Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 110:-- Vạch trần bộ mặt thật của quản gia ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:36:30
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh nhớ những vấn đề với văn phòng phẩm trong các kỳ thi , thể là do lão già giở trò. Kiếp , lão luôn về phía Tần Hương, cô bao nhiêu mặt các trai! Lục Nịnh tiến lên một bước, đá văng cửa lớn: "Căn nhà cũ là do bố mua, chỉ về, còn ông, một kẻ hầu, nhất là nên nhớ rõ bổ phận của !" Lục Nịnh với giọng điệu lạnh lẽo thẳng trong. Quản gia ngạc nhiên vì Lục Nịnh đột nhiên đổi nhiều đến , ông vội vàng đuổi theo: "Cô Lục, đây là lệnh của đại thiếu gia, chỉ theo thôi."

 

Lục Nịnh bước đại sảnh, Lục Nam Phong lúc từ lầu xuống, thấy cô thì lộ vẻ mặt vui mừng: "Nịnh Nịnh, em về . Anh dặn nhà bếp chuẩn đồ ăn ngon cho em , lát nữa chúng cùng ăn tối nhé, lâu lắm chúng ăn cơm cùng ."

 

"Không cần. Giấy báo nhập học ?" Vẻ mặt Lục Nịnh lạnh nhạt, chút thiện ý. Lục Nam Phong lộ nụ chua chát: "Trong thư phòng, em lên lấy với ."

 

Lục Nịnh theo lên lầu, nhưng Lục Nam Phong đến căn phòng cô từng ở: "Nịnh Nịnh, phòng của em trở như cũ , Tần Hương cũng chuyển về phòng riêng của cô . Em xem thử hài lòng về phòng , sẽ cho chuẩn ."

 

Lục Nịnh liếc phòng ngủ từng ở. Cô thản nhiên : "Không cần thiết, dù thì cũng sẽ về ở nữa."

 

Lục Nam Phong thở dài: "Đây dù cũng là nhà bố mua, là phòng công chúa họ để cho em, cả đời đều là của em, ai thể thế vị trí của em ."

 

Lục Nịnh về phía thư phòng: "Chúng chuyện chính ." Hiện tại cô sẽ vì những ân huệ nhỏ nhặt mà cảm động.

 

Lục Nam Phong lấy giấy báo nhập học màu đỏ: "Em giỏi, đỗ Đại học Vân Kinh, nếu bố chắc chắn sẽ vui."

 

"Đừng lấy bố cớ, nếu chỉ thấy ghê tởm." Lục Nịnh liếc giấy báo nhập học, nhưng phát hiện phong bì khác mở. Sắc mặt cô đổi: "Anh dựa cái gì mà mở phong bì của ?"

 

"Nịnh Nịnh, mở, đây là giấy báo nhập học của em, chắc chắn do em tự tay mở." Lục Nịnh đưa phong bì cho Lục Nam Phong xem: "Đây rõ ràng là dấu vết mở, ?"

 

"Quản gia, ông qua đây một chút!" Lục Nam Phong cũng thấy dấu vết đó, cũng cảm thấy lạ, thực sự mở phong bì. Sau khi quản gia xuất hiện, Lục Nam Phong lạnh mặt chất vấn: "Ngoài , còn ai thư phòng, chạm phong bì ?"

 

Quản gia liếc phong bì: "Nhị thiếu gia, chỉ là một tờ giấy báo nhập học thôi ? Chỉ cần đồ bên trong thiếu là ." Lục Nịnh lạnh mặt quản gia: "Là ông mở?"

 

" chỉ là tò mò bên trong giấy báo nhập học gì, nên vô tình mở xem một chút." Lục Nịnh lời quản gia , cô căn bản tin là do quản gia . Rất thể là liên quan đến Tần Hương! Cô đầu Lục Nam Phong: "Kiểm tra camera ." Hôm nay mà xả cơn tức , tên cô sẽ ngược!

 

Lục Nam Phong vội vàng gật đầu: "Nịnh Nịnh, nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho em một lời giải thích!" Ánh mắt Lục Nịnh nhuốm vẻ lạnh lẽo, lời giải thích , cô cần khác cho. Cô tự cũng thể cho một lời giải thích!

 

Quản gia thấy tình hình , vội vàng : "Không cần kiểm tra camera , đúng là , trách thì cứ trách ." "Lão quản gia, camera còn kiểm tra mà ông vội vàng nhận tội gì? Muốn gánh tội ai ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-110-vach-tran-bo-mat-that-cua-quan-gia.html.]

Lục Nịnh thấy lão già , trong lòng tức sôi máu. Đã thì khi cô , lão còn tự chui đầu rọ, đừng trách cô khách khí.

 

Lục Nam Phong cũng nhận hành vi bất thường của quản gia, quản gia: "Ông thật cho , rốt cuộc là ai thư phòng?" Quản gia ấp úng, mãi một lời nào. Trong lòng Lục Nam Phong đoán điều gì đó, lớn tiếng quát: "Tần Hương , bảo cô lập tức cút đây cho !"

 

"Cô Tần Hương đang học thêm trong phòng, đợi cô tan học , dù cũng chuyện gì to tát!" Khi Lục Nam Phong thấy câu của quản gia, cả đều kinh ngạc. Anh ngờ một quản gia, dám khinh thường Lục Nịnh đến , qua đó thể thấy Lục Nịnh đây ở nhà chịu bao nhiêu ấm ức.

 

Lục Nam Phong ném một chiếc cốc về phía quản gia: " bảo Tần Hương lập tức cút đây, ông thấy ?" Quản gia sợ hãi vội vàng gật đầu, rời khỏi thư phòng. Lục Nam Phong dám mắt Lục Nịnh: "Nịnh Nịnh, ngờ nông nỗi , quản gia đây cũng đối xử với em như ?"

 

Lục Nịnh tựa bàn việc, những đường nét thanh tú gương mặt trắng nõn mang theo vẻ châm biếm: "Quen , chẳng gì lạ!" Một câu nhẹ bẫng, nhưng đè nặng lên trái tim Lục Nam Phong, khiến suýt nữa thở nổi. Lục Nịnh quen ! Lục Nam Phong phong bì mở, tức giận đến run cả !

 

Không lâu , Tần Hương cùng quản gia bước , cô chuyện gì xảy . Tần Hương mắt đỏ hoe, tủi : "Anh hai, tất cả là của em, là do em tò mò giấy báo nhập học của đại học danh tiếng trông như thế nào, nên mới lén mở xem một chút. Em thề, tuyệt đối động bất kỳ thứ gì bên trong!"

 

Lục Nam Phong thấy Tần Hương thừa nhận, gần như thụ động xuống ghế, lập tức lời nào. Nhìn thấy Tần Hương mắt đỏ hoe xin , mà cũng bắt đầu cảm thấy chán ghét. Nếu là đây, lẽ cũng sẽ cho rằng đây là chuyện nhỏ, Tần Hương xin , Lục Nịnh nên chấp nhặt!

 

Lục Nam Phong càng nghĩ càng thấy lạnh lòng! Nếu do dung túng, Tần Hương và quản gia dám như ? Lục Nam Phong sắc mặt tái mét: "Tần Hương, cô lập tức xin Nịnh Nịnh !"

 

Tần Hương Lục Nịnh, giả tạo : "Chị Nịnh Nịnh, em thực sự xin , em hủy kết quả, trường để học nữa. Cho nên em ngưỡng mộ giấy báo nhập học của chị, mới cẩn thận mở xem một chút, chị đừng giận ?"

Mèo Dịch Truyện

 

"Không !" Giọng Lục Nịnh lạnh nhạt, khóe mắt mang theo vẻ lạnh lùng. Tần Hương c.ắ.n răng, tiếp tục giả vờ yếu đuối : "Chỉ cần chị giận, chị em gì cũng !"

 

Không chỉ là mở giấy báo nhập học xem một chút thôi ? Cô chính là cố ý, dù bản nhận, nhưng chỉ chọc tức Lục Nịnh một chút. Dù thì cuối cùng chỉ cần xin , rơi vài giọt nước mắt là chuyện sẽ thôi.

 

"Đây là cô đấy nhé." Lục Nịnh giơ tay tát cho Tần Hương một cái, dùng hết sức lực , đ.á.n.h đến mức tay cô cũng tê dại. Tần Hương đ.á.n.h choáng váng: "Chị chứ?"

 

"Đánh cô để xả giận đó, yêu cầu ?" Lục Nịnh xong tát thêm Tần Hương một bạt tai nữa, dùng sức giật tóc Tần Hương, tròng trắng mắt nhuốm chút đỏ: " cảnh cáo cô , đừng động đồ của nữa, xem rút kinh nghiệm nhỉ!" Cô thể , bạch liên hoa cố ý để chọc tức .

 

Mặt Tần Hương sưng vù như đầu heo, cô lóc cầu cứu: "Anh hai, cứu em với!" Lục Nam Phong thấy cảnh , tay từ từ siết chặt: "Tần Hương, nãy chính cô , chỉ cần Nịnh Nịnh nguôi giận, cô gì cũng . Làm thì lời giữ lời!"

 

Tần Hương lập tức câu cho cứng họng. Cô nãy những lời đó chỉ là khách sáo một chút, căn bản ý thật của cô ! Quản gia tiến lên kéo Lục Nịnh : "Cô Lục, cô gì mà tay đ.á.n.h ? Cô Tần Hương động đồ của cô , cô hà cớ gì chấp nhặt như thế? Không chỉ là mở giấy báo nhập học xem một chút thôi ?"

 

 

Loading...