Cô      Quý Minh Trần,   gì bất ngờ xảy  thì   chính là kiểu nhân vật phản diện c.h.ế.t vì  nhiều + quá tự phụ,  nhiều chuyện   căn bản  quan tâm,  việc ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới,  hề chuyên tâm, cũng   chút nào sự nỗ lực của Thẩm Dật Xuyên...
Trong câu chuyện giấc mơ đó, nếu  vị trí của cô là đá kê chân, pháo hôi của nam chính,  thì Quý Minh Trần chính là trùm phản diện siêu mạnh, mỗi ngày   bao nhiêu việc chính đáng, chỉ chờ nam chính đến phản sát, từ đó  nổi bật trí tuệ và sự mạnh mẽ của nam chính.
Quý Minh Trần hiện tại  dị năng hệ Hỏa mạnh, cũng  lợi thế là chỉ huy căn cứ, nhưng giai đoạn  Thẩm Dật Xuyên sẽ trở thành cường giả hệ Kim và trở thành lãnh chúa Bắc Châu.
Đêm đó, Ôn Dao chìm  giấc ngủ với những suy nghĩ miên man, trưa hôm , cô tìm thấy Quý Minh Trần, nhân lúc  rảnh rỗi,  với  suy nghĩ của .
Mưa liên miên suốt mấy tháng, hôm nay là một ngày nắng hiếm hoi, những đám mây dày đặc tản , lộ  vài tia nắng vàng rực rỡ.
Trên ghế dài sân thượng của lâu đài, những ngón tay trắng nõn của  đàn ông đặt bên môi,   liền mở mắt    dịu dàng mặc váy trắng đang  bên cạnh, hỏi với giọng lười biếng: "Em  gì? Em  đến doanh trại cấp D?"
Như  nắng chiếu ,  nheo mắt  với Ôn Dao: "Hơi nắng,  đây che cho  một chút."
Ôn Dao: "..."
Người  ngày nào cũng như một con mèo lười màu trắng, theo logic phát triển bình thường của sự vật, tương lai thật sự  khả năng c.h.ế.t vì an nhàn.
Ôn Dao ngoan ngoãn bước tới, che  ánh sáng chói mắt: " ,  đây  bảo  dưỡng thương ở biệt thự, bây giờ vết thương của   lành,  cần   trại huấn luyện."
"Bây giờ   thức tỉnh dị năng, cần  trưởng thành và nâng cấp, nếu  một ngày  cần ,  hy vọng   thể giúp ."
Quý Minh Trần khẽ nhướn mày, nhanh chóng nắm bắt  trọng điểm: "Vì ?"
Ôn Dao gật đầu: "Ơn huệ của  quá nhiều, dù  cũng  trả."
Nói là , những gì cô  thể  cho chỉ huy căn cứ khu 13 Bắc Châu, cô cũng  thể  cho .
Anh cứu cô khỏi nước sôi lửa bỏng, tin tưởng cô và ban ơn cho cô,  thì cô nhất định sẽ dốc hết sức bảo vệ  bình an vô sự, ít nhất là ngăn chặn bi kịch  tự thiêu trong giấc mơ...
Và    tất cả những điều ,  trở nên mạnh mẽ hơn, ít nhất là mạnh hơn kẻ thù của , Thẩm Dật Xuyên.
Quý Minh Trần cụp mi xuống, phân tích lời .
Ồ,   vì , mà là vì trả ơn ...
Anh  nhắm mắt , xoa xoa thái dương: "Ở đây là khu 14 Đông Châu, vì  em   lời ,  quên  ?"
Ôn Dao  hiểu lắm ý  là gì, là  cho cô  ?
  cũng  cần cô, giữ cô  ở biệt thự  gì? Làm bình hoa để mỗi ngày ngắm hai ? Hay là chơi đồ chơi với , nuôi chim bồ câu, tưới hoa?
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Quý Minh Trần đợi một lúc,   thấy câu trả lời,  ngẩng lên  cô, bốn mắt  , đôi mắt đào hoa của  cong lên: "Bảo bối, em che mất ánh sáng của  ..."
"..."
Ôn Dao hít sâu một ,  bước sang một bên,  nhịn  : "Vừa      nắng quá, bảo  che ?"
Sau khi bóng dáng cô di chuyển, ánh nắng chói chang  tràn xuống, như những hạt vàng li ti rắc lên khuôn mặt trắng nõn của  đàn ông, hàng mi dài in bóng  mắt  mí mắt, đôi môi mỏng nhạt màu cũng ánh lên vẻ sáng bóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-60-nao-anh-la-nao-ca-vang-a.html.]
Khuôn mặt  vốn  tuấn tú như yêu tinh,  bao phủ bởi lớp ánh sáng rực rỡ , giống như một pho tượng thần bằng ngọc  chạm khắc tinh xảo.
Đây là một   như , nhưng đầu óc     lắm,   dường như mới nhớ , vẻ mặt vô tội  một cách đương nhiên: "Quên mất ."
Ôn Dao: "..." Não  là não cá vàng ?
Mạch não của  đàn ông  ở những thời điểm khác  là khác , ngay khi cô quyết định đổi thời điểm khác để  chuyện với , Quý Minh Trần  kịp thời kéo tay áo cô .
Ôn Dao  đầu   đôi mắt đào hoa thâm tình của  đàn ông: "..."
Quý Minh Trần lười biếng giơ tay, chỉ  ghế dài bên cạnh: "Ngồi với  một lát."
Sau khi Ôn Dao ngoan ngoãn  xuống, mới  thấy  đàn ông chậm rãi : "Tại   đến doanh trại cấp D?"
Ôn Dao     tai  lọt tai , căn bản   lọt, vì  kiên nhẫn lặp  những lời  ,  đó giải thích nghiêm túc: "Doanh trại cấp ABC  mở cửa cho  ngoài, hơn nữa cần  kiểm tra mới  thể , còn doanh trại cấp D mở cửa cho  mới, chỉ cần  tiền vàng là ."
"Hiện tại tuy   thức tỉnh dị năng hệ Thủy, nhưng cấp bậc quá thấp, tác dụng  lớn, vẫn  dùng vũ khí ,    định luyện súng, nhưng  quen dùng đao, s.ú.n.g ống  kém,  khác gì  mới trong trại huấn luyện sơ cấp, đến doanh trại cấp D cũng  ."
Quý Minh Trần trầm ngâm một lúc, cuối cùng gật đầu: "Được."
Ôn Dao: "?" Vậy mà đồng ý ?
Đột nhiên cảm thấy  quen lắm...
" quả thật thường xuyên   ở khu biệt thự, nếu em cảm thấy cô đơn,  đến trại huấn luyện Đông Châu chơi thì cứ ." Giọng  ôn nhuận, trầm ấm của  đàn ông vang lên bên tai: "   hai yêu cầu..."
Ôn Dao yên lặng  , lúc   vai Quý Minh Trần đậu một con chim bồ câu, con bồ câu trắng xinh  đó đang chăm chú chải lông.
"..." Quả nhiên là chim bồ câu do Quý Minh Trần nuôi, thật sự giống ,  trắng    còn mắc bệnh sạch sẽ, thích chải lông...
"Yêu cầu gì?" Ôn Dao hỏi.
Quý Minh Trần cầm thức ăn cho chim bồ câu, dụ con chim bồ câu  vai xuống lòng bàn tay,  đó đưa cho Ôn Dao: "Thứ nhất,    thương."
"Thứ hai, định kỳ   biệt thự cho  kiểm tra."
Ôn Dao   tại     đưa chim bồ câu cho cô, nhưng thấy chim bồ câu nghiêng đầu, còn dùng đôi mắt đen tròn  cô, cô cũng đưa ngón tay  vuốt nhẹ đầu chim bồ câu: ", đến trại huấn luyện   tránh khỏi  thương..."
Quý Minh Trần thấy cô thích, bèn bắt con chim bồ câu lên ngón tay cô, con chim bồ câu  béo nhất, cũng là con ngoan ngoãn,  lời nhất,  bắt nó qua, nó liền ngoan ngoãn đậu  tay Ôn Dao:
"Giao chiến gần với zombie dễ  thương, nhưng nếu em luyện s.ú.n.g  thì sẽ ..."
Ôn Dao vẫn cảm thấy  thực tế lắm: "Vậy nếu  lỡ  thương thì ?"
Quý Minh Trần  xuống vị trí cũ: "Ở khu 13 Bắc Châu, chỉ huy căn cứ  lệnh cho em, em vi phạm, sẽ thế nào?"
Ôn Dao hiểu , ý   là lời    đang  đùa với cô, mà là đang  lệnh, vì  cụp mắt xuống : "Sẽ  phạt..."
Bọn họ là chỉ huy đội, cần   theo chỉ thị của chỉ huy căn cứ, nếu vi phạm mệnh lệnh cấp , nhất định sẽ  phạt tùy theo mức độ nặng nhẹ.