Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 179:--: Lục gia nợ cô ấy, phải thu hồi cả gốc lẫn lãi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:32
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Quý Trì Khiêm u ám và lạnh lẽo, toát một vẻ ngang tàng. Huấn luyện viên nam thấy , cũng tức giận : “ dựa mà xin ? Cậu cảm ơn nhắc nhở đừng để mấy cô gái lừa, họ là những kẻ lừa đảo hám tiền.”
Quý Trì Khiêm nheo đôi mắt tinh tường, tay đưa một bàn tay khác nắm chặt.
Lục Nịnh bước tới một bước, chằm chằm gã huấn luyện viên nam: “Vậy đây lừa t.h.ả.m lắm nhỉ. Anh ghét phụ nữ đến thế, chui thẳng về bụng mà ở, đừng ngoài mất mặt nữa.”
Ghét phụ nữ đến , nhưng cũng là do phụ nữ trải qua bao khổ cực mà sinh .
Sắc mặt gã huấn luyện viên nam lập tức đổi: “Cô dám nữa ?”
“Không ? Phụ nữ đều là kẻ lừa đảo, cũng là kẻ lừa đảo , lừa cha đúng ? Rồi sinh cái loại đàn ông hôi thối như .”
Gặp tin đồn thất thiệt, tuyệt đối rơi cái bẫy tự chứng minh.
Mèo Dịch Truyện
Lời của Lục Nịnh lập tức chọc giận đối phương.
Ông chủ tiến lên đẩy gã huấn luyện viên nam một cái: “Anh đủ đó, còn động tay động chân để đồn ? Ở đây camera giám sát.”
Gã huấn luyện viên nam liếc xéo Lục Nịnh một cái thật mạnh, bực bội bỏ . Ông chủ đầu Quý Trì Khiêm và Lục Nịnh, giọng điệu mang theo sự xin : “ ngờ là loại như . Lẽ nên xử lý chuyện của gã hội viên nam sớm hơn.”
Ai mà ngờ gây chuyện ồn ào đến mức .
Sắc mặt Quý Trì Khiêm khó coi, gì.
Lục Nịnh vội vàng lên tiếng: “ , chuyện đôi khi khó tránh khỏi, trách .”
“Cô Lục, cảm ơn cô thông cảm.”
Quý Trì Khiêm đột nhiên mở miệng: “Chỉ thế thôi ?”
Ông chủ ngơ ngác, hiểu vị ông chủ ý gì, ông một lượt các huấn luyện viên quyền .
Huấn luyện viên quyền ho khan một tiếng: “Dù đây cũng là chuyện xảy ở phòng tập của chúng , nên bồi thường cho cô Lục một chút, ví dụ như miễn phí thường niên và phí giờ học.”
“ đúng đúng, cái đầu óc của .”
Lục Nịnh lắc đầu: “Không cần , đáng lẽ nếu lén tay, nhẫn nhịn một chút thì chuyện qua , cũng đến mức ồn ào như .”
cô chỉ là nhẫn nhịn.
Bởi vì cô nghĩ đến những cô gái khác cũng sẽ hại giống , liền nhịn dạy dỗ gã đàn ông hôi thối !
Quý Trì Khiêm : “Không cần nhẫn nhịn, . Gặp chuyện thể chịu thiệt!”
Lục Nịnh gật đầu, lúc cô mới phát hiện vẫn đang nắm tay . Cô tự nhiên buông : “Vậy mà nãy còn tiếp tục tay!”
Cô từng thấy sắc mặt Quý Trì Khiêm khó coi như , cứ như ăn tươi nuốt sống khác. Bình thường đàn ông luôn giữ vẻ cao quý lạnh lùng, ngờ khi động tay động chân cũng tàn nhẫn.
tay camera giám sát thì đáng. Vì Lục Nịnh ngăn Quý Trì Khiêm .
Quý Trì Khiêm trả lời mơ hồ: “Miệng của bọn họ quá tiện.”
Huấn luyện viên quyền vết thương của Quý Trì Khiêm: “Anh Quý, nhất vẫn nên tiêm uốn ván cho an .”
Nếu vị mà chuyện gì, thật sự gánh nổi trách nhiệm. Thực cũng huấn luyện viên chuyên nghiệp, mà là vệ sĩ của Quý Trì Khiêm.
Quý Trì Khiêm hờ hững trả lời: “Chuyện nhỏ thôi.”
Lục Nịnh nhíu mày : “Sao thể coi là chuyện nhỏ , bây giờ bệnh viện ngay.”
Quý Trì Khiêm dáng vẻ rõ ràng là . Ông chủ lập tức huấn luyện viên quyền : “Vậy đưa hai họ đến bệnh viện xem , thấy tay cô Lục cũng trầy xước .”
Quý Trì Khiêm lập tức kéo tay Lục Nịnh : “Bị thương ?”
Trên mu bàn tay Lục Nịnh quả thật một vết thương, cào , cô còn chẳng để ý. Cô kịp mở miệng, đàn ông kéo cổ tay cô: “Đi bệnh viện.”
“ cái chỉ cần bôi chút t.h.u.ố.c sát trùng là .”
Không cần đến bệnh viện khoa trương như . Lục Nịnh thấy vết thương cánh tay , m.á.u đóng vảy , nhưng Quý Trì Khiêm cần đến bệnh viện tiêm uốn ván.
Huấn luyện viên quyền trực tiếp lái xe đến bệnh viện tư nhân.
Quý Trì Khiêm xuống xe thấy bệnh viện, ánh mắt ngẩn . Ở đây dễ gặp quen.
Huấn luyện viên quyền lo lắng: “Đã sắp xếp xong hết .” Vị thiếu gia tuyệt đối thể xảy chuyện gì.
Quý Trì Khiêm thẳng đến văn phòng viện trưởng, khi xuất hiện, cả tầng lầu đều dọn dẹp sạch sẽ. Chẳng mấy chốc viện trưởng cầm hộp dụng cụ y tế tới, thấy bên cạnh Quý Trì Khiêm còn một cô gái, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Lần là bạn gái thương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-179-luc-gia-no-co-ay-phai-thu-hoi-ca-goc-lan-lai.html.]
Lục Nịnh mím môi giải thích: “ bạn gái .”
Quý Trì Khiêm liếc cô một cái, trực tiếp kéo tay cô: “Cô thương .”
Viện trưởng vết thương mu bàn tay Lục Nịnh: “Vết thương , cô đến muộn chút nữa là lành .”
Lục Nịnh đỏ bừng mặt: “Cánh tay thương, do tủ sắt gây , cần tiêm uốn ván.” Cô nghiêng , chỉ vết thương cánh tay Quý Trì Khiêm cho bác sĩ xem.
Viện trưởng vết thương của Quý Trì Khiêm, lập tức thu vẻ mặt, kiểm tra một lượt, đó mới tiêm uốn ván cho Quý Trì Khiêm. Viện trưởng Lục Nịnh, hỏi Quý Trì Khiêm: “Anh hùng cứu mỹ nhân mà cũng thương, mất mặt đó.”
Thằng nhóc từ nhỏ đến lớn ngông cuồng như , hôm nay thu liễm nhiều mặt một cô gái trẻ. Thật hiếm thấy.
Mặt mũi Quý Trì Khiêm chút nhịn , khi tiêm xong, lấy nước sát trùng trong hộp y tế sát trùng cho Lục Nịnh. nước sát trùng chạm vết thương, đau. Lục Nịnh khẽ hít một , đàn ông nhướng mày: “Đau ?”
Cô cũng cố ý hỏi như .
Viện trưởng ho khan một tiếng: “Thôi , tiêm xong thì , đừng ở đây chướng mắt nữa, lớn tuổi đường huyết cao, chịu nổi những cảnh ướt át .”
Quý Trì Khiêm đặt nước sát trùng xuống, dẫn Lục Nịnh rời khỏi bệnh viện.
Lục Nịnh liếc : “Anh quen vị bác sĩ ?”
“Ừ, quen.”
Lục Nịnh đột nhiên mở miệng: “Quý Trì Khiêm, giàu ?”
Bước chân Quý Trì Khiêm khựng , ánh mắt khóa chặt mặt cô, rõ suy nghĩ của cô. thất bại . Anh thử thăm dò: “Sao hỏi ?”
“Bệnh viện là bệnh viện tư nhân, do nhà họ Quý giàu ở Vân Kinh mở , những thể đến đây phận đều đơn giản. Anh còn quen viện trưởng, trông thiết.”
Lục Nịnh cảm thấy lạ.
Quý Trì Khiêm ho khan một tiếng: “Trước đây cũng là bác sĩ, đồng nghiệp quen thì bình thường ?”
Lục Nịnh lúc mới nhớ đây cũng là bác sĩ, mặc dù chỉ là một nhân viên y tế trường học nhỏ bé.
“Vậy tại đến một trường cấp ba để nhân viên y tế trường học nhỏ bé?”
Lục Nịnh nhớ kiếp vị nhân viên y tế trường học miệng lưỡi độc địa dường như cũng ở lâu rời .
Quý Trì Khiêm lên bầu trời: “Có chút chuyện riêng.”
Chuyện riêng?
Lục Nịnh tò mò , đột nhiên phát hiện đàn ông chút đơn giản: “Anh đang che giấu bí mật gì ?”
Ánh mắt Quý Trì Khiêm khẽ dừng . Anh nhẹ giọng : “ .”
“Vậy đây là lính đ.á.n.h thuê bí ẩn gì đó, mang theo nhiệm vụ bí mật, bây giờ xuất ngũ, nhưng vẫn còn chuyện bí mật cần xử lý?”
Quý Trì Khiêm búng trán cô: “Đọc ít tiểu thuyết thôi.”
Người đàn ông phía , những bước chân dài nhanh. Lục Nịnh chạy lạch bạch đuổi theo: “Vậy tại đến trường chúng nhân viên y tế?”
Điều chút bình thường.
Quý Trì Khiêm lên xe, liếc cô: “Cô vẻ hứng thú với chuyện của ?”
“ nghi ngờ đến trường chúng vùng đấy.”
“Trí tưởng tượng phong phú, thích hợp biên kịch.”
Lục Nịnh : “Sao từng kịch bản?”
Kiếp cô từng kịch bản cho trai thứ tư. Anh trai thứ tư Lục Bắc là ảnh đế, đồng thời cũng mở công ty điện ảnh và truyền hình, nhưng diễn xuất giỏi, còn mở công ty thì liên tục thua lỗ, kịch bản . Sau cô cũng học cách kịch bản, nhưng trai thứ tư luôn chê kịch bản cô , nhưng cuối cùng chính là kịch bản của cô thành phim, và bộ phim đó bùng nổ, kiếm lời lớn!
Thế nhưng cuối cùng, trai thứ tư Tần Hương mới là sáng tạo chính, cô chỉ là biên kịch phụ trách sửa chữa nhỏ.
Thành quả của cô một nữa tước đoạt.
Tần Hương dựa phận biên kịch nhất, thuận lợi bước chân giới giải trí, trở thành một ngôi .
Ha, thì khác .
Cái kịch bản phim đó, cô sẽ đưa cho trai thứ tư nữa. Tính toán ngày tháng, bộ phim truyền hình của Lục Bắc chắc lên sóng .
Mà phí kịch bản của cô, vẫn trả ! Cô lấy cả gốc lẫn lãi!