Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 148:-- Lục Nịnh, cô quá ngông cuồng rồi đấy cô biết không ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh đưa tay đỡ, lon nước ngọt bật ngược trúng mặt Cố Yến. “Khốn kiếp, mũi của tao! Lục Nịnh, mày c.h.ế.t chắc !” Cố Yến ôm mũi, đau đến chảy nước mắt ròng ròng.

 

Lục Nịnh đầu , vẻ mặt vô tội đáp: “Cậu thể mắng nhà còn sống của , nhưng mắng bố , càng mắng !”

 

Nói xong, cô lưng bỏ . Cố Yến đuổi theo tính sổ, nhưng mũi đau quá.

 

“Cố Yến, cái cô tên Lục Nịnh rốt cuộc lai lịch gì ? Cô là streamer nổi tiếng nền tảng Đấu Cá đấy!”

 

“Hôm qua mới chính là [Chanh Ngọt Ngào], cô còn là thần tượng của nữa! Ai mà ngờ thần tượng ở ngay cạnh chứ!”

 

Mèo Dịch Truyện

“Hu hu hu, thần tượng Lục Nịnh ghét của khoa Kinh doanh ? Bây giờ rút lui còn kịp ?”

 

thì sinh viên khoa Kinh doanh nào cũng hiềm khích với Lục Nịnh. Trước đây là Mạc San San châm ngòi, Lục Nịnh coi thường khoa Kinh doanh, nên họ mới bắt đầu cô lập Lục Nịnh!

 

Lục Nịnh giỏi giang như , xem cũng chẳng sai.

 

Cố Yến khó chịu, dù thì đây theo đuổi Lục Nịnh từ chối, cục tức tuyệt đối thể nuốt trôi.

 

Anh nhất định ở bên Tần Hương, đến lúc đó sẽ khiến Lục Nịnh hối hận! bây giờ bệnh viện, mũi hình như gãy .

 

Lục Nịnh đúng là một cô gái bạo lực, chẳng hề dịu dàng như Tần Hương chút nào!

 

 

Lục Nịnh đến lớp học, cô vẫn ở hàng ghế đầu.

 

Tuy nhiên, những sinh viên lượt bước lớp đều cái khác về Lục Nịnh, nãy Lục Nịnh đáp trả đám sinh viên khoa Kinh doanh kiêu ngạo quá ngầu!

 

Lục Nịnh cảm nhận ánh mắt của các bạn học đổi nhiều, nhưng cô bận tâm.

 

Sau giờ học, cô nhận tin nhắn WeChat từ chị khóa : “Xin Lục Nịnh, điều hôm qua, chuyện của đội trưởng coi như đổ bể .”

 

Lục Nịnh lập tức gọi : “Chuyện gì ? Chẳng lẽ là bằng chứng đủ?”

 

“Bằng chứng đủ, nhưng Trương Sâm nhà họ Mạc chống lưng, đấu họ! bỏ cuộc thôi.”

 

Ánh mắt Lục Nịnh lạnh : “Đợi chút, đến ngay.”

 

Lục Nịnh thu dọn đồ đạc, lập tức tìm chị khóa . Cô thấy mắt chị đỏ hoe: “Phía trường ?”

 

“Người của nhà họ Mạc uy h.i.ế.p bố , nếu với trường là tài liệu giả, thì công việc của bố sẽ mất, thậm chí thể tù. Em gái còn đang học, bây giờ dám đ.á.n.h cược!”

 

“Trương Sâm tìm nhà họ Mạc giúp đỡ ?”

 

Lục Nịnh nhớ đây khi Mạc San San ở trong căn cứ, Trương Sâm lấy lòng Mạc San San nhiều, cô còn tưởng là vì Mạc San San đến từ khoa Kinh doanh.

 

“Nhà họ Mạc vẫn luôn đầu tư hoạt động của đội tuyển trong căn cứ, nhưng nhà họ Mạc cũng dùng quỹ ở căn cứ để rửa tiền, Trương Sâm là đội trưởng, cũng chuyện .”

 

Vậy là Lục Nịnh lý do nhà họ Mạc bảo vệ Trương Sâm.

 

Cô nghĩ một lát : “Vậy chị cứ rút tài liệu về , cách.”

 

“Lục Nịnh, nhà họ Mạc thật sự thể dây , thôi bỏ , liên lụy em.”

 

“Không, và nhà họ Mạc mâu thuẫn từ lâu , liên quan đến chị.”

 

Lục Nịnh trở về ký túc xá của , xem nhà họ Mạc thích dùng để uy h.i.ế.p khác, đây là thủ đoạn quen thuộc của họ.

 

mà, những nhà danh nghĩa của cô!

 

liên lụy một chút cũng nhỉ!

 

Lục Nịnh đến ký túc xá thì thấy nhiều vây quanh sân bên ngoài tầng một, đất còn đặt nến và hoa tươi.

 

Xem tỏ tình!

 

Lục Nịnh vòng qua bên cạnh, nhưng đột nhiên tất cả đều về phía cô.

 

Trương Sâm cầm bó hoa tay, thẳng về phía cô. Lục Nịnh thấy thái độ của Trương Sâm, thái dương giật giật, lẽ nào là điều cô đang nghĩ chứ!

 

Cái thời , mấy gã tra nam đúng là liêm sỉ!

 

Vừa tồi tệ, tự tin!

 

Trương Sâm nở một nụ tự cho là trai: “Lục Nịnh, thật từ đầu tiên gặp em, thích em . dám tỏ tình với em, chỉ thể cố tình vài chuyện khiến em tức giận để thu hút sự chú ý của em. bây giờ thể nhịn nữa, tỏ tình với em, Lục Nịnh, em bạn gái nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-148-luc-ninh-co-qua-ngong-cuong-roi-day-co-biet-khong.html.]

 

Sau khi Trương Sâm xong, những xung quanh bắt đầu hò reo.

 

“Đồng ý , đồng ý !”

 

Lục Nịnh khung cảnh mắt, chỉ thấy thật nực !

 

“Lục Nịnh, em lên , sẽ khiến em vui vẻ cả đời.”

 

Lục Nịnh liếc bó hoa, cô đưa tay nhận lấy. Trương Sâm thấy Lục Nịnh cầm hoa, lập tức vui mừng khôn xiết: “Chúng ăn cơm nhé, đặt một nhà hàng Tây sang trọng.”

 

Anh ngay mấy cô sinh viên năm nhất dễ theo đuổi, chỉ cần màn tỏ tình linh tinh gì đó là các cô cảm động tả nổi.

 

Lục Nịnh cầm bó hoa, bất ngờ dùng sức đ.á.n.h mạnh mặt Trương Sâm.

 

Bó hoa lập tức tan nát rơi vãi khắp nơi, gai của những bông hồng còn cào rách một vệt m.á.u mặt Trương Sâm!

 

Lục Nịnh nhướng mày lạnh lùng: “Trương Sâm, hôm nay khi ngoài soi gương ? Với cái bộ dạng mà còn dám mặt tỏ tình ?”

 

Sắc mặt Trương Sâm lập tức tái xanh, nhưng nhanh khôi phục: “Lục Nịnh, thật lòng mà, đây giữa chúng mâu thuẫn, nhưng tất cả đều là để gây sự chú ý của em. Chỉ cần em hả giận, đều chấp nhận!”

 

Lục Nịnh nhịn buồn nôn: “Dừng , đừng nữa, sắp ói hết bữa sáng đây.”

 

Khóe miệng Trương Sâm giật giật: “Lục Nịnh, sẽ cho em thấy tấm lòng chân thành của !”

 

Các bạn học xung quanh bắt đầu hò reo.

 

“Lục Nịnh, Trương Sâm là địa phương Vân Kinh đấy, điều kiện gia đình .”

 

, Lục Nịnh là tỉnh lẻ đến, nếu kết hôn với Trương Sâm thì thể ở đây .”

 

“Trương Sâm mắt cao lắm đấy, trúng là phúc khí của .”

 

Trương Sâm thấy những lời , lập tức tự tin hơn nhiều, những cô gái đến từ vùng quê nhỏ bé như Lục Nịnh, bình thường chẳng thèm để mắt tới.

 

Nếu vì Lục Nịnh chơi game khá giỏi, cũng sẽ đến theo đuổi Lục Nịnh!

 

Trương Sâm hạ giọng: “Lục Nịnh, em còn đắc tội với nhà họ Mạc nữa, khi em ở bên , sẽ giúp em xin nhà họ Mạc bỏ qua!”

 

Lục Nịnh khẩy, hóa liên quan đến nhà họ Mạc.

 

Trương Sâm: “Cậu thấy tấm lòng chân thành của ? Có bảo gì, cũng ?”

 

, đúng !”

 

Lục Nịnh đưa chân : “Vậy quỳ xuống, l.i.ế.m giày của , sẽ xem xét tấm lòng chân thành của !”

 

Biểu cảm của Trương Sâm cứng đờ: “Lục Nịnh, tấm lòng chân thành của trời đất chứng giám, em đừng đùa nữa.”

 

đùa, là thích đến c.h.ế.t ? Ngay cả yêu cầu nhỏ cũng ?”

 

Trong mắt Lục Nịnh tràn đầy vẻ châm chọc: “Vậy xem cái gọi là tấm lòng chân thành của , chẳng đáng một xu.”

 

Lục Nịnh nghĩ Trương Sâm vấn đề về đầu óc , mà nghĩ rằng cô gái nào cũng sẽ mắc bẫy ?

 

Lục Nịnh ném bó hoa mặt Trương Sâm: “Cút , đừng quên dọn sạch rác đất, và cả bản nữa!”

 

Lục Nịnh trở về ký túc xá.

 

Vương Quyên và Trần Quả Quả về, bàn còn mua nhiều đồ ăn. Vương Quyên dậy cẩn thận cô: “ mua chút đồ ăn, ăn ?”

 

“Không cần.”

 

Lục Nịnh lạnh nhạt từ chối. Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo ( ý đồ mới tỏ vẻ thiết), cô Vương Quyên gì, nhưng cô bụng một cách mù quáng!

 

Vương Quyên c.ắ.n môi ấm ức, sang Trần Quả Quả cầu cứu. Trần Quả Quả đành cứng rắn với Lục Nịnh: “Lục Nịnh, dù cũng là bạn cùng phòng, thể giúp Vương Quyên một tay , cô .”

 

Lục Nịnh dứt khoát từ chối: “Không rảnh.”

 

Vương Quyên thấy thái độ của Lục Nịnh quá mạnh mẽ, cô đành ấm ức mở lời: “Lục Nịnh, đây đúng là quá đáng, xin ở đây, xin , là của !”

 

Lục Nịnh thèm Vương Quyên một cái. Vương Quyên cảm thấy mất mặt, chút tức giận: “Lục Nịnh, xin , còn thế nào nữa?”

 

Chẳng qua là nhờ Lục Nịnh giúp một chuyện nhỏ, mà cô vẻ đây như ! là đồ nhà quê!

 

 

Loading...