Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 125:--: Thiếu gia quyền thế giới kinh thành cực kỳ che chở ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:36:46
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh thấy tiếng động từ bên ngoài, nhưng tầm mắt cô vẫn một màu đen kịt. Áo của Quý Trì Khiêm đắp cô, che chắn thứ bên ngoài. giờ đây, cô an tâm hơn nhiều, ít nhất thì bản an .

 

Quý Trì Khiêm hai tên bảo vệ đang đất, đôi môi mỏng khẽ mím: “Nếu chịu , thì cứ để bọn chúng vĩnh viễn bao giờ mở miệng nữa.”

 

Hai tên bảo vệ khi thấy Quý Trì Khiêm bế cô gái , sắc mặt đều tái nhợt vì sợ hãi. Ai thể ngờ rằng cô gái Thái tử gia Kinh thành cứu! Cô gái là một cô nhi cha đều mất ?

 

Quý Trì Khiêm bế Lục Nịnh thang máy riêng để rời , cô dựa lòng , đầu phủ kín bởi áo vest, nên cô cũng rõ tình hình bên ngoài. Giờ đây, đầu óc cô rối bời như một mớ bòng bong. Tay cô nắm chặt cổ áo , các khớp ngón tay trắng bệch.

 

Quý Trì Khiêm thang máy riêng rời .

 

Mạc San San lúc chạy lên từ cầu thang bên , và đúng lúc thấy bóng dáng Quý Trì Khiêm bước thang máy, trong vòng tay còn đang ôm một cô gái? Mặc dù chiếc áo khoác gần như che kín , nhưng vẫn thể thấy rõ đó chắc chắn là một phụ nữ!

 

Mạc San San sợ hãi nép sang một bên, cô vốn dĩ đợi mãi thấy bảo vệ xuống, sốt ruột lên xem tình hình. Không ngờ thấy Quý Trì Khiêm!

 

Chuyện gì ? Chẳng lẽ Quý Trì Khiêm phụ nữ khác bên ngoài ? Vậy còn con nhỏ Lục Nịnh chạy ?

 

Mạc San San định bước ngoài thì bảo vệ chặn . Cô bảo vệ : “Mấy là ai ? Mà cũng dám chặn !” Cô rõ ràng thấy Quý Trì Khiêm ngoại tình, chuyện nhất định rõ, đó báo cáo cho chị gái mới đúng, tuyệt đối thể để mấy con tiện nhân bên ngoài cơ hội thừa nước đục thả câu.

 

bảo vệ trực tiếp chắn mặt Mạc San San, cho cô đến gần một bước.

 

Mạc San San tức giận giậm chân: “Đáng ghét, mấy mau tránh cho !”

 

Tần Hương cũng đến: “Mạc tiểu thư, chuyện gì ?”

 

“Bọn dám chặn , chị gái là vị hôn thê của Thái tử gia Kinh thành đó, nếu rể mấy dám chặn như , sẽ khiến mấy yên !”

 

Tần Hương thấy mấy chữ “Thái tử gia Kinh thành” thì ánh mắt lập tức sáng lên: “Cô Thái tử gia Kinh thành đang ở trong phòng bao đằng ?”

 

Thái tử gia Kinh thành là đầu gia tộc hào môn một Vân Kinh, phận và tài sản đều thể đếm xuể. Nếu cô cơ hội thì quá.

 

Mạc San San bực bội : “ , rể giờ thích khác phiền, cũng sẽ dọn dẹp hiện trường, cho liên quan đến gần. Không con nhỏ Lục Nịnh đó chạy trốn .”

 

“Mạc tiểu thư, Lục Nịnh chắc chắn là đang lén lút trốn ở đó, đợi vị Thái tử gia Kinh thành , chắc chắn sẽ tìm thấy Lục Nịnh!”

 

“Hừ, nhất định khiến Lục Nịnh bại danh liệt, về sẽ dám đối đầu với nữa.”

Mèo Dịch Truyện

 

Tần Hương xong lời của Mạc San San thì tâm trạng trở nên . Chỉ cần những đoạn video của Lục Nịnh, còn sợ chế ngự Lục Nịnh ? Về Lục Nịnh sẽ bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay cô , cũng dám tranh giành bất cứ thứ gì với cô nữa. Cô bảo Lục Nịnh đông, Lục Nịnh tuyệt đối dám tây!

 

Tần Hương thật sự thể chờ đợi ngày nữa .

 

Trong phòng bao cuối hành lang.

 

Cố Tử Phong lau vết m.á.u tay, thong thả : “Gan của mấy cũng nhỏ nhỉ.” Dám đắc tội với cô gái đặt ở trong lòng như .

 

“Cố thiếu, chúng của Mạc gia, cũng là lời Mạc tiểu thư đến bắt cô gái đó.”

 

“Chậc chậc, Mạc gia thì tính là cái thá gì!” Cố Tử Phong sớm về đám Mạc San San , thường xuyên dùng những thủ đoạn ở trường học, thậm chí xảy chuyện, nhưng cuối cùng đều Mạc gia dàn xếp thỏa. Lần , của Mạc gia đụng sắt thép !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-125-thieu-gia-quyen-the-gioi-kinh-thanh-cuc-ky-che-cho.html.]

Cố Tử Phong lập tức gọi điện cho Quý Trì Khiêm: “Bên điều tra , bọn chúng là bảo vệ của Mạc San San, mâu thuẫn với Tiểu Chanh nên mới cố ý bỏ thứ đó Tiểu Chanh.”

 

“Biết , hai tên bảo vệ đó xử lý sạch sẽ.”

 

Vì bảo vệ thấy là ai, nên lý do gì để giữ bọn chúng nữa.

 

Quý Trì Khiêm cúp điện thoại, cô gái đang giường khách sạn, ánh mắt đen như mực. Tay Lục Nịnh nắm chặt chăn, trán là mồ hôi. Quý Trì Khiêm lạnh lùng bác sĩ riêng bên cạnh: “Rốt cuộc là thế nào , thấy cô khó chịu như ?”

 

“Quý , vị tiểu thư trúng loại t.h.u.ố.c xịt mới ở quán bar, kê t.h.u.ố.c giải cho cô , nhưng hiệu quả cụ thể thì cũng dám đảm bảo. Dù t.h.u.ố.c xịt phát tác nhanh, còn chậm trễ lâu như .”

 

Quý Trì Khiêm đôi môi mỏng lạnh lẽo mím : “Có tác dụng phụ gì đến cơ thể cô ?”

 

“Thuốc hết tác dụng thì sẽ , nhưng khi t.h.u.ố.c hết tác dụng, nhất vẫn nên trông chừng.”

 

“Đi ngoài, chuyện đến đây hôm nay, cho bất cứ ai.”

 

Bác sĩ vội vàng gật đầu, cầm hộp y tế rời . Quý Trì Khiêm đến mặt Lục Nịnh, chạm trán cô, nóng. Anh nuốt khan: “Muốn uống nước ?”

 

Lục Nịnh chủ động cọ xát lòng bàn tay , cô mơ màng đưa tay ôm lấy eo : “Anh mát quá.”

 

Quý Trì Khiêm cô gái đang đến gần, ánh mắt chợt tối sầm nhiều. Anh trực tiếp gạt tay Lục Nịnh : “ rót cho cô ít nước.”

 

Anh đến tủ lạnh lấy nước đá , khi giường, thấy cánh tay trần trụi của Lục Nịnh lộ ngoài. Váy của cô rơi xuống đất. Quý Trì Khiêm thấy cảnh , ánh mắt càng thêm u ám và sâu sắc.

 

Anh bước đến bên Lục Nịnh: “Dậy uống chút nước .”

 

cơ thể Lục Nịnh mềm nhũn như một khối hồ, còn chút sức lực nào. Quý Trì Khiêm đành ôm Lục Nịnh lòng, chiếc chăn cô trực tiếp trượt xuống, đàn ông luống cuống kéo chăn cho cô. Lông mày vương vẻ nóng nảy: “Đừng động đậy lung tung!”

 

Quý Trì Khiêm kìm Lục Nịnh trong vòng tay, vặn nắp chai, để cô từ từ uống nước.

 

“Khụ khụ.”

 

Lục Nịnh uống mấy ngụm sặc, cô bực bội giật giật chăn: “Nóng quá.”

 

Thái dương Quý Trì Khiêm giật giật, giữ c.h.ặ.t t.a.y cô. Anh khàn giọng : “Đừng động đậy lung tung, sẽ lộ đấy!”

 

em thật sự nóng, tin thì sờ thử xem.” Lục Nịnh kéo tay , trực tiếp đặt lên vị trí n.g.ự.c cô, cô ngước đầu lên, đôi mắt hạnh nhân đen sáng.

 

Toàn Quý Trì Khiêm cứng đờ, trán lấm tấm mồ hôi, yết hầu lên xuống mấy ! Da cô nóng. Tim cô đập cũng nhanh. Quý Trì Khiêm cúi mắt cô, giọng khàn khàn đáng sợ: “Lục Nịnh, cô đang ?”

 

Hai dựa gần, ánh mắt chút nóng bỏng. Anh chỉ cảm thấy khô miệng khát nước, cảm giác hề xa lạ, dù cũng là một đàn ông bình thường. Lục Nịnh trực tiếp vòng tay ôm lấy cổ , hôn lên môi .

 

Kỹ thuật hôn của cô tệ, thể là cực kỳ tệ, cứ như thể đang gặm . Quý Trì Khiêm nắm cằm cô, ánh mắt sâu thẳm đầy nguy hiểm: “Lục Nịnh, cô tỉnh táo một chút, rõ xem là ai!”

 

“Em là ai!” Lục Nịnh nghiêm túc nâng khuôn mặt đàn ông: “Nếu nhất định tìm một đàn ông, thì em thà là !”

 

Quý Trì Khiêm chỉ cảm thấy sợi dây lý trí , trong khoảnh khắc, đứt lìa. Lý trí, dường như đang sụp đổ!

 

 

Loading...