Cô  mái tóc nâu xoăn tự nhiên, khuôn mặt trái xoan với cằm  nhọn, ngũ quan cũng vô cùng xinh , đôi mắt cáo xếch, sống mũi nhỏ nhắn, đôi môi căng mọng, là gương mặt mà ai  thấy cũng  khen một câu xinh .
Bộ váy ngắn màu hồng nhạt cũng  hợp với khí chất của cô, trông cô hệt như một tiểu thư khuê các của gia đình danh giá.
Nếu   điểm nào   hảo, thì  lẽ là sắc mặt cô quá kém.
Người hầu gái  sắc mặt của Vi tiểu thư,  năng dè dặt: "Nghe theo lời của đội trưởng Melissa, cô gái mà Minh trưởng quan mang về hình như là bạn đời của Minh trưởng quan..."
"Tối qua Minh trưởng quan  về  đến chỗ bác sĩ Lâm lấy bao cao su,  đó trực tiếp đưa  lên phòng riêng  tầng 5, lúc  ngoài, cô gái đó mặt đỏ bừng, Minh trưởng quan cũng ăn mặc xộc xệch, cúc áo còn rơi mất hai cái..."
Phí Khả Vi thấy đeo mãi  , tức giận ném đôi bông tai ngọc trai xuống đất, "choang" một tiếng, ngọc trai vỡ vụn, một  hầu gái khác thấy  vội vàng cúi xuống nhặt.
Người hầu gái đang  chuyện cũng lập tức im bặt.
Phí Khả Vi  dậy,     hầu gái đang cúi đầu, lạnh lùng : "Sau đó thì ? Sao   tiếp?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Người hầu gái sợ hãi vội vàng quỳ xuống, run rẩy : "Vi... Vi tiểu thư."
Phí Khả Vi cúi , chậm rãi đỡ  hầu gái dậy, cố gắng nặn  một nụ   thiện hơn một chút: "Đừng sợ, chuyện   liên quan đến cô, cô cứ  những gì    cho   là ..."
Người hầu gái  sợ sệt liếc  Phí tiểu thư,  dám cãi lời: "Minh trưởng quan  khi  khỏi phòng,  việc bận nên  đội trưởng Hà gọi , lúc  về...  đúng , là đội trưởng Melissa  đưa cô gái  đến tầng năm... Minh trưởng quan  khi     thẳng đến phòng cô ,   là  hành hạ   đến sốt cao  là      thương, dù  thì đội trưởng Melissa còn đích  xuống lấy hộp dụng cụ y tế lên..."
"..."
Phí Khả Vi cảm thấy  khó chịu, cô     diễn tả tâm trạng lúc  của  như thế nào.
Người  vốn dĩ là mặt trăng mà cô  ngưỡng mộ, trong trẻo, sáng ngời, tỏa sáng rực rỡ,  từng  vấy bẩn bởi bất kỳ bụi trần nào.
Vậy mà bây giờ,   mang về một cô gái khác, thậm chí còn tùy tiện lên giường với cô  như ...
"Trước đây Minh trưởng quan   là  gần nữ sắc ?" Phí Khả Vi  xuống , hỏi họ.
Người hầu gái: "Minh... Minh trưởng quan  đây tuy  mang phụ nữ khác về, nhưng... nhưng đàn ông  đời , chắc là  ai  gần nữ sắc."
Dì Dung bưng khay đồ ăn  ,  thấy sắc mặt khó coi của tiểu thư, bà  bụng khuyên nhủ: "Vi tiểu thư, từ chiều hôm qua đến giờ, cô  gần một ngày  ăn gì , ăn chút gì ..."
"Không ăn, mang xuống ."
Hai  hầu gái  sang một bên, dì Dung đặt khay đồ ăn xuống, bước tới khuyên nhủ: "Vi tiểu thư, cô  lời cha cô ."
"Nếu một  đàn ông thích cô,   sẽ chủ động bày tỏ thiện chí với cô, nếu , dù   cho cô quyền lực lớn đến , cho cô bao nhiêu sự nuông chiều, thì cũng  thể đại diện cho điều gì."
"Minh trưởng quan đối xử đặc biệt với Vi tiểu thư,  nghĩ đó   là vì..."
"Đủ !"
Phí Khả Vi vốn  bực bội, câu   càng đổ thêm dầu  lửa, cô  vỗ tay xuống bàn trang điểm, khiến dì Dung  bên cạnh giật .
"Con  nổi giận cái gì nữa..." Giọng  thở dài bất lực của một  đàn ông trung niên vang lên từ ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-21-vi-tieu-thu.html.]
Phí Tiền Giang bước , phẩy tay  hiệu cho dì Dung và những  khác.
Đợi đám  hầu lui xuống, ông  mới tiện tay đặt chiếc bình giữ nhiệt lên bàn: "Chuyện  ba  nhắc nhở con , đừng kỳ vọng quá nhiều   đàn ông đó."
"Anh   đơn giản như vẻ bề ngoài, cũng tuyệt đối   là  mà con  thể khống chế và kiểm soát ."
Phí Khả Vi  chằm chằm  chính  trong gương, hốc mắt dần đỏ hoe.
"Không  đến việc con chỉ là một cô gái nhỏ, bao nhiêu năm nay, ngay cả ba cũng  từng  thấu  ..."
Phí Tiền Giang  với giọng đầy ẩn ý: "Căn cứ của chúng    nhiều đội chiến đấu, mỗi đội    bao nhiêu thanh niên dũng cảm,  thích con, ngưỡng mộ con cũng  ít, con  chọn ai mà chẳng ,  con cứ cố chấp như , cứ  treo cổ  một cái cây..."
Phí Khả Vi  phục, những ngón tay đặt  bàn trang điểm siết chặt: " con chỉ    nhất."
"Từ nhỏ đến lớn, cái gì của con mà   là  nhất, tại  đến lúc chọn đàn ông con   hạ  xuống mà thỏa hiệp..."
Phí Tiền Giang còn   thêm điều gì đó, nhưng Phí Khả Vi     ông  lải nhải nữa, cô  kiên quyết  dậy,  về phòng đóng sầm cửa .
Nghe thấy tiếng "ầm" vang lên, Phí Tiền Giang lắc đầu,  thở dài một .
...
Khi Ôn Dao tỉnh dậy, cô    mấy giờ , cơn sốt  lui, cổ họng khô khốc, cơ thể mệt mỏi, ngay cả tứ chi cũng trở nên bủn rủn vô lực.
Cô chỉ nhớ mang máng rằng  khi  sốt mê man đêm qua, cô mơ màng thấy Melissa đang chăm sóc , cô  lời cảm ơn với cô ,   đó liền mất  ý thức, chìm  một giấc ngủ dài đầy mộng mị, ngủ mê man đến mức     ngủ bao lâu.
Khi Ôn Dao lật  mở mắt , bên cạnh vang lên một giọng  trầm ấm, êm dịu: "Tỉnh ?"
Ôn Dao ngước mắt  lên, thấy Quý Minh Trần đang   chiếc ghế sofa đơn bên cạnh giường.
Người đàn ông  với tư thế tao nhã, cử chỉ cao quý, những ngón tay thon dài trắng trẻo đang cầm một chiếc cốc cà phê bằng sứ màu trắng, đầu gối gác lên ,  đó còn  một cuốn sách cổ bằng da cừu đang mở.
Hôm nay  mặc áo sơ mi trắng kết hợp với áo vest và quần tây màu xám lạnh,  lẽ để phù hợp với bộ trang phục , sống mũi cao thẳng còn đeo thêm một cặp kính gọng kim loại màu bạc, càng  tôn lên khí chất lạnh lùng, cấm dục,  nho nhã  phóng đãng của .
Nhìn thấy , Ôn Dao: "..."
Cô thực sự  chút nghi ngờ, quần áo của   nhiều hơn cả phụ nữ  ...
Quý Minh Trần đặt cốc cà phê xuống, cũng gập cuốn sách  để sang một bên,  cô với vẻ lười biếng: "Đã quyết định  ? Từ nay về , sẽ    Bắc Châu nữa?"
Ôn Dao gật đầu: "Ừ."
"Đêm qua   Melissa chăm sóc  ? Sao   ở đây..."
Quý Minh Trần đưa tay lấy ấm nước  bàn  nhỏ bên cạnh, rót một cốc nước ấm  cốc thủy tinh,  đưa cốc nước cho cô: " về lúc chín giờ tối qua."
Ôn Dao sững , vội vàng  dậy, chậm nửa nhịp nhận lấy cốc nước.