Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 182:--: Rốt cuộc là ai đang ghen? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:35
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quý Mạc hùng hồn đáp: “Chị dâu còn , thì em cũng sẽ !” Cậu trai tính kế . Thật quá đáng, từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng thế!

 

Giọng Quý Trì Khiêm lắm: “Kiên nhẫn của hạn!”

 

“Anh, em là em ruột của , chắc chắn là nhặt em từ đống rác về .”

 

“Em .”

 

Quý Mạc tức điên lên: “Mặc kệ, em chính là em ruột của , giỏi thì cứ bảo chị dâu , hừ!”

 

Quý Mạc xong liền giận dỗi cúp điện thoại, đúng là chỉ bắt nạt !

 

Quý Trì Khiêm gọi mấy cuộc liền, nhưng thằng nhóc đó thèm máy. Anh tức giận xoa xoa thái dương, gửi tin nhắn: “Cánh cứng ?” Đồ nhóc con thối!

 

Chẳng lẽ Quý Mạc điều nên , khiến Lục Nịnh nghi ngờ phận của ? Quý Trì Khiêm chỉ cảm thấy chút nghẹn tim. lời Quý Mạc , giống lắm.

 

Anh quần áo xong ngoài, thấy Lục Nịnh một đất ngẩn ngơ, một lẻ loi, cô đơn. Quý Trì Khiêm liếc , chút xót xa. Anh thẳng tới, ném găng tay đ.ấ.m bốc về phía cô, trúng Lục Nịnh.

 

“Ối!”

 

Lục Nịnh trúng đòn, cô đầu liền thấy Quý Trì Khiêm nhướng mày, vẻ mặt đầy ý . Nhìn là cô đ.ấ.m cho một trận . Cô dậy: “Anh cố tình ?”

 

“Rõ ràng là cố tình, em thấy là ném ? Nó tự lăn tới đó chứ.”

 

“Anh nghĩ em sẽ tin ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Nịnh nãy còn đang suy nghĩ lời Quý Mạc , chìm trong cảm xúc buồn bã, kết quả ném trúng, chỉ còn sự tức giận.

 

Quý Trì Khiêm nhặt găng tay đ.ấ.m bốc lên: “Vậy nếu em phục, thì đấu vài chiêu.”

 

Lục Nịnh nghiến răng, cô tới thấy miếng băng cá nhân dán vai , quả nhiên vẫn còn ở đó. Quý Trì Khiêm theo ánh mắt của cô: “Yên tâm, giữ cho em đấy.”

 

Người đàn ông , chuyện đàng hoàng ?

 

Lục Nịnh trực tiếp đ.ấ.m một quyền tới, tấn công bất ngờ thành công. Cô híp mắt lùi hai bước: “Ai bảo tập trung chứ.”

 

Quý Trì Khiêm chạm cằm , ánh mắt khóa chặt lấy cô: “Sức yếu quá, cần tăng cường thêm.”

 

Lục Nịnh tin, trực tiếp xông tới. Hai sàn quyền , đòn qua .

 

Giọng đàn ông lười nhác: “Tốc độ chậm quá, phản xạ chậm thế? Thuộc loại rùa ?”

 

“Chỗ sơ hở, động não, đừng dùng sức mạnh thô bạo!”

 

“Yếu quá, dùng lực , ăn cơm ?”

 

Lục Nịnh sắp chọc tức c.h.ế.t . Nói cô tốc độ chậm, cô liền tăng tốc. Rồi sơ hở, đừng dùng sức mạnh thô bạo. Sau khi cô bắt đầu suy nghĩ, cô lực đạo , dùng lực. Sao cái miệng độc địa thế nhỉ?

 

Lục Nịnh cuối cùng mệt lả đất: “Em chịu nổi nữa .”

 

Quý Trì Khiêm cô từ cao: “Mệt là đúng .” Quá mệt sẽ thời gian nghĩ ngợi nhiều.

 

Người đàn ông cầm chiếc khăn sạch đưa cho cô, Lục Nịnh mệt đến nỗi nhấc nổi tay, cô động đậy. Quý Trì Khiêm xuống bên cạnh cô, lau sạch mồ hôi mặt cô, tránh để cô khó chịu.

 

Lục Nịnh cảm nhận tay , tim đập loạn nhịp. Cô cầm lấy chiếc khăn: “Để em tự .”

 

Quý Trì Khiêm cũng gì, đặt hai chai nước bên cạnh, thực cũng mệt. Dạo Lục Nịnh tiến bộ khá nhanh, lực cũng lớn hơn con gái bình thường. Huấn luyện viên đúng, cô khá thiên phú.

 

Lục Nịnh lau mồ hôi, cả thả lỏng nhiều, mệt đến mức còn sức để nghĩ gì nữa. Hai im lặng ở bên , ánh hoàng hôn chiếu , .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-182-rot-cuoc-la-ai-dang-ghen.html.]

 

Quý Trì Khiêm thấy cô bình tĩnh : “Quý Mạc gì với em?”

 

“Sao ?” Lục Nịnh kinh ngạc , chút bất an, chẳng lẽ Quý Trì Khiêm phát hiện điều gì ? Cô đàn ông vốn thông minh, giấu dễ.

 

Lúc , Quý Trì Khiêm cũng bất an kém. Vì rốt cuộc Quý Mạc gì với Lục Nịnh.

 

Quý Trì Khiêm bình tĩnh : “Lời của thằng bé, em đừng để tâm.”

 

“Em .” Lục Nịnh giờ cũng bình tĩnh hơn nhiều, cô uống một chút nước: “Em chỉ hỏi một câu hỏi, nhưng trả lời em.”

 

“Em hỏi gì?” Hơi thở Quý Trì Khiêm thắt , bình thường khi đàm phán hợp tác kinh doanh, còn từng căng thẳng như .

 

Lục Nịnh liếc , chút do dự. nghĩ đến việc cũng quen Quý Mạc, quan hệ hình như cũng tệ, lẽ Quý Trì Khiêm sẽ câu trả lời? Quý Mạc chắc chắn là vì một quan trọng, nên mới rút lui khỏi vòng chung kết.

 

Quý Trì Khiêm thẳng cô: “Em tin ?”

 

“Không , nhưng đây cũng chuyện gì quan trọng, em chỉ hỏi , liệu vì ai đó mà rút khỏi trận chung kết .” Lục Nịnh cũng cảm thấy câu hỏi của phù hợp. Điều Quý Mạc trả lời ?

 

Quý Trì Khiêm xong lời , cũng thấy lạ: “Em hỏi câu gì?”

 

“Thì, thì hỏi thăm thôi ạ.” Lục Nịnh dám thật.

 

Quý Trì Khiêm nhớ lời tên nhóc Quý Mạc , trách gì tên nhóc đó lải nhải đến hỏi . Anh như : “Em thăm dò điểm yếu của Quý Mạc, để rút lui khỏi giải đấu năm đấy chứ?”

 

“Cái gì mà cái gì chứ, em là loại đó ?” Lục Nịnh nghĩ tới điều . Cô tuyệt đối sẽ dùng thủ đoạn như , thi đấu đều dựa thực lực, thua thì chấp nhận! Dùng thủ đoạn như để thắng trận đấu, thì tính là bản lĩnh gì?

 

thấy biểu cảm của Quý Trì Khiêm, liền nhận Quý Mạc hẳn là cũng hiểu lầm .

 

“Vậy tại em hỏi chuyện ? Còn tâm trạng em tệ đến !” Quý Trì Khiêm nghĩ đến cảnh Lục Nịnh và Quý Mạc cùng ngày thi đấu, trong lòng đột nhiên chút thoải mái.

 

Lục Nịnh giải thích, nhưng nếu ý , thì cô cách nào nguyên nhân thật sự. Cô dừng một chút: “Thôi , em thừa nhận là chút ý thăm dò.” Lúc , chỉ thể trả lời như .

 

Quý Trì Khiêm cô một lúc, luôn cảm thấy cô thật. Anh lên tiếng: “Em dường như tò mò về Quý Mạc?”

 

Lục Nịnh gật đầu: “Cũng chút.” Cô nghĩ, đó ở kiếp là Quý Mạc , chắc chắn tiếp xúc nhiều với mới thể phán đoán.

 

Tay Quý Trì Khiêm siết chặt chai nước khoáng, ánh mắt sâu thẳm: “Cậu chỉ là một thằng nhóc con.”

 

“Thế thì cũng lớn hơn em hai tuổi mà, chúng em đều là trưởng thành, cái gì mà thằng nhóc con! Có tỏ vẻ già lắm ?”

 

Quý Trì Khiêm nhịn nhéo nhéo mặt cô: “Nói ai già hả?”

 

Lục Nịnh xoa xoa mặt : “Ai nhận thì là đó.” Cô liếc khuôn mặt Quý Trì Khiêm, thực cũng già, trẻ trung, còn trai, dáng cũng chuẩn nữa.

 

Lục Nịnh đàn ông mặt, luôn cảm thấy cách hai ở bên chút mờ ám. Cô trực tiếp dậy: “Vậy em quần áo đây.” Cô vội vàng rời khỏi đó, vỗ vỗ mặt , thể nghĩ nhiều.

 

Lục Nịnh tắm xong, quần áo , liền thấy tựa tường đó, dáng cao ráo trai. Hai cùng rời khỏi phòng tập gym, sóng vai về phía Đại học Vân, bóng của hai gần .

 

“Nịnh Nịnh.”

 

Xe của Lục Nam Phong dừng bên đường, vội vã bước xuống xe, sắc mặt cũng lắm. Lục Nịnh trực tiếp cau mày, để ý đến .

 

Lục Nam Phong bỏ cuộc: “Nịnh Nịnh, bên cả tìm quan hệ trong giới luật sư để gây khó dễ cho em.”

 

Lục Nịnh nhấc mí mắt: “Vậy thì ?”

 

“Nịnh Nịnh, Lục gia mất tư cách đấu thầu tổn thất nặng nề, cả cũng tức giận ít, nếu em trả thù Lục gia thì mục đích đạt . Tại nhất định kiện tụng, ầm ĩ tòa án chứ?”

 

 

Loading...