"Trần Vũ!!"
Vợ chồng Bách Quốc Hùng ở vị trí cổng , thấy Trần Vũ liền nóng lòng lao tới.
— Xem , đạo diễn Vương thật sự nên xem phong thủy .
Thần sắc Trần Vũ trong thoáng chốc trở nên cực kỳ căng thẳng, vội vàng động tác im lặng, ngay đó bước nhanh về phía hai họ: "Nhỏ tiếng thôi!"
" chẳng đặt chỗ ? Có chuyện gì đó ?! Ở đây đông như !"
Hơn một tuần gặp, vợ chồng Bách Quốc Hùng trông già trông thấy so với ở tỉnh lỵ tỉnh S: "Chúng yên tâm mà!"
Có lẽ vì đợi quá lâu, trán Bách Quốc Hùng lấm tấm mồ hôi, nếp nhăn mặt càng hằn sâu rõ rệt, ông ấp úng mở miệng: "Nhất Bân nó đó lâu như ..."
"Trần Vũ! Lúc chính là nhà bày mưu tính kế cho nó!"
Ông như nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng: "Cậu chịu trách nhiệm cứu nó !!"
Vẻ mặt Trần Vũ tràn đầy sự mất kiên nhẫn: "Đùa gì ."
"Ông chuyện buồn thật, nếu với con trai ông bà rằng ngân hàng nhiều tiền, đó nó cướp, chẳng lẽ còn chịu trách nhiệm cho nó thả bổng ?"
"Hơn nữa nhà ông bà chẳng còn một ngôi lớn ?" Biểu cảm của trở nên chút nghiền ngẫm, "Bảo nó mà vớt ."
"Chúng tìm !" Tiết Tiệp sốt ruột . " cái thằng súc sinh đó, nó cứ nhất quyết chịu cứu thằng Bân." Nhắc đến chuyện , nước mắt bà chực trào . " là phí công nuôi nó lớn chừng !"
"Vậy thì bóc phốt nó ," Trần Vũ uể oải , "Minh tinh gì đó, chắc là sợ nhất thanh danh hủy hoại... Gọi là gì nhỉ, sụp đổ hình tượng?"
"Ông bà cứ đe dọa nó, bảo nếu nó giúp thì sẽ liên hệ truyền thông, tố cáo nó bất hiếu... Dù đến lúc đó cứ bịa bừa vài chi tiết, thiếu gì cư dân mạng tin sái cổ."
Vợ chồng Bách Quốc Hùng lộ chút chần chừ: "Làm như ?"
"Yên tâm, thanh danh là thứ một khi tạt nước bẩn thì khó rửa sạch." Giọng điệu Trần Vũ đầy chắc chắn.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Dù đồng ý đến gặp hai một là tận tình tận nghĩa , nếu ông bà trông mong vớt con trai ông bà thì tuyệt đối khả năng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/chuong-75.html.]
"Rốt cuộc cũng giống nó," giọng Trần Vũ đầy vẻ châm chọc, "Vì học đại học chính quy mà đến tên chứng minh thư cũng đổi."
"Các uy h.i.ế.p , nhưng nếu còn quấy rầy cuộc sống hiện tại của nữa thì —"
Trần Vũ còn dứt câu, cách đó xa đột nhiên vang lên một hồi chuông điện thoại.
Anh giật đầu : "Ai?"
Khương Mịch Tuyết ở vị trí chếch phía Trần Vũ một chút, giơ điện thoại lên lắc lắc với bọn họ: "Xe đặt gọi điện cho ."
"Xin nhé, lén ," cô kéo chiếc vali đặt bên cạnh, khi còn thiện vẫy tay chào ba , "Mọi cứ tiếp tục chuyện ."
Trần Vũ: "?"
Hắn bất ngờ đưa tay bắt lấy Khương Mịch Tuyết: "Mặc kệ cô thấy , một việc liên quan đến thì đừng tùy tiện xen chuyện khác."
Khương Mịch Tuyết cong môi — dù lớp khẩu trang và kính râm đối phương thấy biểu cảm — cô trực tiếp giơ tay tránh thoát cú chộp của Trần Vũ, bước lên phía một bước: "Phiền nhấc cái chân lên giúp, chắn đường ."
Trần Vũ và vợ chồng Bách Quốc Hùng: "......"
Mãi cho đến khi bóng dáng Khương Mịch Tuyết dần xa, Tiết Tiệp mới như bừng tỉnh : "Cô , cô , cô gái đó trông chút quen mắt nhỉ?"
Trần Vũ hỏi: "Ai?"
Tiết Tiệp cố gắng hồi tưởng một lát: "Nghĩ ... Chắc là từng gặp ở đó chăng?"
Trần Vũ: "Không đây ông bà từng đụng độ nhân viên điều tra chấp pháp nào đấy chứ?"
Lần Tiết Tiệp khẳng định lắc đầu: "Không ."
Bách Quốc Hùng cũng : "Cô gái trẻ tuổi thế , chắc chắn ."
mà... Ông hình như cũng cảm thấy đối phương chút quen mắt?
...
Từ ga tàu cao tốc , Khương Mịch Tuyết nhờ chiếc xe chuyên dụng đặt để đến sân bay.