Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 188:--: Gương mặt bạch liên hoa bị đánh sưng vù ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:38:41
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của luật sư Phùng dứt, hiện trường lập tức chìm tĩnh lặng. Tần Hương đột nhiên tắt tiếng, giống như một con gà mái bóp cổ, mặt đỏ bừng.

 

Cái gì?

 

Vị luật sư nổi tiếng như , là luật sư đại diện của Lục Nịnh ư? Cô lầm ?

 

Tần Hương với khuôn mặt sưng phù như đầu heo sang Cố Yến, ánh mắt đầy nghi ngờ: “Anh ai dám nhận vụ án của công ty Phong Diệp ?”

 

Sao những nhận, mà còn là một luật sư nổi tiếng đến thế!

 

Cố Yến càng thêm kinh ngạc: “Luật sư Phùng, nhầm ? Ngài ngừng nhận những vụ án nhỏ từ lâu ?”

 

Luật sư Phùng điềm tĩnh đáp: “Vì nhận ủy thác của khác.”

 

Điều coi như là một nữa khẳng định ông là luật sư đại diện của Lục Nịnh.

 

Tần Hương vô cùng cam tâm: “Không thể nào, Lục Nịnh ở Vân Kinh quen quyền thế nào , thể mời luật sư Phùng chứ?”

 

về phía Lục Đông Du: “Anh cả, chứ.”

 

Lục Đông Du ôm cánh tay đ.á.n.h bầm tím của , lạnh lùng chằm chằm Lục Nịnh: “ , luật sư Phùng là luật sư đại diện của cô .”

 

Không thể thừa nhận Lục Nịnh chút may mắn.

 

Lúc Tần Hương tuyệt vọng, đồng thời cảm thấy mặt nóng ran đau nhức, những lời cô lúc nãy biến thành trò .

 

Lục Nịnh chằm chằm Tần Hương: “Nhặt tài liệu của lên!”

 

Tần Hương ấm ức : “Em cố ý.”

 

“Không cố ý thì thể nhặt lên ?”

 

Tần Hương nghẹn họng, cúi đầu với Lục Đông Du: “Anh cả, em cũng là lòng cho cô .”

 

“Lục Nịnh, cô xem cô đ.á.n.h Tương Tương thành bộ dạng gì , đây là tòa án, cô nghĩ cô thể thoát khỏi trách nhiệm ?”

 

Lục Đông Du đang lo cớ gì để chèn ép Lục Nịnh, ngờ cô tự dâng tới cửa.

 

Luật sư Phùng chút hoảng loạn: “Lục Đông Du , chuyện bằng chứng. Thân chủ của là tự vệ chính đáng, hơn nữa Tần Hương tiểu thư là gây sự .”

 

Lục Đông Du chút kinh ngạc, ngờ luật sư Phùng ngay cả chuyện nhỏ nhặt cũng quản, lập tức im lặng.

 

Tần Hương chút bực tức, chỉ đành diễn kịch đáng thương với Cố Yến: “Em đau quá.”

 

Cố Yến thấy khuôn mặt t.h.ả.m hại của Tần Hương, lập tức cảm thấy mất hứng thú, nhưng cũng thấy Lục Nịnh đắc ý.

 

Cố Yến mở lời với luật sư Phùng: “Luật sư Phùng, đây là một chuyện khác, ngài bận rộn như thì đừng quản nữa.”

 

“Đây cũng là bổn phận của .”

 

“Anh họ rốt cuộc cho ông bao nhiêu lợi ích mà bảo vệ Lục Nịnh như ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự gian tình!”

 

Người duy nhất Cố Yến thể nghĩ đến là họ của .

 

họ Cố Tử Phong của và Quý gia thái tử gia là em thiết, thể khiến luật sư Phùng nể mặt đến giúp đỡ, cũng chỉ của Quý gia mà thôi.

 

Luật sư Phùng sững sờ một chút, nhờ ông đại diện cho vụ kiện là Cố Tử Phong.

 

Mà là của Quý gia.

 

Ánh mắt luật sư Phùng trở nên lạnh lùng: “Cố thiếu, khuyên năng cẩn thận, kẻo rước họa .”

 

Cố Yến nhớ đến lời cảnh cáo của họ, lập tức dám gì nữa.

 

Luật sư Phùng Tần Hương: “Tần tiểu thư đây, cô nhặt tài liệu lên, nếu chúng sẽ tiếp tục truy cứu chuyện .”

 

Tần Hương theo bản năng về phía Cố Yến, cầu xin giúp .

 

“Ôi chao, cách nào . là em cố tình rơi tài liệu từ tay Lục Nịnh xuống đất, em cứ nhặt lên .”

 

Tần Hương tức giận giậm chân: “Cố Yến!”

 

Cái đàn ông vô dụng .

 

về phía Lục Đông Du, nhưng : “Em cứ nhặt lên , nể mặt luật sư Phùng một chút.”

 

ở Vân Kinh vẫn tầm ảnh hưởng.

 

Hơn nữa Quý gia, một gia tộc siêu giàu chống lưng, dễ đắc tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-188-guong-mat-bach-lien-hoa-bi-danh-sung-vu.html.]

 

Tần Hương tức đến bật , ai cũng giúp cô đỡ lời, cô nhặt tài liệu lên, cúi đầu Lục Nịnh, còn khó chịu hơn là g.i.ế.c cô .

 

Cố Yến kéo kéo áo Tần Hương: “Luật sư Phùng cũng quen với , em nể mặt một chút .”

 

Tần Hương thấy câu , lúc mới miễn cưỡng cúi nhặt tài liệu.

 

Lục Nịnh xuống Tần Hương từ cao, cô nghiêng đầu luật sư Phùng một cái, xem quyền thế thật sự là một thứ .

 

Thật may mắn là nhờ bạn luật sư giỏi của Cố Tử Phong tìm đến.

 

Tần Hương ấm ức nhặt tài liệu lên, tùy tiện ném cho Lục Nịnh: “Đây.”

 

Lục Nịnh nhận lấy tài liệu, nửa nửa Tần Hương một cái.

 

Ánh mắt , kích thích Tần Hương gần như phát điên, phụ nữ đang nhạo ?

 

Đáng ghét!

 

Lục Nịnh cầm tài liệu ngoài.

 

Tần Hương nguyên tại chỗ, tức đến bật : “Anh cả, Lục Nịnh quá đáng lắm .”

 

Lục Lưu ở bên cạnh, chế giễu : “Chẳng lẽ là em tay rơi tài liệu trong tay Lục Nịnh ?”

 

, nhưng em cũng là vì cho cô .”

 

“Vì cho Lục Nịnh, thì nhất định đ.á.n.h rơi tài liệu trong tay cô ?”

 

Câu hỏi của Lục Lưu khiến Tần Hương tài nào trả lời , chỉ đành ấm ức cúi đầu.

 

Lục Đông Du thấy mở lời: “Thôi Lục Lưu, em cũng đừng bênh vực Lục Nịnh nữa, cô cũng tha cho em .”

 

Lục Lưu nở một nụ khổ: “Em rơi tình cảnh hôm nay, đều là do em đáng chịu, cả, hy vọng rõ bộ mặt thật của một , đừng hối hận.”

 

Lục Lưu xong cũng bỏ .

 

Tần Hương lén lút Lục Lưu một cái, dù Lục Lưu bây giờ đang đối mặt với vụ kiện, sự nghiệp cũng hủy hoại, còn giá trị lợi dụng nào.

 

cũng duy trì mối quan hệ với Lục Lưu, kẻo mặt dày bám víu.

 

Tần Hương chút buồn bực mở lời: “Cố Yến, họ rốt cuộc quan hệ gì với Lục Nịnh ?”

 

“Anh hỏi , bảo đừng quản chuyện bao đồng.”

 

Lúc , Cố Yến nhận điện thoại từ , mắng cho té tát.

 

Cố Yến cúp điện thoại: “Mẹ bảo về ngay, đây.”

 

Tần Hương bộ dạng trai ngoan của Cố Yến, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Lục Đông Du kinh ngạc : “Lục Nịnh quen của Cố gia từ khi nào ?”

 

Tần Hương nhớ lúc ở thành phố A, cũng từng gặp họ của Cố Yến, nhưng để ấn tượng cho đối phương, cô cũng dám với Lục Đông Du.

 

Tần Hương đành dối: “Em cũng rõ, Lục Nịnh hình như hồi cấp ba lằng nhằng với đàn ông bên ngoài, yêu đương với giáo y, giữ mối quan hệ mập mờ với của Cố gia.”

 

Lục Đông Du xong càng tức giận hơn: “Anh ngờ cô đời tư đắn như ! Tức c.h.ế.t , cô nghĩ cặp kè với mấy công tử nhà giàu đó thì thể bay lên cành cây hóa phượng hoàng ? Cũng xem cô phận gì, mà thể gả Cố gia chứ?”

 

Tần Hương thấy câu , sắc mặt cô cứng đờ một chút, tại thể gả chứ?

 

là bạn gái của Cố Yến, Cố Yến từng sẽ cưới cô .

 

Lục Đông Du cũng nhận lời đúng: “Anh cả em nhé.”

 

“Em cả.”

 

“Dù Cố Yến cũng khác Cố Tử Phong, cần kế thừa Cố gia, nên bên em vấn đề gì, cả sẽ giúp em nghĩ cách.”

 

Tần Hương lập tức chua chát vô cùng, cô dựa cái gì mà bằng Lục Nịnh chứ?

 

Lúc , thư ký của Lục Đông Du tới: “Lục tổng, tìm ông chủ của công ty Phong Diệp là ai ?”

 

“Họ Cố ?”

 

“Không , nhưng trong danh sách cổ đông tên đại tiểu thư Lục Nịnh.”

 

Mèo Dịch Truyện

Tần Hương ghen tị : “Anh cả, Lục Nịnh sẽ Cố Tử Phong b.a.o n.u.ô.i chứ?”

 

 

Loading...