Cô cũng để ý nhét xe từ lúc nào.
Ngồi lên xe, Tiết Linh giơ bảng lên: "Anh đến thành phố Du, chỉ để chuyển nhà thôi ?"
Văn Cửu Tắc khởi động xe, cố tình lái sang chuyện khác: "Đi dạo trường học một vòng ?"
Thế là bọn họ đến trường - trường của Tiết Linh.
Lúc đó đang là kỳ nghỉ, trong trường nhiều , vì lượng zombie cũng đáng kể. So với cảnh tượng dày đặc zombie ngoài phố xá sầm uất, nơi đúng là rộng rãi thưa thớt.
Chiếc xe chạy ngang qua khu giảng đường, nhà ăn, hồ nhân tạo, vòng một vòng dừng .
Sau khi đại học, Tiết Linh thường thuê trọ bên ngoài, nhưng những lúc ở một quá cô đơn, thêm bất tiện trong việc học, nên những lúc nhiều tiết học, cô vẫn chọn ở ký túc xá.
Ban đầu, năm hai cô cũng định ở ký túc, nhưng vì tỏ tình tòa ký túc xá, cô mới chuyển ngoài.
"Trước đây tỏ tình với em ở đây, còn nhớ ?" Văn Cửu Tắc cũng nhắc chuyện đó.
"Sau đó, em đồng ý hẹn hò với ngay tại chỗ ."
Không chỉ , cô cũng chia tay ngay con phố .
Nhớ chuyện đó, Tiết Linh bĩu môi, đẩy cửa xe bước xuống.
Hai bên con phố trồng đầy cây long não và cây xoan. Ba năm ai quét dọn, mặt đường phủ đầy lá rụng, giẫm lên phát tiếng sột soạt.
Đại học Du vốn thích trồng những loại cây rụng lá theo mùa, cứ đến thu, nhất là lúc gió nổi, lá vàng bay khắp trời.
Nhiều sinh viên thấy cảnh tượng lãng mạn, thường lấy điện thoại chụp .
lúc , những cơn gió nhỏ lạnh lẽo lướt qua, hai đường đống lá rụng, xa xa một con zombie lẻ loi lao tới, gầm gừ đầy hưng phấn, hề chút khí lãng mạn nào của một chuyến về thăm chốn cũ.
"Đã hơn ba năm ..." Văn Cửu Tắc tựa lan can ven đường, hỏi: "Giờ thể với ?"
Dứt lời, dậy, xử lý con zombie đang đến gần, trở về như chuyện gì, tiếp tục : "Chuyện hồi đó, chắc em còn giận nữa chứ?"
Tiết Linh: "..."
Cô dùng chân cào đám lá mặt, chữ "Được", đợi đến khi Văn Cửu Tắc mỉm , chuẩn ôm cô, cô mới đẩy , thêm một chữ "Không" ở phía .
Quay ư?
Không !
Việc hai họ ở bên vốn dĩ tùy tiện. Văn Cửu Tắc cảm thấy cô đồng ý hồi đó chỉ vì ngại từ chối khác.
Hôm đó hai đàn ông cùng ngỏ lời với cô, cô nhất định sẽ chọn một trong hai, một , hai .
Chỉ là cô suy nghĩ nhiều, nên chọn đại một , để sớm thoát khỏi tình huống theo đuổi dai dẳng đầy bối rối đó.
Cô chính là kiểu như , rõ ràng ăn với khác, nhưng thuyết phục vài câu là nỡ từ chối, món thích, cũng tiện mở miệng gọi thêm, bụng đói mà dám xin về sớm, cuối cùng mệt đói, còn KTV với họ tăng hai.
Việc hẹn hò với cũng , lúc đó nhất thời hớ, đồng ý ở bên , tự tạo một đống trách nhiệm và nghĩa vụ cho bản . Dù thích vẫn cố gắng chăm sóc , thường xuyên cho tức điên, nhưng ngại mở lời chia tay...
Văn Cửu Tắc bao giờ hiểu rõ, cô bên hơn một năm, rốt cuộc là dần thích , chỉ vì quen ở đó, nên cảm thấy cứ tiếp tục như cũng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-94.html.]
Mặc dù một năm hẹn hò, cô chút tiến bộ, cuối cùng cũng "" với khác, nhưng đối với thì vẫn từ chối.
Ồ, bây giờ thì .
Văn Cửu Tắc: "..."
cô học cách từ chối ngay lúc chứ.
Tiết Linh dùng chân hai chữ nền lá, sang bên, giơ tay động tác trưng bày, sợ thấy.
Văn Cửu Tắc bước tới, dùng chân xóa chữ "Không".
"Làm ." Anh : "Vừa tính."
Nực , tính thì là tính chắc?
Tiết Linh lập tức chữ "Không", chính giữa chữ đó, đầy thách thức.
Văn Cửu Tắc: "Được thôi, lát nữa sẽ để em tự tay xóa chữ ."
Anh : "Câu hỏi là... chia tay, ?"
Tiết Linh: "..."
Tên đàn ông xảo quyệt .
Ngay khi cô nhào tới định dùng tuyệt chiêu húc đầu đầy giận dữ, Văn Cửu Tắc nhanh nhẹn né tránh, đó khéo léo ôm lấy cô, biến đòn tấn công thành một cái ôm tình tứ.
"Sao đồng ý? Em kiểu dùng quen thì đổi ?"
Sữa tắm, dầu gội, kem đánh răng, dùng cùng một nhãn hiệu, cùng một loại suốt nhiều năm;
Giày hỏng thì đúng cửa hàng cũ mạng, mua một đôi y hệt;
Đã quen ăn sáng ở một quán, thì cứ mãi đến quán đó, đến khi quán đóng cửa, mỗi ăn chỗ khác đều nhớ nhung chỗ cũ...
"Em quen đồ mới, mà cũng chẳng đồ mới cho em . Vậy cứ nhặt , hàng cũ, ?"
Văn Cửu Tắc ôm cô lắc nhẹ, khiến cô suýt chạm đất, thật sự đ.â.m cho vài nhát.
Cái gì mà nhặt hàng cũ? Nói đáng thương , còn tưởng lúc đó là cô đòi chia tay.
Văn Cửu Tắc bỗng nhiên đặt cô xuống, suy tư một chút, hỏi: "Em vẫn còn để bụng chuyện cô gái hôm đó ăn cơm với ? Có em hiểu lầm phận của cô ?"
Đương nhiên ! Không hiểu lầm gì hết! Chuyện đó còn chẳng ngòi nổ, vấn đề chính ở kìa!
là đồ chó chết, ba năm mà vẫn hiểu cô giận vì cái gì!
Trong mắt Tiết Linh, cuộc chia tay của họ đột ngột.
Đêm hôm , Văn Cửu Tắc vẫn như thường lệ, sấp giường cô, gối đầu lên gối của cô, nhặt cuốn sổ chi tiêu cô đặt bên cạnh lên xem, lật từng trang trêu cô vài câu.
Đến trưa hôm , cô cùng bạn học ăn ở nhà hàng gần đó, vô tình bắt gặp Văn Cửu Tắc đang ăn với một chị gái xinh .
Lúc đó, hai họ gần ăn xong, thanh toán rời , đó trung tâm thương mại sáu tầng mua quần áo. Văn Cửu Tắc phụ nữ , xách túi giúp cô .