Chính khoảnh khắc lơ là đó, một viên đạn b.ắ.n trúng giữa lưng một .
Vừa thấy tiếng động, Cương ca lập tức đổ rạp xuống hành lang.
Khi gã nhào xuống tránh đạn, một em khác cũng kêu lên thảm thiết, ôm bụng ngã xuống đất, gã kéo bức tường.
Người đàn ông đất, m.á.u chảy tràn thành một vũng lớn.
Văn Cửu Tắc treo bên ngoài cửa sổ chỉ bằng một tay. Bên là cao mấy tầng lầu, chỉ một mép ban công nhô để điểm tựa.
Nếu Cương ca cẩn thận hơn một chút, bước tới gần cửa sổ xuống, hẳn sẽ phát hiện .
bọn họ dám gần cửa sổ, bởi đầu tiên g.i.ế.c chính là kẻ bên cửa sổ, b.ắ.n hạ từ tòa nhà đối diện.
Văn Cửu Tắc cắn khẩu s.ú.n.g trong miệng, lộn đặt chân lên bệ cửa sổ hẹp chỉ đủ đặt một bàn chân, nhảy sang phòng bên cạnh.
Ngay giây tiếp theo, kính cửa sổ vỡ tan vì trúng đạn, mảnh vỡ rơi lả tả xuống .
Cương ca thấy bóng lướt qua ngoài cửa sổ, lập tức dậy đá tung cửa phòng bên cạnh, nhưng bên trong ai.
Văn Cửu Tắc nhảy xuống tầng , chui qua một cửa sổ mở sẵn.
Anh nhanh chóng lách khỏi phòng, xuống từ ô cửa kính cuối hành lang nhưng thấy Tiết Linh, chỉ thấy Châu Hồng biến thành zombie, cùng với một gã đàn ông khác cũng trở thành zombie, đang từ từ bò dậy.
Chúng thu hút bởi và âm thanh, bắt đầu tiến bên trong tòa nhà.
Văn Cửu Tắc thấy tiếng bước chân của Cương ca xuống lầu, lập tức lẩn căn phòng bên cạnh.
Tòa nhà bỏ hoang từ lâu, các phòng đều trống trơn, gần như chỗ nào để ẩn nấp.
Vậy nên hề trốn, chỉ đơn giản là tựa lưng tường.
Trốn tránh là một kỹ năng rèn luyện từ nhỏ.
Nếu cách lẩn trốn, chỉ thể đánh, e rằng c.h.ế.t từ lâu.
Chỉ cần cẩn thận, gan lì và kiên nhẫn, sẽ là kẻ cùng.
Cương ca tức đến phát điên. Gã bao giờ gặp một đối thủ khó đối phó như Văn Cửu Tắc. Rõ ràng trong tay s.ú.n.g mà thể tìm thấy , mỗi phát đạn đều b.ắ.n trượt, còn đồng bọn bên gã thì cứ sơ hở một chút là đối phương b.ắ.n hạ.
Dưới lầu xảy biến cố, khiến gã nghi ngờ Văn Cửu Tắc đồng bọn, càng gã thể yên lòng.
Tiếng bước chân lê lết vang lên cầu thang, Cương ca giương s.ú.n.g định bắn, nhưng khi rõ đối phương thì sững sờ.
"A Dương?" Gã thành zombie.
"Đoàng." Cương ca hề do dự mà b.ắ.n nát đầu gã, t.h.i t.h.ể lăn xuống bậc thang.
Lúc , lầu vọng xuống tiếng kêu thảm thiết, kèm theo tiếng súng.
Cặp lông mày rậm của Cương ca giật mạnh, gã lập tức chạy lên lầu.
A Phong, b.ắ.n bụng, đang một kẻ đè xuống cắn xé, khẩu s.ú.n.g tay rơi lăn lóc.
Nhìn thấy gương mặt trắng bệch của em họ , Cương ca cuối cùng cũng đỏ mắt. Đó là duy nhất còn của gã .
gã vẫn nghiến răng, nâng s.ú.n.g b.ắ.n đầu con zombie .
Bóng dáng Văn Cửu Tắc xuất hiện lặng lẽ ở cuối hành lang, cũng đồng thời giương s.ú.n.g nhắm gã , bóp cò.
Hai tiếng s.ú.n.g vang lên cùng lúc, Cương ca và Châu Hồng cùng ngã xuống.
Lại thêm hai tiếng "phập phập", âm thanh của đạn xuyên da thịt.
Xác nhận rằng còn ai – dù là zombie – thể dậy nữa, Văn Cửu Tắc mới xuống lầu.
Tổng cộng sáu , đều trong tòa nhà. Ở sân trại chỉ còn vết m.á.u loang lổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-84.html.]
"…Tiết Linh." Anh gọi.
Không ai đáp .
Anh tăng tốc bước chân, đến bên chiếc xe của , thấy Tiết Linh trong bóng tối.
Một góc trại ngọn đèn mờ, nơi tối đen, đủ để thấy rõ vệt m.á.u mặt và n.g.ự.c cô.
Cô yên chút biểu cảm, chằm chằm .
Có lẽ là ảo giác, nhưng Văn Cửu Tắc cảm thấy nét mặt cô ánh sáng lờ mờ trông chút hung tợn hơn , như thể lao tới cắn .
Anh dừng chân, nhưng vẫn tiến gần, thử lay vai cô: "Tỉnh táo , em còn giữ ý thức ?"
Tiết Linh: "…" Thần kinh.
Chỉ cắn một cái thể mất ý thức? Trước đây cô cũng từng cắn mà.
Cô hất tay bằng mu bàn tay. Văn Cửu Tắc yên tâm, ý thức là .
Anh giơ tay lau vết m.á.u bên mép cô, nhưng vô tình bẩn mặt cô bằng tro bụi tay , đành từ bỏ.
Không bình luận gì về vẻ ngoài đủ để đóng phim kinh dị của cô, chỉ : "Giải quyết xong hết . là nhanh mà."
Tiết Linh tức giận. Anh còn dám khoe khoang?
Anh giải thích thêm, cô cũng chỉ xem đây là một vụ thanh trừng cướp bóc.
Lần thu hoạch nhiều hơn hẳn . Hai chiếc xe còn chứa đầy thức ăn, vũ khí và ít xăng dầu.
Văn Cửu Tắc dồn tất cả chiến lợi phẩm lên xe của họ, thậm chí còn hút hết xăng từ hai chiếc xe để mang .
Anh bận rộn đến gần sáng, cuối cùng mới lái xe rời khỏi khu trại cùng Tiết Linh.
"Tối nay tìm chỗ nghỉ ?" Văn Cửu Tắc hỏi.
Tiết Linh lắc đầu dứt khoát.
Cô trại nữa, rắc rối.
Hai tìm một con suối trong, rửa sạch bụi bẩn và vết m.á.u .
Văn Cửu Tắc giúp cô lau mặt và cổ, lấy bàn chải đánh răng cho cô.
Nếu là đây, Tiết Linh lấy bảng để hỏi han đủ thứ, nhưng từ lúc rời khỏi trại, cô vẫn luôn im lặng.
Anh hỏi cô đánh răng , cô chỉ khẽ gật đầu.
Anh đối diện cô, giữ cằm cô bằng ngón tay cái và ngón trỏ, bắt cô há miệng, tay cầm bàn chải đánh răng.
"Răng em so với đây nhọn hơn nhiều, em thấy thế ?"
"…"
"Này, giờ em thể cắn gãy xương ?"
"…"
Tiết Linh , bất ngờ cắn đứt bàn chải trong miệng.
Văn Cửu Tắc chằm chằm nửa cán bàn chải còn trong tay : "…"
Chút nữa thôi là đưa cả ngón tay miệng cô .
"Phì." Tiết Linh vẫn , nhổ nửa bàn chải bên cạnh.
Văn Cửu Tắc nuốt câu "răng em như răng chó" kịp , lặng lẽ lấy một chiếc bàn chải mới, tiếp tục giúp cô đánh răng.