14.
 vốn định đợi Tống Tùng Trì về.
 đợi mãi đến khi  mệt quá ngủ   thì  vẫn  thấy tăm .
Trong lúc ngủ mơ màng,  lờ mờ cảm thấy  như đang lăn  một vòng tay ấm áp.
 sáng hôm  tỉnh dậy, bên cạnh trống , thậm chí  giường cũng chẳng  lấy một nếp nhăn.
Trên tủ đầu giường  một bộ quần áo và một tờ giấy:
"Tối nay  tiệc  thể mặc bộ ."
 cầm tờ giấy, thở dài thườn thượt.
Để chuộc , Tạ Thư  dắt   mua sắm cả ngày, thậm chí còn  thèm để ý đến   mà hôm qua cô   tán tỉnh .
  vẫn cứ uể oải, cho đến khi Tống Tùng Trì đến tìm.
Tâm trạng   khá lên một chút khi thấy Tống Tùng Trì mặc đồ đôi với .
Tạ Thư mắng  “tham sắc quên bạn”.
 tâm trạng  thực sự  lên là khi Tống Tùng Trì dẫn  đến một bữa tiệc  bạn bè của .
Trong bữa tiệc, những   cứ gọi  là “chị dâu” khiến  nở mày nở mặt.
Cho đến khi  một  như vô tình buột miệng:
"Mà ,  mới phát hiện  chị dâu út nhà  trông  giống chị Diệp Nhã đấy!"
Câu    dứt, cả bàn ăn vốn đang ồn ào náo nhiệt bỗng chốc im bặt.
 để ý thấy nụ   mặt Tống Tùng Trì thoáng chốc cứng đờ.
- Đó là tên của một  phụ nữ.
- Và  phụ nữ  quen  với tất cả những  ở đây,  lẽ còn  chút quan hệ với Tống Tùng Trì.
Nghĩ đến việc Tống Tùng Trì hết   đến  khác từ chối , tim  đập thình thịch, đủ thứ chuyện linh tinh cứ thế hiện  trong đầu.
“Đừng  bậy.”
Tống Tùng Trì liếc   .
Người nọ tự   lỡ lời, liền nâng ly rượu lên xin  .
  từ chối, thuận tay cầm ly rượu bên cạnh lên uống.
 đến khi uống  miệng mới giật  nhận  đây là rượu.
Còn lúc   uống là nước hoa quả.
Thế là  chỉ  thể căng da đầu uống cạn ly rượu  ánh mắt sâu thẳm của Tống Tùng Trì.
“Hóa  chị dâu út  uống rượu đấy !”
Một đám  hùa theo, “Anh Tống,  bảo vệ  quá  đấy!”
Trước đó Tống Tùng Trì  cho  uống rượu, trực tiếp rót cho  nước hoa quả.
  gượng gạo.
Thực     uống rượu, nên khi cảm thấy mặt nóng bừng và đầu óc choáng váng,  vội vàng  với Tống Tùng Trì một tiếng    nhà vệ sinh.
Ra rửa tay thì  gặp   lúc nãy   giống Diệp Nhã.
“Sao mặt chị dâu út đỏ thế?”
Người nọ giật , giọng điệu lo lắng: “Chị  khỏe ?”
“Không ,”   với  , “ uống rượu là đỏ mặt,   gì đáng ngại .”
Người nọ gật đầu, tiếp tục rửa tay.
“À đúng .”
 do dự một chút,  vẫn lên tiếng: "Người    lúc nãy, Diệp Nhã, rốt cuộc là ai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-chong-phat-hien-ban-thao-18-cua-toi/p7.html.]
Không  là   thật thà  vì lý do gì, mà   thẳng thắn cho  câu trả lời.
“Chị Diệp Nhã , đó chính là  phụ nữ đầu tiên khiến  Tống rung động đấy!”
15.
    diễn tả tâm trạng của   khi   câu trả lời  như thế nào nữa.
Trở  bàn ăn,  vẫn trò chuyện với   như  từng xảy  chuyện gì cả, chỉ là nước hoa quả ban đầu     xúi giục đổi thành rượu.
Tống Tùng Trì  ngăn cản, nhưng sắc mặt  vẻ    lắm.
   gì, nhưng trong lòng  dâng lên một nỗi chua xót khó tả.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Có lẽ là thật sự  thích, nên mới  quan tâm.
Nghĩ , động tác uống rượu của  cũng  chút hờn dỗi.
Sau đó, những   cũng nhận   gì đó  ,    cũng nhỏ giọng .
 từ đầu đến cuối, Tống Tùng Trì vẫn   gì.
Tạ Thư , đừng    mạng cái gì cũng dám , nhưng thực tế  nhát gan  chết.
Điểm   thừa nhận.
Tạ Thư còn , chỉ  một cách để  mạnh dạn hơn, đó là chuốc say .
Điểm   cũng thừa nhận.
Ngay lúc Tống Tùng Trì    nữa mà giật lấy ly rượu của ,  bĩu môi, đột nhiên òa .
Màn kịch  khiến tất cả    mặt đều sững sờ.
Họ  Tống Tùng Trì    ,    thôi.
Sắc mặt Tống Tùng Trì cũng  , nhưng phần nhiều là bất lực: “Không  chỉ là cướp mất một ly rượu của em thôi ?”
“Cái gì mà một ly rượu!”
 đập bàn, hùng hổ  dậy.
Tống Tùng Trì đang , còn  lúc  đang   xuống , điều  khiến   càng thêm phần hào khí.
Thế là  đưa tay ôm lấy cổ Tống Tùng Trì, nghiêm túc : “Em 23 tuổi .”
Tống Tùng Trì: “... Cho nên?”
 bĩu môi: “Em 23 tuổi  mà vẫn    yêu, nếu  là  yêu của em thì em nhất định sẽ đối xử  với !”
  híp mắt   đàn ông  trai  mặt, nhất thời gan lớn lên, chu môi về phía :
"Nào  trai, hôn một cái nào!"
Hiện trường lập tức rơi  im lặng c.h.ế.t chóc.
“Cái… cái đó,  Tống…”
Có  run rẩy lên tiếng, giọng điệu dè dặt: “Hay là bọn em  ngoài một lát?”
“Không cần.”
Tống Tùng Trì lạnh nhạt .
Anh một tay ôm eo , ghì c.h.ặ.t đ.ầ.u   lòng,  dậy: “Mọi  cứ tiếp tục ,  đưa cô  về .”
“Anh Tống, chị dâu út dù  cũng còn nhỏ, trẻ  non  mà!”
“  đúng . Thật  cũng tại chúng em,  chị dâu út   uống rượu mà vẫn cứ khuyên…”
Tống Tùng Trì “ừ” một tiếng, cảm nhận  sự phản kháng của  liền bế thốc  lên   ngoài.
Tay chân   Tống Tùng Trì giữ chặt, chỉ  thể cố gắng ngẩng đầu lên, hào phóng  với đám  phía :
“Có rảnh thì  chơi nhé!”
Thế mà chẳng  ai thèm để ý đến , điều  khiến   chút bất mãn bĩu môi.