"

Lạc Toàn Tinh: "Ừ, nhưng cô cũng đừng quá lo lắng, chúng qua con đường khi khám phá đảo Strowman, lộ trình lên kế hoạch từ , sóng thần mà chúng sẽ gặp trong tầm kiểm soát, chúng thể đối phó , nhưng lẽ sẽ vất vả..."

"Đến lúc đó, đàn quái vật biển sẽ ập đến theo sóng, chúng ước chừng g.i.ế.c chừng ba ngày ba đêm."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Ôn Dao suy nghĩ một chút, ngoan ngoãn cất s.ú.n.g .

Bây giờ đúng là nên tiết kiệm sức lực, so với chút lợi ích nhỏ nhoi , thì năng lượng phía mới là thu hoạch lớn thực sự...

Thấy mặt chỉ hề lo lắng, thậm chí còn chút hưng phấn, Lạc Toàn Tinh bỗng nhiên tò mò: "Trước đây cô cũng là sinh viên trường quân sự ? Nhìn cô cũng lớn tuổi lắm, mà thủ như , chắc chắn là từ nhỏ huấn luyện về thể lực ..."

Ôn Dao sững , đó lắc đầu: "Không, ..."

Lạc Toàn Tinh: "Vậy đây cô là ai? Chẳng lẽ nhà cô mở võ đường Taekwondo?"

Gió biển mang theo ấm của hoàng hôn lướt qua mặt, Ôn Dao khẽ : "Cũng ."

Thấy Lạc Toàn Tinh vẻ mặt nghi ngờ , cô nhỏ giọng : "Nói thể tin, khi thảm họa bùng phát, chỉ là một học sinh cấp 3 bình thường, bố đều là giáo viên, gia đình cũng bình thường..."

Bây giờ nhớ quá khứ, thật sự giống như một giấc mơ, thậm chí bản cô cũng chút dám tin.

Cô gái nhỏ yếu ớt nhiều năm về , đừng là cầm s.ú.n.g thật đao thật chiến trường, ngay cả việc sử dụng d.a.o gọt bút chì, cũng lo lắng sẽ đứt tay.

Lạc Toàn Tinh Ôn Dao với vẻ mặt bình tĩnh, vô cùng kinh ngạc: "Từ nhỏ tiếp xúc với bất kỳ huấn luyện thể lực nào mà thể thủ như ? Không tính đến kỹ năng b.ắ.n súng, thì năng lực của cô hề thua kém gì , một chỉ huy cấp S của Đông Châu..."

" cũng ." Ôn Dao : "Đây lẽ chính là tiềm năng của con ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-124-bay-gio-quay-ve-con-kip-khong.html.]

Không ngừng vượt qua khó khăn, đón nhận thử thách, sẽ một ngày, sẽ biến thành một con khác mạnh mẽ đến mức xa lạ...

Tối hôm đó, Ôn Dao lời Lạc Toàn Tinh, tiên về phòng ngủ tàu nghỉ ngơi cho khỏe.

Ban đầu cô cứ nghĩ đợi đến sáng mới đến vùng biển nguy hiểm đó, nhưng ngờ giữa đêm khuya, con tàu bỗng nhiên bắt đầu rung lắc nhẹ, còn những giọt nước đặc quánh, nhớp nháp, từng giọt từng giọt rơi xuống đất, phát tiếng tí tách kỳ lạ.

Ôn Dao ngủ mơ màng, ban đầu theo bản năng cô nghĩ rằng đó là do vòi nước trong phòng vệ sinh vặn chặt.

Cho đến khi, một thứ nhớp nháp, tanh hôi tí tách rơi lên mặt cô...

Sự cảnh giác luyện bật dậy, cô nhanh chóng cầm khẩu s.ú.n.g bạc bên cạnh lên bắn.

"Đoàng" một tiếng, vô chất lỏng nhớp nháp, tanh hôi b.ắ.n tung tóe.

Đợi đến khi cô lật xuống giường bật đèn lên, thì thấy một xác quái vật biển đen sì, mắt đỏ hoe chiếc giường mà cô ngủ.

"..."

Quái vật biển bùn đen? Thứ lên đây?

Con tàu lớn nhỏ tổng cộng ba tầng, căn phòng mà cô ở tầng cao nhất, khi ngủ cửa sổ đều đóng kín, thể xuất hiện quái vật biển .

Nỗi nghi ngờ trong lòng tan, đèn hành lang bên ngoài phòng bỗng nhiên chập chờn vài cái, đồng thời tiếng còi báo động chói tai vang lên, boong tàu bên ngoài cũng vang lên tiếng giày da .

Tiếng còi báo động lúc đầu là tiếng hú dài, đó biến thành tiếng "bíp bíp" dồn dập, lặp lặp chói tai.

Ôn Dao nghĩ nhiều, nhanh chóng cầm s.ú.n.g mở cửa phòng.

Lạc Toàn Tinh và Âu Thanh Hằng đúng lúc chạy đến, Lạc Toàn Tinh vẻ mặt hoảng hốt, thấy Ôn Dao liền kéo tay cô, lên xuống, trái : "Dao Dao, cô chứ?"

Ôn Dao lắc đầu: " ."

Âu Thanh Hằng : "Đàn quái vật biển bùn đen lượng lớn, hơn nữa còn xảy biến dị, tốc độ sinh sản tăng lên gấp bội , còn thể tự do biến hình chui lên từ cống thoát nước của khoang tàu..."

Lạc Toàn Tinh siết chặt khẩu s.ú.n.g đen trong tay, vẻ mặt vô cùng khó coi: "Rõ ràng còn cách vùng biển Denteno sáu tiếng đồng hồ nữa, khu vực đáng lẽ nên xuất hiện nhiều quái vật biển như mới đúng..."

Ôn Dao hiếm khi thấy Lạc Toàn Tinh nghiêm túc như , nhanh cũng phân tích kết luận từ lời cô : "Tốc độ sinh sản của quái vật biển tăng lên gấp bội, nghĩa là mức độ nguy hiểm của vùng biển đó còn lớn hơn dự kiến ban đầu?"

Âu Thanh Hằng giơ tay lên xem đồng hồ: "Có lẽ chỉ đơn giản là lớn hơn, mà với lượng quái vật biển , nếu tiếp tục về phía , e rằng ngay cả con tàu của chúng cũng sẽ nuốt chửng..."

"Vậy bây giờ... về còn kịp ?"

Lạc Toàn Tinh còn kịp trả lời câu hỏi , thì hai thủy thủ mặc đồng phục màu xanh trắng lảo đảo chạy tới, dính đầy bùn đất và máu, vẻ mặt kinh hoàng: "Không đội trưởng Lạc!!!"

Lạc Toàn Tinh bình tĩnh hai thủy thủ đang hoảng loạn, thấy họ thở hổn hển nửa ngày mà nên lời, liền dùng báng s.ú.n.g đập qua: "La hét cái gì, !"

Loading...