Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 173:--: Bạch Liên Hoa Cuối Cùng Cũng Không Giả Vờ Được Nữa ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:26
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh ôm cúp xuất hiện, mặt mang theo biểu cảm hả hê như đang xem kịch . Giọng điệu của cô pha chút khoái trá: “Anh Sáu, thế là đúng . Lời Cả cũng sai.”
Lục Lưu thể tin nổi cô: “Lục Nịnh, em cũng video mà, em mà!”
“ Tần Hương đó các là đồng bọn mà, đúng Tần Hương? Cô thế đúng ?” Lục Nịnh sang Tần Hương đang lẩn tránh ở một bên. Lúc , xanh ngoài cuộc, dễ thế .
Tần Hương cứng họng trả lời: “, thế.”
“Cô thế, nghĩa là bộ sự việc là do cô , khởi tố một cô là , đúng ?”
“ ý đó!” Giọng Tần Hương đột ngột cao vút, cô mới tù! cô cũng vì chuyện mà mâu thuẫn với Sáu, Sáu oán trách cô .
Lục Nịnh chậc một tiếng: “Vậy cô tù, nghĩa là để Sáu đúng ?”
“Lục Nịnh, em nhất định dồn đến mức ?” Tần Hương suýt nữa thì . Chiêu của Lục Nịnh thật sự quá độc địa!
Lục Nịnh : “Tần Hương cô đừng sợ, dù cha cô cũng ơn với Lục gia, Cả từ nhỏ dạy chúng đối xử với cô, báo đáp cô. Thế nên thể để cô tù , đúng ?”
Tần Hương kinh ngạc. Những lời , đây quả thật nhiều . đó đều là dùng để dùng đạo đức trói buộc Lục Nịnh.
Lục Nịnh Lục Lưu, giọng điệu vô cùng hờ hững: “Anh đúng , Sáu?”
Lục Lưu đây cũng từng những lời tương tự! Sắc mặt Lục Lưu lập tức đổi như bảng màu, quả thật từng những lời . Lúc đó thấy những lời gì sai. giờ đây, khi mũi tên ngược đ.â.m chính , mới cảm thấy khó chịu.
Lục Đông Du hừ lạnh một tiếng: “Lục Nịnh, thì em còn nhớ, em nên rút đơn kiện, nên kiện mới . Cha Tần Hương ơn với em, với chúng !”
“Lời đúng .” Giọng Lục Nịnh lạnh như băng: “ nhớ ban đầu cha Tần Hương lái xe gặp tai nạn, ông cứu , đó cứu cha thì xe phát nổ, cả ba họ đều qua đời. Vậy nên cha Tần Hương là vì cứu cha chúng mà c.h.ế.t, vì mà c.h.ế.t. Ngoài , các cũng nợ Tần Hương mà.”
Lục Đông Du cau mày: “Chuyện cần em , vì quyết định để Sáu gánh vác tất cả.”
“Anh Cả, nếu em tù thì sự nghiệp của em sẽ hủy hoại. Rõ ràng là của Tần Hương!”
Lục Nịnh thở dài: “Anh Sáu, chuyện . Cha Tần Hương cũng ơn với , thể nhẫn tâm để Tần Hương tù chứ?”
“ đây do em .”
“Cho dù do , thì cũng nên nghĩ cho Tần Hương, đây là điều nợ cô ! Anh nhẫn tâm một cô gái trẻ tù hủy hoại cả đời ? Anh cũng quá ích kỷ .” Lục Nịnh tiếp với giọng đầy thâm ý: “Đã , các là một nhà ruột thịt mà? Anh thế ?”
Lục Lưu kinh ngạc Lục Nịnh, cô vặn vẹo đến mức một lời nào. Bởi vì những lời , đây đều do chính . Bây giờ quả thật là báo ứng .
Lục Nịnh thấy Sáu câm như hến, trong lòng sảng khoái vô cùng! Cô đợi lâu , cuối cùng cũng chờ đến ngày . Trước đây, bọn họ dùng đạo đức trói buộc cô, bắt cô nhượng bộ, bắt cô xin . Bây giờ cuối cùng cũng đến lượt họ .
Lục Đông Du thể chịu nổi nữa: “Lục Nịnh, em đừng nữa, những điều chúng đều .”
“Không , cứ .” Khóe môi Lục Nịnh cong lên lạnh lẽo: “Anh Cả, còn nữa đấy.”
Ánh mắt Lục Đông Du đầy cảnh giác: “Nói cái gì?”
“Anh cũng là đồng bọn mà, là cả rõ ràng Tần Hương phạm , ngăn cản. Anh mà, đúng vai trò gì cả.”
“Lục Nịnh, em…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-173-bach-lien-hoa-cuoi-cung-cung-khong-gia-vo-duoc-nua.html.]
“Anh Cả, hết chứ, bình thường là công bằng chính trực nhất ? Anh là chủ gia đình Lục gia, lúc nên gánh vác tất cả mới .” Lục Nịnh Lục Đông Du, giọng điệu thâm trầm: “Dù các là một nhà ruột thịt mà, thể nhẫn tâm em phản mục thành thù, còn tù chứ? Anh Cả, cũng quá ích kỷ .”
Đừng giả bộ nữa. Anh cũng phần đấy.
Mặt Lục Đông Du tái xanh. Anh bao giờ nghĩ rằng chịu trách nhiệm.
Mọi đều im lặng. Lục Nịnh đến khô cả cổ họng, cô ôm cúp: “Mọi chứ, đây các đều dạy như thế ? Sao đến lượt các thì chịu? Các quá ích kỷ !”
Kiếp khi dùng đạo đức trói buộc cô, năng hùng hồn bao nhiêu. Thậm chí còn khắc mấy chữ "huyết mạch tình " lên mặt cô. Sao bây giờ đến lượt thì ? Giả dối!
Mày mắt Lục Nịnh nhuộm vẻ lạnh lẽo, hôm nay cô sẽ đích vạch trần bộ mặt giả tạo của bọn họ!
Tần Hương xong sắc mặt tái mét. Lục Nịnh tiện nhân , cô ngay là ý , hóa là đang chờ ở đây. Tiện nhân lợi dụng chuyện để ly gián cô và các .
Giọng Tần Hương mang theo tiếng , cô Lục Đông Du: “Anh Cả, đây là họa do chính em gây , em tự gánh vác, cần và Sáu gánh vác tất cả cho em.” Nếu cô gì đó, thì sẽ hỏng hết. Chiêu ly gián của Lục Nịnh quá hiểm độc.
Biểu cảm của Lục Đông Du chút khó coi, ngờ Lục Nịnh kéo cả chuyện . Anh do dự một chút : “Hương Hương, chuyện em cần lo lắng, liên quan đến em.”
Lục Nịnh tiếp: “ , xem Cả còn an ủi cô như thế kìa, chắc chắn là sẽ tù cô .”
“Lục Nịnh, thế lúc nào?” Giọng Lục Đông Du chút gấp gáp.
Mèo Dịch Truyện
Lục Nịnh ngạc nhiên : “Anh là cả, lúc thì lúc nào ?”
“ nếu tù, sự nghiệp sẽ hủy hoại hết, Lục thị ai sẽ điều hành?”
“Anh Cả, hủy hoại chỉ là sự nghiệp của chính , nhưng Tần Hương là một cô gái, hủy hoại là cả đời trong sạch. Sau cô còn gả cho ai?”
Lục Đông Du chút mất bình tĩnh: “ Lục thị phá sản , các em lấy gì mà ăn, dùng gì mà xài?”
“Ôi, cùng lắm là tiền đường xin ăn, cũng thể một ích kỷ . Cha Tần Hương ơn với Lục gia, Cả sẽ thật sự để cô tù chứ!”
Lục Đông Du tức đến mức phổi nổ tung. thể phản bác những lời . Bởi vì đây cũng từng những lời đó với Lục Nịnh.
Lục Đông Du cam tâm: “Lục Nịnh, em cứ một câu một nhà, em rút đơn kiện?”
“Các là một nhà ruột thịt, nhưng đoạn tuyệt quan hệ , chắc chắn một nhà với các nữa . Vậy nên, Lục Đông Du sẵn lòng gánh vác trách nhiệm Tần Hương ?”
“Lục Nịnh, em xem em là lời của ?”
Lục Nịnh một cước đá đổ thùng rác, mày mắt lạnh lẽo. Giọng cô đầy châm chọc: “Anh cũng những lời là lời của ?”
Vậy mà đây các nó ngày nào cũng !
Lục Đông Du đột nhiên cụp mắt xuống, dám mắt Lục Nịnh.
Lục Nịnh bước tới, từng bước ép sát: “Nói , Lục Đông Du, luôn tự cho là chủ gia đình, cứ một câu một nhà ruột thịt, nữa !” Cô tóm lấy cổ áo Lục Đông Du. Giọng cô lạnh lùng như thấm độc: “Bị câm , là ?”
Nói tiếp chứ!