Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 174:-- Lục Nịnh em có thể tha thứ cho anh Sáu một lần không ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:27
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Đông Du Lục Nịnh dồn tường, còn đường lui. Anh chột đẩy tay Lục Nịnh : "Em bớt châm chọc ở đây , hề gì về chuyện đạo nhái cả."

 

"Anh Lục, đây là phủi bỏ trách nhiệm ?"

 

"Anh hề phủi bỏ trách nhiệm!"

 

Mắt Lục Đông Du đỏ ngầu, cảm xúc kích động, cứ như dẫm trúng chỗ đau.

 

Tần Hương bước tới đỡ Lục Đông Du: "Lục Nịnh, cả cô quật qua vai, xương sườn vẫn lành, cô đừng quá đáng như ."

 

Ồ, đây là đến !

 

Lục Nịnh lạnh lùng : "Vậy thì cô , như chuyện đều giải quyết."

 

Tần Hương suýt nữa thì nghẹn thở, cô thể tù chứ! Cô chỉ thể hiện một chút mặt cả thôi.

 

Ngay lập tức, Tần Hương ngẩng đầu Lục Lưu: "Anh Sáu, cần khó xử, em đều là của em, em sẽ tù, liên quan đến ."

 

Nếu nhất định chọn một để gánh tội , thì chỉ thể là Sáu.

 

Lục Đông Du lập tức : "Không , em thể ."

 

"Vậy thưa Lục Đông Du, ý của sẽ đúng ?"

 

Lục Đông Du lập tức á khẩu, chỉ về phía Lục Lưu.

 

Không khí trở nên vô cùng căng thẳng.

 

Lục Lưu giật giật khóe miệng, cuối cùng cũng hiểu cảm giác đ.â.m lưng là thế nào . Đây chính là tất cả những gì Lục Nịnh từng trải qua ?

 

Nửa ngày , Lục Lưu khàn giọng : " , đừng cãi nữa."

 

Anh đến bước , tất cả là do đáng đời. Chính tin lầm Tần Hương, nên trừng phạt.

 

Tần Hương Lục Lưu , lập tức lộ một nụ bất ngờ, thở phào nhẹ nhõm. Cô giả vờ : "Anh Sáu, thể để tù chứ, đều là của em, là em liên lụy ."

 

"Tương Tương, em đừng , của em."

 

Lục Đông Du vỗ vỗ vai Tần Hương: "Đừng nữa, Lục gia chúng trọng tình nghĩa."

 

Lục Nịnh gật đầu: " , cái gì chứ, chịu tội cô, đây là chuyện mà."

 

"Em chỉ là khó chịu, kìm ."

 

Bạch liên hoa vẫn còn giả vờ, Lục Nịnh trực tiếp vạch trần: "Nếu cô khó chịu đến , là cô ?"

 

Tần Hương lúc nổi nữa, cúi đầu lời nào. Cô tù, còn gả nhà hào môn Cố gia để thiếu phu nhân mà.

 

Lục Đông Du thấy Tần Hương cúi đầu, tâm trạng cũng bỗng nhiên trở nên bực bội: "Lục Nịnh, bây giờ em hài lòng ?"

 

Lục Nịnh khẩy một tiếng. Cô đầu Lục Lưu: "Chúc mừng nhé, vì một nhà m.á.u mủ ruột thịt mà hy sinh vô cùng vĩ đại."

 

Đây gọi là tự gánh lấy hậu quả.

 

Lục Lưu ngẩng đầu, mắt đỏ ngầu. Anh thấy Lục Nịnh đang ôm chiếc cúp , nhất thời chút ngẩn ngơ: "Đây là cúp vô địch?"

 

" ."

 

Lục Nịnh đến mặt Lục Lưu, khoe chiếc cúp: "Vốn dĩ, nếu em trong đội Lục Thiên thì lẽ còn cơ hội tranh giành chiếc cúp . tiếc là, dẫn theo cái tên ngốc Tần Hương , thậm chí còn thua ngay cả vòng sơ loại, vòng phục sinh vẫn là nhờ em thắng đó."

 

Lục Lưu chiếc cúp vàng, đưa tay chạm .

 

Lục Nịnh ôm chiếc cúp lòng, nhàn nhạt : "Không đồ của , đừng chạm ."

 

Mèo Dịch Truyện

Tay Lục Lưu hụt hẫng, ngượng ngùng rụt tay về. Anh Lục Nịnh, ánh mắt phức tạp: "Nếu lúc đó để Tần Hương tham gia đội, cũng thiên vị đối xử tệ bạc với em như , thì em rời đội ?"

 

"Thế giới t.h.u.ố.c hối hận, cũng nếu như."

 

Lục Nịnh vuốt ve chiếc cúp, , nhà họ Lục đừng ai hòng chiếc cúp !

 

Cô xoay bỏ .

 

"Lục Nịnh, em ! Bây giờ thấy chúng thành thế , em hài lòng chứ?"

 

Lục Đông Du tức giận, giữ chặt vai Lục Nịnh.

 

Lục Nịnh nhướng mí mắt: "Cũng đúng, là em cho các thêm một đêm để suy nghĩ kỹ, rốt cuộc là để ai chịu tội ."

 

Sắc mặt Lục Đông Du lập tức đổi.

 

Nụ mặt Lục Nịnh càng sâu: "Lần cũng bao gồm cả , nếu chịu tội danh, em cũng chấp nhận."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-174-luc-ninh-em-co-the-tha-thu-cho-anh-sau-mot-lan-khong.html.]

Lục Đông Du lúc cứng họng.

 

Lục Nịnh dùng sức hất tay : "Rõ ràng cũng chịu trách nhiệm, ở đây còn giả vờ cái gì?"

 

"Lục Nịnh, trong mắt em, đang giả vờ ư? Anh đều là vì gia đình !"

 

"Ồ, nếu chịu tội danh tù, thì em sẽ xin , ? Dám đ.á.n.h cược ?"

 

Lục Nịnh khẽ, Lục Đông Du một cách sâu sắc.

 

thấu sự tự cao tự đại của cả, cùng với sự giả tạo và ích kỷ che giấu kỹ. Cô đến mức vẫn dùng đạo đức để ràng buộc cô! Vậy thì đừng trách cô khách khí.

 

Lục Đông Du lúc gì, vẻ mặt khó coi đến nỗi thể nhỏ nước.

 

Lục Nịnh rời một cách phóng khoáng, Lục Đông Du còn đuổi theo nữa.

 

Quả nhiên, cô đoán sai. Cái gì mà m.á.u mủ ruột thịt một nhà, chẳng là một nhà giả tạo thì là gì?

 

Lục Nịnh đầu , tình cờ gặp Quý Trì Khiêm, Cố Tử Phong và Quý Mạc ở cầu thang.

 

Cô ngẩn : "Các đều thấy hết ?"

 

Quý Trì Khiêm cô sâu xa, vỗ vỗ vai cô: "Làm lắm, về phòng nghỉ chuyện."

 

Lục Nịnh lúc mới họ thấy tất cả.

 

Vẻ mặt cô chút ngượng nghịu.

 

Trở phòng nghỉ, chỉ vài bọn họ.

 

Quý Mạc kìm : "Tại cuối cùng sẽ xin chứ, tại xin !"

 

Cố Tử Phong nhướng mày: "Đây là chiến lược, hiểu !"

 

Lục Nịnh nhẹ: "Em cố ý như , vì em hiểu , sẽ gánh vác tất cả trách nhiệm ."

 

Anh cả Lục Đông Du của cô là một đàn ông đầy tham vọng và hoài bão. Trên thương trường cũng thường xuyên dùng những thủ đoạn quang minh chính đại, nhờ mà Tập đoàn Lục thị mới thể vững vàng vững ở Vân Kinh.

 

Quý Mạc quả thực hiểu lắm: " cứ kiện thẳng là mà, cùng lắm thì đ.á.n.h cho bọn họ một trận!"

 

"Tiểu Nịnh cố tình dùng đạo đức để ép buộc bọn họ, để bọn họ cũng nếm thử mùi vị !"

 

Lục Nịnh gật đầu: " ."

 

Nhìn thấy ba bọn họ lột bỏ lớp mặt nạ giả tạo, tâm trạng cô .

 

Như mới gọi là trả thù.

 

Để bọn họ cũng trải nghiệm tất cả những gì cô chịu đựng ở kiếp .

 

Lục Nịnh trả cúp vô địch cho Quý Mạc: "Cảm ơn chiếc cúp của , nó cũng phát huy tác dụng."

 

"Anh, chiếc cúp của em xem, ngầu ?"

 

Quý Mạc nhận lấy chiếc cúp, theo bản năng ném cho Quý Trì Khiêm.

 

Quý Trì Khiêm nhận cúp xong, ném cho Cố Tử Phong, cứ như chiếc cúp là một củ khoai nóng bỏng tay .

 

Cố Tử Phong hiểu ý ngay, nhận lấy chiếc cúp và đỡ: "Tốt lắm, Tiểu Cô Đơn cố gắng hơn nhé!"

 

"Em đừng gọi em bằng biệt danh đó mà, em cô đơn chút nào."

 

Quý Mạc chút tức giận, Lục Nịnh: " năm , em và chị dâu sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, cho phép cổ vũ cho chị dâu!"

 

Lục Nịnh sững sờ, Quý Mạc gọi cô là chị dâu?

 

Quý Trì Khiêm thấy hai chữ "chị dâu" xong, giọng trở nên lạnh lùng: "Quý Mạc, em lung tung cái gì ."

 

Quý Mạc nhận lỡ lời, vội vàng chữa lời: "Hai vẫn ở bên ?"

 

Sắc mặt Quý Trì Khiêm trở nên chút căng thẳng.

 

Cố Tử Phong tiến lên bịt miệng Quý Mạc: "Đừng nữa."

 

Trời ơi, nếu lỡ lời, là lấy mạng trai đó!

 

Căn phòng yên tĩnh.

 

Lục Nịnh ho khan một tiếng, vẻ mặt chút tự nhiên: "Cậu hiểu lầm quan hệ giữa và Quý Trì Khiêm , chúng loại quan hệ đó."

 

Quý Trì Khiêm ngẩng đầu: "Trong mắt em, chúng quan hệ gì?"

 

 

Loading...