Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 177:--: Em nhẫn tâm nhìn anh sáu ngồi tù sao? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh thấy sự im lặng bên điện thoại, bật khẩy. “ còn nghĩ nếu gánh vác tất cả, sẽ xin , kết quả là cho cơ hội nào! Chậc chậc!” Một màn châm biếm xỏ xiên thể nào gắt hơn.

 

Lục Đông Du thẹn quá hóa giận: “Lục Nịnh, em cố tình để chia rẽ tình cảm em của chúng , em lợi gì chứ?”

 

là vì cho mấy thôi, thì ba mấy rủ cho , cả gia đình ‘ruột thịt’ đoàn kết quá mà.”

 

“Em mơ quá nhỉ.”

 

Lục Nịnh bắt đầu diễn trò: “Vậy nên Lục Đông Du , mới bảo ba em mấy chọn một gánh vác trách nhiệm. là vì cho mấy thì là gì?”

 

“Nếu Lục Lưu, sáu của em, tù, sự nghiệp của sẽ hủy hoại, em nỡ lòng nào ?”

 

“Vậy thì đúng là quá ích kỷ , em trai ? Miệng thì ‘gia đình ruột thịt m.á.u mủ’, gặp chuyện đẩy hết trách nhiệm cho em trai, đúng là quá ích kỷ.” Lục Nịnh che miệng khúc khích.

 

Quý Trì Khiêm thấy dáng vẻ cô , giống như một con hồ ly nhỏ ranh mãnh.

 

Cơn giận của Lục Đông Du bùng lên: “Lục Nịnh, em đừng đắc ý. Cho dù sáu của em gánh vác tất cả, nhưng mấy mời luật sư thì đến lúc đó cũng sẽ thua kiện thôi. Cứ chờ mà xem!”

 

“Vậy gọi điện cho chỉ để chuyện thôi ?”

 

, em sớm nhận rõ thực tế, rút đơn kiện , kẻo đến lúc lan ngoài mất mặt.”

 

“Vậy thì hẹn gặp ở tòa!” Lục Nịnh xong liền cúp điện thoại: “Thấy , đoán chuẩn, thể nào gánh vác trách nhiệm .”

 

Quý Trì Khiêm lên tiếng: “Vậy là Lục Lưu, sáu của em, sẽ gánh vác ? Anh dường như chỉ tham gia thôi, chụp ảnh .”

 

“Tiểu Nịnh , là quá nhẹ nhàng cho bọn họ , đặc biệt là đóa sen độc đó.”

 

Lục Nịnh khẽ: “ chính là từng chút một x.é to.ạc chiếc mặt nạ giả tạo của cái gọi là ‘gia đình m.á.u mủ’ đó, để Tần Hương từ từ mất tất cả, và để nhà họ Lục Tần Hương kéo theo đến phá sản.”

 

xem, đến khoảnh khắc đó.

 

Cái gia đình ‘máu mủ ruột thịt’ mà họ vẫn , liệu còn tồn tại nữa !

 

Chỉ như mới xứng đáng với tất cả những đau khổ mà cô chịu đựng ở kiếp .

 

Cố Tử Phong vỗ vỗ tay: “Làm lắm, mong chờ xem mấy trai ‘mắt trắng’ của cô, khi rõ bộ mặt thật của Tần Hương, sẽ biểu cảm thế nào.”

 

Lục Nịnh ngẩng đầu: “ hiện tại vẫn tòa.”

 

“Tiểu Nịnh, luật sư là quen , sẽ vấn đề gì , em cứ yên tâm.”

 

Lục Nịnh lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

dậy : “Nếu việc gì nữa, về đây.”

 

Khi ngang qua Quý Trì Khiêm, cô theo bản năng liếc chiếc điện thoại đặt bàn của .

 

Ngay đó, bàn tay thon dài của đàn ông ấn giữ chiếc điện thoại, ngẩng mắt cô.

 

Lục Nịnh ho khan một tiếng, đầu bỏ .

 

Người đàn ông khá là cảnh giác đấy.

Mèo Dịch Truyện

 

Quý Trì Khiêm khẽ nhướng mày, cô còn tay lén lút ư?

 

Sau khi Lục Nịnh rời , vẻ mặt Quý Trì Khiêm lập tức trở nên lạnh nhạt hơn nhiều: “Mấy chuyện lộn xộn về luật sư , em họ gây ?”

 

sẽ điều tra ngay, nếu đúng là nó thì sẽ đ.á.n.h gãy chân nó!”

 

Cố Tử Phong cũng nghĩ đến điểm , chừng thật sự liên quan đến Cố Yến.

 

Điện thoại của Quý Trì Khiêm reo lên một tiếng, liếc dậy: “Điều tra rõ ràng và giải quyết cho xong.”

 

“Cậu đấy?”

 

“Đến phòng gym.”

 

Quý Trì Khiêm bước ngoảnh .

 

Cố Tử Phong cầm điện thoại, khỏi thở dài, đúng là lo toan mà.

 

Sau khi Lục Nịnh trở trường học, cô liền đến phòng gym.

 

Sau khi đồ xong, cô đến khu vực máy tập tiên, tăng cường sức mạnh cơ bắp. Huấn luyện viên cứ thể chất của cô , thiếu tập luyện.

 

Khi Lục Nịnh đang loay hoay bên cạnh máy tập, một thanh niên tới: “Người đầu đến ? dạy cô cách dùng nhé.”

 

Lục Nịnh xem đối phương hướng dẫn một lượt xong, cô lịch sự : “Cảm ơn.”

 

“Không gì, trông cô còn trẻ quá, là sinh viên đại học Vân ?”

 

Lục Nịnh đáp một tiếng cho , ánh mắt đàn ông lập tức sáng lên: “Sinh viên giỏi , đời thích nhất là mấy cô sinh viên giỏi như cô đấy.”

 

Lục Nịnh tiếp lời.

 

Người thanh niên tự lẩm bẩm: “Như ngày xưa mà, nhà nghèo tiền học, ngoài kinh doanh, cũng coi như may mắn khi công ty lên sàn đạt tự do tài chính. vẫn tiếc vì học nhiều, thấy mấy cô gái học giỏi là tuyệt.”

 

Lục Nịnh thấy phiền, cô chuyển sang máy tập bên cạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-177-em-nhan-tam-nhin-anh-sau-ngoi-tu-sao.html.]

đàn ông đó theo: “Người ơi, cô hợp mắt , là chúng thêm thông tin liên lạc . còn độc , điều kiện kinh tế cũng tệ, tìm một cô gái học vấn cao vợ.”

 

Lục Nịnh bực bội : “Không thêm, ơn đừng phiền nữa.”

 

“Sao là quấy rối chứ, cô xem cô ngay cả tập gym cũng thuê nổi huấn luyện viên, chắc điều kiện gia đình cũng bình thường thôi. Nếu cô ở bên , sinh cho một đứa con trai thì sẽ thừa kế mấy chục triệu tệ gia sản của .”

 

Người thanh niên dậy, đến lưng Lục Nịnh: “ đến dạy cô cách dùng nhé.”

 

Lục Nịnh phản ứng nhanh, túm lấy tay đàn ông đó dùng sức bẻ ngược .

 

Người thanh niên đau đến mức la lớn: “Cô buông tay !”

 

Lục Nịnh lạnh lùng chằm chằm đàn ông : “Sáng nay đường soi gương , mười năm thợ mỏ vàng cũng đào loại ‘thần kinh’ như ! Đồ đàn ông tự mãn ảo tưởng!”

 

Cô mắng xong, lúc mới buông tay.

 

Lục Nịnh với vẻ mặt ghét bỏ, chùi tay lên quần, cảm thấy bẩn.

 

Người thanh niên lảm nhảm c.h.ử.i rủa: “Giả bộ thanh thuần cái gì chứ, còn lạ gì mấy cô sinh viên đại học như mấy , cứ thích giả vờ trong sáng, thật đứa nào cũng ham tiền c.h.ế.t. Khoảng thời gian lên giường với mấy cô sinh viên như cô , tùy tiện cho chút tiền, chẳng đứa nào cũng tự động cởi sạch quần áo .”

 

Lục Nịnh mở chai nước khoáng, hất nước qua.

 

“Rửa sạch cái miệng , thối c.h.ế.t .”

 

“Người ơi, thích loại cá tính như cô đấy, giá thẳng . Một tháng năm vạn tệ đủ ?”

 

Lục Nịnh sắp chịu nổi nữa, cô ngẩng đầu quanh các camera giám sát trong phòng gym.

 

Phải tìm một góc khuất.

 

Huấn luyện viên từng , bình thường tay, nhưng nếu tay thì để bắt thóp.

 

về phía , thanh niên liền theo: “Nếu cô còn trinh thì thể tăng giá lên mười vạn tệ.”

 

Lục Nịnh đến vị trí lối thoát hiểm, đây là góc c.h.ế.t của camera.

 

Lục Nịnh vẫy vẫy ngón tay.

 

Người thanh niên nhận bên ngoài thấy ở đây, lập tức trở nên chút kích động: “Cô thích kiểu chơi , sớm!”

 

Ngay đó, Lục Nịnh tung một cú đ.ấ.m mặt thanh niên.

 

từng gặp đàn ông nào tởm lợm đến .

 

Vừa bên cạnh cái xô nước lau sàn của cô lao công, cô cầm lấy cái xô, dội thẳng đầu thanh niên.

 

Lục Nịnh xuống : “Miệng thối như , lẽ rửa sạch từ lâu .”

 

, báo cảnh sát, kiện cô! Răng của rụng !”

 

Người thanh niên che miệng , đó phát hiện răng lung lay, đưa tay sờ thử, kết quả răng rụng .

 

Lục Nịnh vỗ vỗ tay: “Anh cứ báo , đằng nào thì đến lúc đó cũng sẽ với cảnh sát là quấy rối , là tự vệ chính đáng. Camera giám sát bên hành vi của rõ ràng mồn một . Đến lúc đó nghĩ cảnh sát sẽ tin ai?”

 

Hơn nữa, cái thằng bẩn thỉu việc trông vẻ thuần thục thế , chắc đầu tiên .

 

Người thanh niên đất rên rỉ: “ sẽ tha cho cô , sẽ cho đội ngũ luật sư của tống cô tù! sẽ cho cô thế giới của tiền đáng sợ đến mức nào!”

 

Lục Nịnh xong, bật khoái trá.

 

Chưa thấy cái loại đàn ông thích thể hiện như bao giờ! Trước đây đóng phim truyền hình ?

 

Rất nhanh, một nam huấn luyện viên vội vã chạy tới: “Anh Vương, ?”

 

“Con ranh đ.á.n.h , phòng gym của mấy đối xử với khách giàu như kiểu đấy ?”

 

Nam huấn luyện viên ngẩng đầu Lục Nịnh: “Em , dám tay đ.á.n.h ?”

 

“Hắn quấy rối .”

 

“Hừ, loại con gái nhỏ như cô gặp nhiều , sinh viên trường đối diện đúng . Đứa nào cũng tự xưng là sinh viên trường danh tiếng, nhưng lưng thì ham tiền, thấy đàn ông tiền là cứ sán .”

 

đúng đúng, rõ ràng đồng ý ngon lành, b.a.o n.u.ô.i cô , kết quả cô đòi hỏi quá đáng, mười vạn tệ một tháng!”

 

Các vị khách xung quanh cũng qua, xì xào bàn tán.

 

thì thời buổi , bịa đặt tin đồn nhạy cảm thì con gái luôn là chịu thiệt thòi hơn.

 

Một giọng lạnh lùng vang lên: “Mở miệng là bao nuôi, tính là cái thá gì?”

 

Quý Trì Khiêm mặt mày tái mét tới, cạnh Lục Nịnh, giọng dịu dàng hơn nhiều: “Em chứ.”

 

Lục Nịnh lắc đầu.

 

Người thanh niên lớn tiếng la: “Là cô tự nguyện để bao nuôi, nhưng cô ngay cả trinh tiết cũng còn, dựa mà đòi mười vạn tệ?”

 

Vẻ mặt Quý Trì Khiêm đột ngột sa sầm xuống.

 

Anh xoay tung một cú đ.ấ.m tới, nhanh mạnh.

 

 

Loading...