Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 136:-- --- Tần Hương, cô còn muốn chối cãi gì nữa?

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:36:57
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh cạnh máy tính, lạnh lùng Lục Nam Phong. Cô mỉa mai: “Anh ? Đây chính là bằng chứng !” Bao năm nay, cô luôn Tần Hương tính kế vu khống, nhưng nào cũng lấy bằng chứng cụ thể. Càng nhiều như , nó biến thành câu chuyện bé chăn cừu. Các trai đều còn tin những lời cô nữa! Lục Nịnh thừa nhận, giây phút cô cảm thấy chút khoái cảm báo thù!

 

Lục Nam Phong xem xong đoạn video giám sát, đặc biệt là khoảnh khắc thấy Tần Hương phun thứ gì đó Lục Nịnh, đầu như thứ gì đó đập mạnh! Anh gần như thẳng dậy , khó khăn Tần Hương. Lục Nam Phong mãi thốt nên lời, gần như dám tin mắt , Tần Hương dám như ?

 

Ánh mắt vô cùng đáng sợ: “Tần Hương, bằng chứng bày mắt cô, cô còn gì để giải thích nữa?” Anh ngờ Tần Hương tay với Lục Nịnh thật!

 

Tần Hương sợ đến tái mét mặt, cô ngờ Lục Nịnh thực sự khôi phục video giám sát! Không thể nào, Lục Nịnh cách nào mà ? Giờ cô giải thích thế nào đây?

 

Cô lắp bắp trả lời: “Anh... hai, em, em Mạc San San ép buộc.”

 

“Cô còn ngụy biện!” Lục Nam Phong giáng một cái tát mạnh mặt Tần Hương: “Vừa nãy cho cô cơ hội , tại ?” Mãi đến khi Lục Nịnh đưa video giám sát, Tần Hương mới chịu thừa nhận! Điều đó cho thấy Tần Hương đó vẫn luôn dối!

 

Tần Hương tát một cái, cô thấy vẻ mặt khó coi của Lục Nam Phong, trong lòng sợ hãi tột độ. Cô thể đ.á.n.h mất lòng tin của các trai Lục gia!

 

Tần Hương sợ hãi quỳ sụp xuống đất: “Em, em nãy chỉ là quá sợ hãi, em dám đắc tội Mạc San San, chỉ thể theo lời cô !”

 

Mèo Dịch Truyện

“Tần Hương, bây giờ câu nào cô là thật, câu nào là giả nữa!” Lúc Lục Nam Phong mới nhận Tần Hương như ! Vậy những lời của Tần Hương về Lục Nịnh đây chẳng đều là giả ? Lục Nịnh bao giờ những chuyện đó, tất cả đều do Tần Hương bịa đặt vu khống ?

 

Nghĩ đến đây, trái tim Lục Nam Phong như xé nát. Em gái ruột của những năm rốt cuộc sống những ngày tháng như thế nào?

 

Tần Hương vội vàng quỳ xuống đất cầu xin: “Anh hai, em thực sự ép buộc mà, cũng cô tiểu thư Mạc San San đó tính khí thất thường, còn điều tra vì bắt nạt bạn học đến c.h.ế.t nữa. Em sợ cô bắt nạt em!”

 

“Cô sợ Mạc San San bắt nạt cô, cho nên cô để Mạc San San bắt nạt Nịnh Nịnh ?” Lục Nam Phong chất vấn một cách cuồng loạn: “Tần Hương, kể từ ngày cô đón về Lục gia, chúng từng bạc đãi cô ? Nịnh Nịnh gì, cô cũng cái đó! Tại như ?”

 

Rõ ràng đều là một nhà. Tại Tần Hương hại Lục Nịnh?

 

Tần Hương mắng xối xả, tiến lên ôm lấy chân Lục Nam Phong: “Lần em ép buộc, hai tin em chứ!”

 

“Cút ngay!” Lục Nam Phong đá văng Tần Hương , ngữ điệu đầy vẻ ghê tởm: “Cô đừng gọi hai nữa, cô xứng!”

 

Lục Nịnh bên cạnh thấy cảnh , cô vô cùng vui vẻ vỗ tay! Rất kịch tính! Cô chờ đợi ngày , chờ quá lâu .

 

Lục Nam Phong về phía Lục Nịnh, vô cùng áy náy: “Nịnh Nịnh, hai thực sự xin em, đây đều là sai .” Lần thực sự, thực sự sai.

 

Lục Nịnh vẻ mặt nhận của hai, cô chỉ cảm thấy chút mỉa mai. Giọng điệu của cô vô cùng lạnh nhạt: “ chấp nhận lời xin !”

 

“Anh hai những tổn thương em chịu đựng bao năm nay, cầu xin em tha thứ, chỉ mong em thể cho một cơ hội để bù đắp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-136-tan-huong-co-con-muon-choi-cai-gi-nua.html.]

 

Quý Trì Khiêm thể chịu đựng thêm, lạnh lùng mỉa mai: “Từ khi Lục Nịnh rời khỏi Lục gia các , cô sống hơn gấp mười so với . Quay về Lục gia để tiếp tục chịu khổ ? Cậu đúng là mơ giữa ban ngày!”

 

“Không, chỉ cần Nịnh Nịnh về, chắc chắn sẽ như nữa!”

 

Lục Nịnh khóe môi khẽ nhếch, cô lấy USB chép một bản video, đưa cho Lục Nam Phong. Cô lạnh lùng : “Cứ giữ mà từ từ thưởng thức , bây giờ đến sở cảnh sát báo án đây. Những kẻ tham gia hại ngày hôm đó, sẽ bỏ qua một ai!” Cô vạch trần Tần Hương, là để về Lục gia.

 

Lục Nam Phong cầm chiếc USB trong tay, nhưng cảm thấy nó nặng ngàn cân.

 

Tần Hương bên cạnh trực tiếp quỳ xuống mặt Lục Nịnh, giọng điệu hèn mọn: “Lục Nịnh, cô hãy xem như chúng lớn lên cùng , cô tha thứ cho ! Mạc San San ép buộc!”

 

“Cô nghĩ là kẻ ngốc ? Dựa cái gì mà cô xin một tiếng, chuyện đều thể xóa bỏ hết?” Lục Nịnh Tần Hương từ cao, hiếm khi thấy bạch liên hoa quỳ xuống. Kiếp , khi cô đuổi khỏi nhà, cô cũng quỳ xuống cầu xin họ.

 

“Vậy, gì, đều thể theo, chỉ cần cô nguôi giận!” Lục Nịnh cúi véo cằm Tần Hương, giọng lạnh nhạt: “Bây giờ chỉ báo cảnh sát, chờ ăn cơm tù !” Dù chỉ mấy tháng, cô cũng tống Tần Hương !

 

Lục Nịnh đẩy Tần Hương rời khỏi quán cà phê! Tần Hương hoảng loạn đầu Lục Nam Phong, cùng với chiếc USB trong tay : “Anh hai, em phạm sai lầm, em cũng sai , thể tha thứ cho em ?”

 

“Tha thứ cho cô ? Không cho cô cơ hội ? Là cô tự nắm bắt !” Lục Nam Phong bỏ chiếc USB túi, vẻ mặt lạnh nhạt: “ sẽ đưa chiếc USB cho cả, để đều chuyện .” Cũng đến lúc để cả những ấm ức Lục Nịnh chịu đựng !

 

“Không, , hai, em cầu xin đấy, tha thứ cho em , em thực sự sẽ bao giờ dám nữa!” Lúc Tần Hương hoảng loạn luống cuống tay chân. Cô ngờ Lục Nịnh khôi phục video giám sát, khiến cô trở tay kịp! Nếu những trai khác nội dung video giám sát, thì cô sẽ xong đời. Cô sẽ Lục gia vứt bỏ. Nếu còn phận con nuôi Lục gia, cô sẽ chẳng còn gì cả.

 

Tần Hương bóng lưng Lục Nam Phong, lúc , cô thậm chí còn hy vọng Lục Nam Phong lập tức gặp t.a.i n.ạ.n xe mà c.h.ế.t! Như chiếc USB sẽ rơi tay cả nữa.

 

Tần Hương lảo đảo đuổi theo: “Anh hai, sẽ đối xử với em như em gái ruột mà, em chỉ phạm một sai lầm thôi, cũng thể tha thứ cho em ? Nói cho cùng thì em cũng thể sánh bằng ruột thịt!”

 

Lục Nam Phong cạnh xe, tức đến mức thở vì những lời đó. Anh chống tay lên cửa xe, lạnh lùng chằm chằm Tần Hương: “Vậy cô thề là cô chỉ hại Lục Nịnh thôi ?”

 

Tần Hương nhất thời chút chột , giây tiếp theo liền thẳng thừng đáp: “ , em chỉ một thôi, còn là do Mạc San San ép buộc, em cũng là nạn nhân mà!”

 

“Tần Hương, cô đúng là vô phương cứu chữa!” Lục Nam Phong giờ tỉnh táo , thể mấy trò vặt vãnh của Tần Hương. chỉ cảm thấy thất vọng, cũng tức giận! Tần Hương, luôn coi như em gái ruột, hóa là một con sói mắt trắng chiếm tổ chim khách!

 

Khi chuẩn lên xe, đột nhiên cảm thấy khó thở, mắt tối sầm trực tiếp ngã xuống đất.

 

Tần Hương thấy cảnh , cô thăm dò bước tới: “Anh hai, ?” Cô thấy Lục Nam Phong ngất xỉu, lập tức nở nụ , đúng là trời giúp cô mà! Tần Hương vội vàng giật lấy chiếc USB. Lục Nịnh vẫn còn một bản video trong tay, nếu rơi tay cảnh sát, cả cũng sẽ . Làm bây giờ? Nhất định hủy bỏ video giám sát!

 

Tần Hương hoảng loạn lấy điện thoại , cuối cùng cô cũng gọi cuộc điện thoại đó: “Alo, chuyện cần cô giúp!”

 

 

Loading...