Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 183:--: Bạch liên hoa châm chọc Quý Gia là kẻ nghèo mạt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:36
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nam Phong ngờ Lục Nịnh thật sự sẽ kiện. Lục Nịnh chỉ thấy buồn : “Làm sai thì trả giá là điều đương nhiên, ép Tần Hương đến trộm đồ của .” Lục Nam Phong lộ một nụ khổ: “Dù em kiện, bây giờ ngay cả một luật sư giỏi em cũng mời , hà tất tự rước lấy nhục?” Quý Trì Khiêm lạnh lùng mở lời: “Đến lúc tòa thì sẽ rõ.” Anh đích mời luật sư, chắc chắn thắng.
Quý Trì Khiêm xong, trực tiếp kéo tay Lục Nịnh: “Anh đói , em hình như còn nợ một bữa ăn!” Lục Nịnh cũng phản bác, theo .
Lục Nam Phong theo kịp, cô lúc mới hỏi Quý Trì Khiêm: “Em nợ lúc nào?” “Lần gặp t.a.i n.ạ.n xe , em quên ?” Lục Nịnh chợt nhớ , đó Quý Trì Khiêm suýt chút nữa gặp chuyện vì cô, cô từng sẽ mời ăn cơm khi bình phục. Cô : “Em nhớ , đúng là chuyện đó.” “Coi như em còn lương tâm.” Lục Nịnh nghĩ nghĩ: “Vậy ăn gì?” Quý Trì Khiêm khóa chặt ánh mắt cô: “Ăn gì em cũng đồng ý ?” Cô cảm thấy ánh mắt của chút giống bình thường. Cô cho rằng đó là ảo giác của , đàn ông giờ luôn che giấu . Lục Nịnh xòe tay: “Bây giờ em khá nghèo, đắt quá thì .” “Vậy bình thường em thích ăn gì?” “Em gần trường mở một quán ăn gia đình mới, hương vị cũng tệ, ?” Quý Trì Khiêm quý phái gật đầu: “Cần phòng riêng.” Thôi , yêu cầu cũng khá nhiều. đàn ông giờ luôn thích yên tĩnh, còn thói quen sạch sẽ.
Lục Nịnh gọi điện đặt phòng riêng, đó hai bộ tới, sóng vai , giữa họ cách một cánh tay. Lục Nịnh cầm định vị một lúc, phát hiện vị trí đúng. Cô tại chỗ, xem bản đồ. Quý Trì Khiêm đến bên cạnh cô: “Lạc đường hả, rùa con?” “Cái định vị chuẩn.” “Là em xem, đưa đây.” Người đàn ông cầm lấy điện thoại trong tay cô, liếc xung quanh, đó tắt định vị điện thoại: “Đi theo .” “Anh xem định vị, nhớ đường ?” “Nhớ đường gì khó, cừu non lạc lối cứ theo là .” Lục Nịnh chọc eo của : “Anh đừng tự tiện đặt biệt danh cho em.” Nào là rùa con chậm, cừu non lạc lối. Hít một , đàn ông hóp bụng, ánh mắt trầm xuống: “Đừng tùy tiện chạm eo đàn ông.” “Sao, sợ nhột ?” Lục Nịnh chọc một cái nữa, Quý Trì Khiêm nắm lấy tay cô: “Lần còn tự tiện chạm , chịu trách nhiệm đấy.” Cô đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của , đó cúi đầu: “Em chạm , chỉ là chọc một cái thôi mà.” Giọng cô càng lúc càng nhỏ. Quý Trì Khiêm buông tay cô , tiếp tục về phía , nhưng tâm trạng hề bình tĩnh như . Lục Nịnh theo , rẽ qua một góc là đến bên ngoài quán ăn gia đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-183-bach-lien-hoa-cham-choc-quy-gia-la-ke-ngheo-mat.html.]
Hai , đến phòng riêng. Bà chủ đích mang theo thực đơn: “Hôm nay quán đông khách nên bận, gì tiếp đón chu đáo xin hãy thông cảm nhé, xem hai vị ăn gì.” Quý Trì Khiêm xuống, nhận thực đơn, trực tiếp về phía Lục Nịnh. Bà chủ đưa thực đơn cho Lục Nịnh: “Bạn trai của cô thật là chu đáo, đúng là để bạn gái gọi món mới , bận đến choáng váng .” Lục Nịnh cầm lấy thực đơn còn kịp giải thích thì bà chủ mất. Cô liếc : “Anh ăn gì?” “Em ăn gì thì ăn nấy.” Lục Nịnh một vài sở thích của , gọi vài món, còn món đặc trưng của quán. Phòng riêng trở nên yên tĩnh.
Mèo Dịch Truyện
Lúc Lục Nịnh cúi đầu xem điện thoại, cô luôn cảm thấy Quý Trì Khiêm đang , ánh mắt đó khiến cô thể phớt lờ. Cô ngẩng đầu, đối diện với . Cô gì, cũng mở lời, chỉ xoay bàn để tráng bát đĩa cho cô. Ngón tay của đàn ông xương cốt rõ ràng, dù gì cũng đều . “Nhìn gì?” Quý Trì Khiêm đặt bát đĩa mặt cô, Lục Nịnh nghiêng đầu : “Đẹp trai như mà cho khác ngắm ?” Người đàn ông nheo mắt: “Là đang kháy ?” Ai khen đàn ông trai? “Không , là trai mà.” “Là kiểu em thích ?” Lục Nịnh câu , đôi đũa trong tay cầm vững rơi xuống đất, cô chút hoảng loạn cúi nhặt đũa. Anh nhận điều gì ? Hay là cố ý? Lục Nịnh nhặt đũa lên, nhưng lấy , đặt đôi đũa của mặt cô. Người đàn ông đổi một đôi đũa mới, tráng một nữa. Lục Nịnh trả lời câu hỏi của , cũng tiếp tục hỏi, cứ như từng . Quý Trì Khiêm liếc cô, cô đang cúi đầu nghịch điện thoại. Anh thừa nhận là cố ý. Cô và Quý Mạc quá gần . Khi Quý Trì Khiêm chuẩn mở lời, nhân viên phục vụ dọn món.
Lục Nịnh thấy đồ ăn, lập tức thấy đói bụng, cầm đũa lên ăn một cách nghiêm túc. Quý Trì Khiêm thấy cô ăn uống, cũng gì, nhưng phát hiện những món mang lên đều là những món theo sở thích của . Hai yên lặng ăn cơm. Sau khi Lục Nịnh ăn no nê, cô mới dừng , tâm trạng cũng hơn nhiều. Cô lúc mới để ý Quý Trì Khiêm từ lúc nào ăn xong, đang cô, ánh mắt bình tĩnh và thẳng thắn. Lục Nịnh ngược chút ngại ngùng: “Anh em gì?” Cô lấy khăn giấy lau lau khóe miệng, cũng dính gì. Tay Quý Trì Khiêm đặt bàn: “Tâm trạng hơn ?” “Vâng, hơn nhiều .” “Cái câu hỏi em hỏi Quý Mạc, thể trả lời em.” Tay Lục Nịnh khựng , cô về phía Quý Trì Khiêm. Ánh mắt cô mang theo sự mong đợi, đồng thời cũng chút lo lắng. Quý Trì Khiêm liếc biểu cảm của cô, đó : “Gia đình luôn đồng ý cho chơi game, đặc biệt là . Nếu nhất định khiến rút lui khỏi cuộc thi, thì chỉ mới như .” Anh bao giờ nghĩ đến việc bắt Quý Mạc rút khỏi cuộc thi! Lục Nịnh sững sờ, là của Quý Mạc ? Vậy chẳng là phu nhân nhà giàu Quý phu nhân ? Chắc , hẳn là cô đoán sai . “Rất thất vọng ?” Quý Trì Khiêm bắt vẻ thất vọng rõ ràng khuôn mặt Lục Nịnh. Lục Nịnh lắc đầu: “Không , trời còn sớm nữa, chúng thôi.” Quý Trì Khiêm dậy, ánh mắt rơi cô: “Em thắng trận đấu đến ?” “Cho dù em thắng đến mấy, cũng sẽ dùng những thủ đoạn .” Quý Trì Khiêm cũng nghĩ , nhưng Lục Nịnh hỏi câu hỏi đó, vẻ kỳ lạ. Anh truy hỏi.
Hai đến quầy thanh toán, Quý Trì Khiêm trực tiếp quét mã để trả tiền. Lục Nịnh chậm một bước: “Không là em mời ?” “Ừm, em mời, trả tiền.” Quý Trì Khiêm chẳng hề thấy điều gì đúng. Bà chủ : “Vốn dĩ là bạn trai của cô trả tiền chứ, đúng .” Trai tài gái sắc, thật là một cặp đôi đôi. Quý Trì Khiêm cúi đầu thanh toán, dường như ý định giải thích. Lục Nịnh nhịn bà chủ, định mở lời thì bên cạnh gọi tên cô: “Lục Nịnh, thật sự là em ?” Tần Hương bước , liếc hai . Giọng cô đầy đắc ý: “Hai hẹn hò, mà đến cái quán bình dân , thế thì quá xoàng xĩnh nhỉ? Bạn trai em Cố Yến sẽ đưa em đến Lê Viên đấy, đó là nơi mà chỉ những phận địa vị mới ăn, riêng tiền thẻ thành viên nạp mười triệu mới .” Lục Nịnh ngẩn , Lê Viên? Nghe vẻ quen thuộc. Cô nghiêng đầu Quý Trì Khiêm một cái.