"Chuyện  trải qua nhiều , chỉ cần liếc mắt là   vấn đề."
Ba năm nay, Văn Cửu Tắc  gặp vô  hạng , từ yêu ma quỷ quái đến những kẻ ti tiện nhất. So với bọn đó, nhóm lừa đảo  chẳng đáng là gì, bình thường  còn chẳng thèm rút súng.
"Đây   trò gài bẫy lộ liễu ? Chẳng lẽ em  nhận ?" Văn Cửu Tắc hỏi.
Thật sự Tiết Linh  nhận . Nhìn thấy những vết thương   phụ nữ, cô chỉ cảm thấy cô   đáng thương,   còn nghiêm túc lo lắng   cô    sẽ  .
"Cơm no da dẻ hồng hào, tóc đen mượt,  thực sự  hành hạ   dáng vẻ như  . Những vết thương   cô  cũng là giả đấy."
Giọng Văn Cửu Tắc nhàn nhạt.
Đột nhiên   chút may mắn vì Tiết Linh là một zombie. Nếu , trong ba năm qua,   cô   lừa bao nhiêu  .
Anh  chứng kiến quá nhiều nạn nhân thực sự  tra tấn thê thảm. Nếu Tiết Linh cũng từng trải qua những chuyện đó...
Tiết Linh vẫn đang cúi đầu  chữ, định hỏi   thường xuyên gặp những tình huống như thế  , nhưng bỗng nhiên  kéo  một cái ôm chặt.
Bàn tay   ngừng vuốt ve mái tóc cô.
Tóc của zombie  thể so với con ,  chút khô xơ, nhưng   như   buông, ngón tay lướt qua từng lọn tóc một lúc lâu.
Tiết Linh cảm thấy  thật kỳ lạ. Vừa  cô trốn trong xe, chỉ xem một vở kịch trực tiếp,     dọa sợ,   đang an ủi cái gì chứ?
Người  dọa sợ nhất rõ ràng là nhóm lừa đảo .
Lúc Văn Cửu Tắc túm tóc  phụ nữ, suýt chút nữa cô còn tưởng  sẽ cứ thế mà cắt đứt cổ cô  ngay lập tức.
 nghĩ  thì, Văn Cửu Tắc cũng   loại g.i.ế.c  điên cuồng. Nếu gặp cướp đường, chỉ cần bọn chúng   g.i.ế.c ,  cũng sẽ  lấy mạng đối phương, nhiều nhất chỉ là dạy cho một bài học.
Bọn  tống tiền vật tư, Văn Cửu Tắc cũng chỉ lấy chút vật tư  tha cho chúng.
Nhìn động tác thành thạo của , thậm chí còn thuần thục hơn cả bọn , rõ ràng    đầu tiên  chuyện "đen ăn đen".
Tiết Linh xóa  câu hỏi   xong  bảng,  bằng dòng chữ: "Anh  chuyện đen ăn đen quen tay quá nhỉ?"
Văn Cửu Tắc buông cô ,  nhạt: "Cướp vật tư của kẻ cướp, so với chăm chỉ theo xe đoàn kiếm vật tư, đương nhiên nhanh hơn nhiều."
Anh liếc  con d.a.o ngắn  tay, còn dính một ít máu, liền lấy khăn giấy lau sạch.
Tiết Linh dùng bảng  chọc chọc  ,  cúi đầu , thấy cô : "Anh dùng con d.a.o , cô   biến thành zombie  đấy?"
Văn Cửu Tắc hừ một tiếng: "Em  mài d.a.o của  mòn  một lớp , sạch đến thế còn lo biến thành zombie?"
Tiết Linh: "..." Vậy chắc là  .
Trước đây, nếu gặp tình huống cần rút dao, Văn Cửu Tắc thường  dùng con d.a.o c.h.é.m zombie , mà lấy một trong những con d.a.o khác  xe.
Anh thích dùng những con d.a.o han gỉ, bởi vì kẻ nào dám cướp , nếu  c.h.é.m trúng thì tự chịu xui xẻo, bây giờ   chỗ nào để tiêm phòng uốn ván .
Chỉ là bây giờ, tất cả những con d.a.o "tẩm độc" đó đều  Tiết Linh mài sáng bóng, sát thương giảm   ít.
—
Đêm nay hiển nhiên  thể yên bình.
Trong lúc hai  đang  chuyện trong xe, cổng doanh trại  mở , hai chiếc xe nữa tiến .
Hai chiếc xe   cải tạo,  nét tương tự xe của Văn Cửu Tắc. Từ  xe bước xuống năm sáu gã đàn ông,      ầm ĩ.
Trên cánh tay họ  hình xăm đầu sư tử rõ ràng, khí chất toát  cũng cực kỳ nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-81.html.]
Nhìn thấy bọn chúng, gia đình đang  bên ngoài trò chuyện lập tức chui  xe, mấy cô gái trẻ và phụ nữ  ,  đó là  già và trẻ con.
Một gã đàn ông  hình xăm đầu sư tử  chằm chằm  một cô gái trẻ trong gia đình , nhưng khi thấy  mấy  đàn ông lớn tuổi  chắn bên cạnh xe, gã  liền chán nản bĩu môi.
"Cương ca, còn bao lâu nữa mới về đến nơi? Ngày nào cũng lang thang bên ngoài, ăn uống chẳng  gì, đến một  phụ nữ cũng  ."
"Tào lao ít thôi, đừng gây chuyện." Một gã đàn ông đầu húi cua  bước xuống xe lạnh giọng cảnh cáo.
Nhóm    nhóm lửa, chỉ lấy đồ hộp và thực phẩm ăn liền từ  xe xuống, chiếm luôn chiếc bàn mà gia đình   kịp thu dọn, vô tư gác chân lên ghế mà ăn uống.
Văn Cửu Tắc  trong xe, ánh mắt đột nhiên trầm xuống khi  thấy hình xăm đầu sư tử  tay bọn chúng.
Bọn  là  của căn cứ Nghĩa Sư, hơn nữa còn thuộc nhóm tâm phúc của lão đại Nghĩa Sư.
Gã đầu húi cua  – Cương ca,  nhận . Hai bên từng  giao thủ.
Tiết Linh thấy  bất chợt siết chặt súng, cả  căng thẳng  đám  mới đến.
"Kẻ thù?" Tiết Linh .
Văn Cửu Tắc gật đầu: ",   kể với em về một căn cứ  tác phong cướp bóc mạnh mẽ.  từng suýt c.h.ế.t trong tay bọn chúng."
Chính là    rạch bụng một vết sâu.
Những gì  kể cho Tiết Linh chỉ là một phần  nhỏ.
Mối thù giữa  và căn cứ Nghĩa Sư  kết  sâu.
Hồi đó,  vẫn đang lang thang khắp nơi tìm kiếm tung tích của Tiết Linh. Đến bất cứ căn cứ nào,  cũng hỏi thăm xem   phụ nữ nào tên Tiết Linh .
Ở căn cứ Nghĩa Sư cũng .
Tại đây, gần như  thấy bóng dáng phụ nữ trẻ  đường phố. Nghe  tìm , mà  là một cô gái trẻ,  kẻ liền  nhạo: "Muốn tìm đàn bà ? Đàn bà trẻ trong căn cứ  chỉ  một nơi thôi."
Đó là nơi lão đại Nghĩa Sư dùng để ban thưởng cho thủ hạ, bọn chúng gọi là "Trại Sư Mẫu".
Toàn bộ đàn ông trong căn cứ đều  gia nhập Nghĩa Sư, chỉ cần xăm hình đầu sư tử lên tay, là  thể hưởng thụ những thứ  nhất, bao gồm cả quyền   Trại Sư Mẫu.
"Cô gái  tìm tên Tiết Linh ?  từng đến đó, hình như  một đứa tên như ..."
Văn Cửu Tắc luôn  thói quen xoay xoay chuôi dao. Lần đầu tiên,  tự  đứt tay .
Nhìn giọt m.á.u tươi  đầu ngón tay,  ngẩng lên xác nhận: "Anh , ở đó   tên Tiết Linh?"
Gã say khướt nở nụ  dâm đãng: " , trông cũng khá ngoan ngoãn. Nếu   tìm thì nhanh lên, chậm là  chơi c.h.ế.t đấy. Nơi đó   xác  khiêng  lắm."
Văn Cửu Tắc chậm rãi lau  vết m.á.u  tay.
Anh tự nhủ,   cả.
Anh sẽ lập tức đến đó tìm cô.
Không  .
Anh sẽ g.i.ế.c hết bọn chúng.
—
Có  cô ?
Cô còn sống?
Cô  trải qua những gì?