Cô  trở về phòng .
Văn Cửu Tắc thì níu lấy cửa phòng của Tiết Linh, hai  giằng co .
Tiết Linh giơ máy tính bảng lên biểu thị: “Em  tắm,   ngoài .”
Văn Cửu Tắc: “  từng thấy chắc?  còn giúp em tắm   mà.”
Tiết Linh: “Anh cũng về phòng  mà tắm .”
Văn Cửu Tắc: “Đều là zombie,   mồ hôi  mà tắm?”
Tiết Linh: “Không tắm thì    chung với em.”
Cô thẳng tay đẩy   ngoài  đóng sầm cửa , xách túi  vòng quanh phòng một vòng  bước  nhà tắm.
Sau khi khóa cửa, cô   gương quan sát khuôn mặt  trái ,  cởi quần áo, cẩn thận kiểm tra  bộ cơ thể.
Sau đó cô lấy thước dây trong túi , đo kích thước tay chân, vòng eo và các chỉ  khác,  ghi chép .
Bóng  phản chiếu trong gương  gầy  so với mùa đông năm ngoái.
Chỉ một năm thôi, nhưng cơ thể cô  đổi nhiều hơn cả hai ba năm  cộng .
Cô nhận  điều đó nhưng vẫn  rõ nguyên nhân, mãi đến khi  những lời riêng của Văn Y mới hiểu  vì .
Trước  cô  từng cắn  sống, nhờ  thuốc Thái Tuế mới giữ  trạng thái  định, khiến cô trông khá hơn zombie bình thường một chút.
  khi gặp  Văn Cửu Tắc, cô  cắn  vài , virus trong cơ thể bùng phát và mạnh lên,  mất cân bằng, thuốc Thái Tuế  virus phản  và bắt đầu tiêu hao cơ thể cô dữ dội.
Văn Y  rằng, về  cô sẽ  teo rút.
Teo đến mức nào? Biến thành nấm khô ?
Tiết Linh  tưởng tượng  bước  buồng tắm.
Thực  zombie tắm thế nào cũng  thôi, nhưng cô vẫn cẩn thận dùng dầu gội đầu, bôi kem xả tóc,  dùng sữa tắm kỳ cọ sạch sẽ từng vùng  cơ thể.
Cô  bộ đồng phục mới, vuốt phẳng từng nếp áo, cuối cùng sấy tóc khô, buộc tóc gọn gàng bằng dây buộc tóc.
Rồi lấy máy tính bảng Văn Cửu Tắc tìm  cho , tự chụp một tấm ảnh kỷ niệm, còn  quên giơ tay  dấu chữ V.
Xong xuôi, cô mở cửa  xem, quả nhiên Văn Cửu Tắc vẫn đang dựa  cạnh cửa phòng cô.
Tóc  còn ướt, mặc bộ quân phục màu xanh rêu,   quá  trai. Nếu  cuộc thi sắc  dành cho zombie,   thể giành quán quân.
Cửa  mở,  lập tức  ,  lên chiếc ghế duy nhất trong phòng.
“Em tắm lâu quá,  tiện lắm ?”
Tiết Linh lắc đầu,   xuống  mặt , gõ  máy tính bảng. Giọng nữ máy móc vang lên: “Văn Cửu Tắc,    cắn ,  ?”
Phản ứng đầu tiên của Văn Cửu Tắc là: “Em  lời Văn Y ghê ha, còn giúp cô  nhắc  nữa.”
Tiết Linh nghiêm mặt,  dứt khoát: “Anh hứa với em , tuyệt đối   cắn .”
“Biết .” Văn Cửu Tắc hờ hững đồng ý: “Yên tâm,  sẽ  gây chuyện trong căn cứ .”
Tiết Linh: “Ra ngoài cũng   cắn .”
Văn Cửu Tắc: “ trông giống kiểu thích cắn  ? Giữa hai , ai mới là  từng thật sự cắn  hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-136.html.]
Tiết Linh: “... Em quyết định , sẽ tu  dưỡng tính,  cắn  nữa.”
Văn Cửu Tắc giơ ngón tay cái lên khen ngợi cô.
Tiết Linh giơ tay đ.ấ.m  một cái.
Văn Cửu Tắc khó hiểu: “Sao  đánh  nữa?”
Tiết Linh: “Anh đang chế giễu em.”
Văn Cửu Tắc: “ đang cổ vũ em mà.”
Tiết Linh: “ em thấy bực,  đánh .”
Văn Cửu Tắc: “   cả, nhưng giờ  thể  cứng , em đánh cũng chẳng đau .”
Tiết Linh lập tức  tay chứng minh  cũng  thấy đau,  nện  thêm ba cú đấm.
Từ phòng bên truyền đến giọng lạnh lùng của Văn Y: “Chỉnh nhỏ âm lượng phát  tự động, đánh  thì xuống sân, đánh mạnh .”
Phòng  thật sự    cách âm.
Nhiệm vụ mà Văn Y nhắc tới  triển khai  nhanh, ngay trong ngày họ đến căn cứ   thông báo triệu tập cuộc họp về hành động tại thành phố Đông Hải.
Dù Tiết Linh  thông báo là  cần tham gia hành động  , nhưng cô vẫn tới, vì   chỉ huy của căn cứ – Hách đội trưởng –  gặp họ.
Căn cứ mà họ đang ở   tên, chỉ  mã  01, nơi đây chứa vô  tài liệu cơ mật và công trình nghiên cứu quan trọng.
Quan trọng đến mức nếu căn cứ Bắc Chính lân cận  zombie tấn công, ưu tiên hàng đầu vẫn là di dời  bộ thứ ở đây đến nơi an .
Viện nghiên cứu chính của căn cứ  do viện sĩ cấp cao – giáo sư Vinh Lan Gia, giáo viên của Văn Y – phụ trách, còn lực lượng trú đóng và bảo vệ căn cứ thì do Hách đội trưởng đảm nhiệm.
Vị đội trưởng già   ngoài bảy mươi, cả đời tham gia nhiều chiến dịch quan trọng, chỉ là tên tuổi  mấy ai  đến.
Trước tận thế ông  nghỉ hưu, nhưng  khi thế giới sụp đổ, quân đội tổn thất nghiêm trọng, ông liền   gánh vác, như cây kim định hải trấn giữ đại cục.
Chính ông là  quyết định xây dựng căn cứ Bắc Chính tại đây.
Sau khi căn cứ Bắc Chính   hoạt động  định, ông  lui về căn cứ bí mật  để trấn giữ.
Hách đội trưởng   phòng họp với cây gậy chống, đôi chân   còn nhanh nhẹn, nhưng tinh thần   minh mẫn.
Lông mày rậm, ánh mắt sắc bén, chỉ cần  ông  một cái, dù là Văn Cửu Tắc cũng bất giác thu  dáng vẻ tùy tiện.
Hách đội trưởng quan sát Văn Cửu Tắc một lúc lâu,  đó mới  sang Tiết Linh.
Khi  hai zombie xuất hiện cùng lúc, ánh  của tất cả   thường sẽ dừng    Văn Cửu Tắc nhiều hơn.
Ông chú ý thấy Văn Cửu Tắc luôn  nghiêng  về phía Tiết Linh, như thể đang chắn  cô,  để cô lộ    ánh mắt đánh giá của  khác.
Anh trông  vẻ lười biếng, nhưng ánh mắt tinh tường của ông    sự cảnh giác luôn căng như dây đàn trong   –  từng  lấy một giây buông lỏng.
Anh  hề tin tưởng nơi , dù tất cả   đối xử khá .
Ông vẫy tay gọi Tiết Linh  gần. So với  còn , cô đơn thuần hơn nhiều. Thấy cô đang căng thẳng siết chặt tay, ông bất ngờ bật .
“Không cần căng thẳng, Vinh lão sư    hết , hai đứa các cháu đều là những   !”
Cuộc họp    quá nhiều  tham dự. Ông chỉ dẫn theo một vệ sĩ và một cấp  trông nghiêm nghị.
Cùng lúc đó, Văn Y cũng đưa giáo sư của  – viện sĩ Vinh Lan Gia –  phòng họp.