Hai   qua vài hành lang kim loại kín mít, đến phòng thí nghiệm chính của Phí Tiền Giang.
Ngoài các nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng,  cửa phòng thí nghiệm còn  thêm vài thành viên đội chiến đấu. Người dẫn đầu là một cô gái cao ráo, xinh , mặc áo sơ mi đồng phục màu cam nhạt, quần tây trắng thẳng thớm, tay cầm s.ú.n.g đen, trông vô cùng oai phong.
Không ngờ cô   ở đây. Sau khi Quý Minh Trần   , Hà Phong Diên cau mày  cô: "Đội trưởng Lạc? Sao cô  ở đây..."
Cô gái xinh , kiêu kỳ nháy mắt với  : "Anh đoán xem."
Hà Phong Diên nghiêm nghị : "Đây là khu vực nghiên cứu trọng yếu,   nơi cô  thể tùy tiện xông , đừng   bừa."
Lạc Toàn Tinh tự chuốc lấy thất bại, bèn thôi : "Phải, đây là khu vực nghiên cứu trọng yếu,  ai  phép tùy tiện  đây?   thể xuất hiện ở đây, chắc chắn là  nhận  chỉ thị từ cấp ."
Nói xong, cô  cũng lười để ý đến Hà Phong Diên nữa, tự  bước  phòng thí nghiệm.
Hà Phong Diên  kéo tay áo cô  , nhưng  kéo , trơ mắt  cô   thu hút sự chú ý của Minh trưởng quan,   chỉ  thể bỏ cuộc, cũng  theo  trong.
Lạc Toàn Tinh báo cáo với Phí Tiền Giang và Quý Minh Trần: "  thống kê xong   , bao gồm cả , tổng cộng  ba mươi sáu thành viên đội chiến đấu đều thuộc hệ Mộc, và tự nguyện trở thành nhóm  đầu tiên thử nghiệm sản phẩm mới ."
Quý Minh Trần  bất ngờ, nhướng mày  cô : "Đội trưởng Lạc cũng  trở thành  thử nghiệm?"
Chương 77: Cái giá của việc sàm sỡ là  chặt tay
Mấy nhà nghiên cứu  , Phí Tiền Giang cũng đẩy gọng kính, giải thích: "Nguy cơ thất bại của thuốc thức tỉnh dị năng mới  3 đến 5 phần trăm, tỷ lệ  vẫn  lớn. Cái gọi là  thử nghiệm cũng là để sàng lọc nguyên nhân thất bại khi thức tỉnh, xác định chính xác tỷ lệ thành công. Đội trưởng Lạc nên cân nhắc kỹ."
Người  thể  chỉ huy cấp S đều  đơn giản,  cần thiết  mạo hiểm như . Nếu trở thành vật hi sinh thì đó cũng là tổn thất của căn cứ khu 14 Đông Châu.
Lạc Toàn Tinh   cho là : "Sàng lọc nguyên nhân chắc  mất thêm một hai tháng nữa,    đợi thêm. Hơn nữa,  thử nghiệm tự nguyện sẽ  thưởng một khoản tiền vàng lớn,    thể c.h.ế.t vì tiền, chim  thể c.h.ế.t vì thức ăn mà."
Nghe , Hà Phong Diên nghiêm mặt, khóe miệng giật giật: "Cô thiếu tiền lắm ?"
Lạc Toàn Tinh , trả lời dứt khoát: "Không thiếu, nhưng ai  chê tiền nhiều chứ."
Phí Tiền Giang  sắc mặt Minh trưởng quan. Lúc , Quý Minh Trần đang dựa  bàn thí nghiệm, lông mi dài khẽ rũ xuống, bàn tay trắng nõn thon dài luồn  túi áo sơ mi, lấy  một đồng xu vàng nghịch ngợm, trông như đang thảnh thơi, chẳng màng đến chuyện gì.
Thấy    gì, Phí Tiền Giang cũng   thêm nữa,  sang  với các nhà nghiên cứu: "Vậy bắt đầu thôi."
Ông  dặn dò xong,  sang lịch sự nhắc nhở Lạc Toàn Tinh: " mà  khi tiêm thuốc thức tỉnh dị năng,  thử nghiệm  tạm thời  nhốt trong khoang nghiên cứu bên  để chúng  quan sát nghiên cứu, e là   phiền đội trưởng Lạc ."
Cô gái đang tò mò quan sát các loại thuốc thử  giá,    đầu   rạng rỡ với Phí Tiền Giang, lộ  hàm răng trắng đều: "Chuyện nhỏ,  đây  cũng  giam  ít  ."
Hà Phong Diên cau mày, vì  nhiều  ở đây nên cuối cùng   cũng   gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-76-cai-gia-cua-viec-sam-so-la-bi-chat-tay.html.]
...
Trăng non trắng bệch lặn xuống phía Tây, mặt trời ló dạng từ phía Đông, vẽ nên một đường cong màu cam đỏ. Hôm nay thật hiếm hoi là một ngày nắng .
Sáng sớm tinh mơ, khi trời còn tờ mờ sáng, trong sân nhỏ  núi đột nhiên vang lên tiếng hét thảm thiết, ngay  đó là tiếng vật gì đó rơi xuống đất.
Thu Chí  canh gác ở cửa, đang ngủ gật đến sắp ngã,  thấy tiếng động liền lập tức cầm vũ khí xông  sân: "Đại tỷ!?"
Kim Y Văn ngủ ở góc nhà xi măng cũng  đánh thức bởi tiếng động, vội vàng chạy : "Có chuyện gì ?"
 khi   chạy đến sân, ai nấy đều há hốc mồm kinh ngạc: "Huấn luyện viên Phạm!?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Thu Dao, chị đang  gì ..."
"Tay      đứt thế !?"
Lúc , Ôn Dao tay cầm con d.a.o dính máu, giày da giẫm lên n.g.ự.c Phạm Kỳ Dã, còn cánh tay của Phạm Kỳ Dã   chặt đứt,   đang ôm lấy vết thương đầm đìa máu, mặt mày méo xệch, mồ hôi túa  như tắm, miệng há hốc gào thét đau đớn: "Tao... đ.ị.t  mày..."
Chưa kịp chửi hết câu, cô gái  giáng xuống một nhát d.a.o như đang chặt thịt.
Lưỡi d.a.o thô ráp hất tay  đàn ông , c.h.é.m  vết thương đang chảy m.á.u  cánh tay  đứt, khiến   đau đến mức mặt mày trắng bệch,  thể thốt  thêm lời nào nữa.
Ôn Dao buông chân , ghê tởm đá  đàn ông sang một bên như đá xác chết: "Sao ?"
"Còn  nữa,  đang ngủ ngon lành thì   lén lút lảng vảng bên cạnh , còn  đưa tay sờ soạng ."
Phạm Kỳ Dã là   tiếng ở trại huấn luyện, là một tên dê xồm khét tiếng. Hắn  ỷ  việc  họ hàng ở tổng bộ căn cứ khu 14, cộng thêm bản   chút tài b.ắ.n súng, liền  phong  huấn luyện viên  tác oai tác quái, giở trò đồi bại với  ít cô gái.
Lần  tự  dẫn đội  ngoài khảo thí, ánh mắt      lúc nào cũng dâm đãng, kinh tởm. Cả quãng đường lên núi   liên tục khoe khoang tài b.ắ.n s.ú.n.g khiến Ôn Dao thấy buồn nôn.
Ban đầu, đối với cô, loại   chỉ như con ruồi, bay tới bay lui    khó chịu, chứ  đến mức là kẻ thù thực sự, cũng  đến mức cô  chủ động  tay giải quyết...
 giờ   dám đưa bàn tay bẩn thỉu lên  cô, cô cũng  ngại chặt đứt nó.
Thu Chí   đàn ông đang đau đớn lăn lộn  mặt đất,    cô gái xinh  đang  cau mày,  khỏi nuốt nước bọt, rùng  một cái.
Mẹ ơi, cái giá của việc sàm sỡ là  chặt tay!
Cậu   khỏi thầm may mắn, lúc  khi gặp đại tỷ,    trêu chọc cô , lúc đó cô  cầm cái xẻng chứ   dao, nếu  thì lúc đó     chỉ  què chân, mà là  c.h.ặ.t c.h.â.n !
Kim Y Văn  thấy cảnh , sợ hãi lấy tay che miệng, cả  run rẩy, thậm chí còn   vững...
Người duy nhất bình tĩnh là  đàn ông trung niên  rõ tên tuổi trong đội. Ông  dậy sớm, lúc  đang  trong sân dùng d.a.o gọt tre,  thấy tiếng động thì chỉ dừng tay  một chút, ngẩng đầu lên   đàn ông  mặt đất bằng đôi mắt đục ngầu,    gì, tiếp tục gọt tre như   chuyện gì xảy .