Vì  dám   mắt Quý Minh Trần, Ôn Dao chăm chú  tay , kết quả phát hiện ngay cả bàn tay của  đàn ông  cũng  đến mức tự mang theo ma lực.
Trong lúc lau vết m.á.u  đầu ngón tay cho , đầu ngón tay chạm  , nhiệt độ truyền sang , trong xe đêm khuya vắng vẻ , bỗng trở nên mập mờ.
Ngay khi Ôn Dao nín thở đặt khăn giấy xuống,  đàn ông đột nhiên đưa tay kéo nhẹ tay áo cô.
Ôn Dao ngẩng đầu    một cái,  dung nhan tuyệt sắc gần trong gang tấc, tim cô đập lỡ một nhịp.
Quý Minh Trần khẽ cụp mi, chỉ  vết m.á.u  cổ tay, khẽ mở môi mỏng, giọng  trầm ấm dịu dàng: "Cẩn thận một chút..."
"Chỗ , lau sót ."
Đầu óc Ôn Dao lập tức trống rỗng, vội vàng đưa tay lau sạch cho : "...Vâng."
...
Từ lúc xe khởi động  cho đến khi đến tòa nhà nghiên cứu sinh học, mất  nửa tiếng đồng hồ.
Ôn Dao  bao giờ say xe,  mà trong  thời gian    cảm giác say xe, cứ cảm thấy khó thở.
Cuối cùng, Quý Minh Trần cũng nhận  sự khó chịu của cô, ân cần hạ cửa kính xe xuống, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Nửa đêm canh ba, bên ngoài tòa nhà nghiên cứu vẫn canh phòng nghiêm ngặt, nhưng bên trong    nhiều  qua .
Ôn Dao cầm khẩu s.ú.n.g lục màu bạc bám sát phía  Quý Minh Trần, mặc dù   dặn cô bảo vệ , nhưng nơi  trông  an , căn bản  cần cô bảo vệ.
Họ  qua một hành lang màu xanh trông  hiện đại,  thang máy lên tầng chín của tòa nhà,  đó mở khóa bằng nhận dạng khuôn mặt và vân tay,   một căn phòng giống như phòng giám sát, ba mặt tường trong phòng đều là màn hình hiển thị, chi chít dày đặc.
 rõ ràng  sáu màn hình  hỏng, đen sì sì trông  rõ ràng.
Ôn Dao   Quý Minh Trần   gì, xuất phát từ kinh nghiệm  phó đội trưởng  đây, cô   lung tung cũng  động lung tung, chỉ yên lặng   điều khiển những chiếc máy tính đó.
Cơ thể cao lớn của  đàn ông   bàn máy tính,  cúi eo, những ngón tay thon dài trắng nõn lướt  bàn phím, chữ cái  màn hình liên tục nhấp nháy,  lâu , một trong những màn hình  hỏng kêu rè rè vài tiếng  sáng lên.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Ôn Dao: "..." Quá khủng khiếp.
Sau nhiều năm tận thế, những thứ cô học   tận thế  quên sạch , đến nỗi những ký tự  đó cô cũng  hiểu, chỉ mơ hồ  đó là chương trình  cao cấp.
Công việc sửa chữa và giám sát cao cấp , ở khu 13 Bắc Châu cũng chỉ  kỹ sư chuyên nghiệp mới  thể  thành.
Không ngờ Quý Minh Trần cũng  thể...
Anh hiểu y học, hiểu lập trình máy tính, b.ắ.n s.ú.n.g giỏi, còn  dị năng hệ Hỏa bình thường  dùng đến.
Đây rốt cuộc là thiên tài gì , còn gì mà    nữa?
Ôn Dao im lặng quan sát bên cạnh,  những màn hình giám sát  lượt sáng lên, cô càng cảm thấy hổ thẹn.
So với Quý Minh Trần,  đàn ông tinh tế tao nhã , những năm qua cô sống như một kẻ thô lỗ, ngoài kỹ năng dùng đao, cô chẳng  gì cả.
Sau khi bật tất cả màn hình, Quý Minh Trần  thẳng dậy, tiện tay cầm lấy một chiếc cốc dùng một , lấy nước từ máy nước bên cạnh,  đó đưa cho Ôn Dao: "Uống nước ?"
Ôn Dao vẫn còn đang chìm trong sự kinh ngạc, theo bản năng nhận lấy cốc nước nhấp một ngụm, nhưng khi cô tiện tay đặt cốc lên bàn, Quý Minh Trần  cầm cốc lên, xoay xoay miệng cốc, cũng nhấp một ngụm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-43-thuoc-thuc-tinh-di-nang.html.]
Ôn Dao: "!?"
Cô bỗng nhiên cảm thấy nóng mặt,  nhịn  nhắc nhở: "Đây là cốc   uống..."
Người đàn ông     sạch sẽ ?
Quý Minh Trần dựa lưng  bàn  việc, ngẩng đầu  màn hình phía ,   liền thờ ơ "Ừ" một tiếng, như thể chuyện  là điều bình thường nhất: "Giữa bạn đời với ,  cần khách sáo."
Giữa bạn đời với ,  cần khách sáo...
Vậy là  cố ý.
Ôn Dao    gì, chỉ  thể chuyển sự chú ý sang những màn hình giám sát, cảnh tượng trong màn hình giám sát đa phần là   ,  ít    cũng đều là những nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng.
Trông   gì bất thường.
Trong phòng giám sát yên tĩnh, Quý Minh Trần đột nhiên hỏi: "Em   nguyên liệu thô của thuốc thức tỉnh dị năng là gì ?"
Ôn Dao: "...?"
Sao tự dưng  hỏi cái ?
Cô ngẩn  một lát, thành thật lắc đầu: "Không ."
Sao cô   chứ, hình như thứ  là do khu 14 Đông Châu nghiên cứu  đầu tiên, ba khu còn   đó mới dần dần bắt đầu  chép.
Quý Minh Trần chống hai tay lên bàn  việc phía , lười biếng ngẩng đầu  những màn hình hiển thị, đôi mắt hoa đào xinh   ánh sáng của màn hình phản chiếu: "Là những thể biến dị  thuộc tính đặc biệt..."
Ôn Dao hoang mang  .
"Không  thể biến dị của zombie, thể biến dị của zombie là vật chết, còn những thể biến dị của động thực vật  nhiễm bệnh, là vật sống. Hai năm nay, giáo sư Phí phát hiện trong cơ thể chúng  một loại vật chất  thể kích thích gen của con  đột biến."
"Chúng  đặt tên cho chúng là 'Tinh thể nguyên tố', và những Tinh thể nguyên tố  chính là nguyên liệu thô của thuốc thức tỉnh dị năng."
"!!?"
Quý Minh Trần  ,  mỉm   Ôn Dao đang kinh ngạc, khuôn mặt   ánh sáng của màn hình chiếu lên trắng bệch, ngũ quan tuấn mỹ, đôi mắt hoa đào như  móc câu.
Ôn Dao siết chặt tay, khó hiểu hỏi: "Sao   đột nhiên  cho   những điều ..."
Thể biến dị của động thực vật cô  từng thấy , bốn khu đều , chúng cũng tấn công con , nhưng  lượng những thứ  tương đối ít,    lây lan tràn lan như biến dị thể zombie, hiện tại vẫn  khiến các căn cứ chú ý đến.
Những gì Quý Minh Trần ,  nghi ngờ gì là bí mật, bí mật cực kỳ quan trọng, nếu   những điều , sớm tiến hành nghiên cứu, về  chắc chắn sẽ trở thành căn cứ  nhiều dị năng giả nhất, điều  trực tiếp quyết định sức mạnh chiến đấu.
Vậy mà bí mật động trời như ,    với cô như chuyện phiếm.
Quý Minh Trần vẫn  như   chuyện gì xảy : "Không  thấy em hứng thú ?"
"Nếu em   gì, thực   thể trực tiếp hỏi ." Vừa ,  đàn ông   thẳng dậy, bước về phía  vài bước,  cầm chuột phóng to màn hình giám sát.
Trên màn hình giám sát là ba nhà nghiên cứu, hai nam một nữ,  vẻ như đang  thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, bên cạnh còn  hai nhân viên vệ sinh mặc áo xanh, hình ảnh vẫn   gì bất thường.
Ôn Dao liếc  màn hình giám sát  phóng to  máy tính,   bóng lưng Quý Minh Trần, suy nghĩ về câu  , cô  khỏi sững sờ.