Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 19:--: Xin lỗi thì phải có thái độ xin lỗi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:13
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh yên tại chỗ, mặt biểu cảm họ. Hừ, cứ tưởng cô vẫn là Lục Nịnh của ngày xưa ?
Chưa bao giờ hỏi ý kiến của cô, chỉ nhẹ nhàng gạch bỏ chuyện, như thể đó là một ân huệ lớn lao dành cho cô. Cô bây giờ còn nữa.
Lục Lưu chút chột , dám mắt Lục Nịnh, đợi hai mặt.
Lục Nam Phong với tư cách là cả, tiếp lời: “Nịnh Nịnh, trận đấu , em cũng chứng minh thực lực của , vị trí của em trong đội, sẽ ai thể thế .”
Nói như , Lục Nịnh hẳn là sẽ yên tâm .
Sắc mặt Tần Hương lập tức tối sầm vài phần. Không cam lòng cực độ. Rõ ràng cô cố gắng như , tại Lục Nịnh dễ dàng cướp mất vị trí của ? Dù cô thiên phú, nhưng sự cố gắng của cô hề ít hơn Lục Nịnh.
Lục Lưu cũng Lục Nịnh đầy hy vọng, dù gì, nhưng cũng mong Lục Nịnh gia nhập đội tuyển. Bậc thang đặt , Lục Nịnh hẳn là sẽ giận dỗi nữa chứ.
Lục Nịnh với ánh mắt lạnh lùng: “Em từ chối.”
Lục Lưu chút vỡ lẽ: “Tại ?”
“Bởi vì em tham gia trận đấu là vì đối phương x.úc p.hạ.m cha , chứ vì gia nhập đội tuyển.”
“ rõ ràng em lén lút luyện tập, là để trở về ?” Lục Nịnh là đột nhiên trở nên giỏi như . Cô chắc chắn lén lút luyện tập lưng, là để bất cứ lúc nào cũng thể gia nhập đội tuyển thì là gì?
Lục Lưu tin lời Lục Nịnh, thẳng cô.
Nét mặt Lục Nịnh trắng nõn, ánh mắt vô cùng lạnh nhạt: “Không .”
Lục Lưu chùng xuống, nhịn lên tiếng: “Lục Nịnh, em đích xin thì em mới chịu tha thứ cho ?”
Bước chân Lục Nịnh khựng : “Không chuyện tha thứ tha thứ, thế giới chỉ một đội tuyển Lục gia.”
Cô yêu thích thi đấu, nhưng sẽ giới hạn trong đội tuyển Lục Thiên. Ý nghĩa quá rõ ràng .
“Chị Nịnh Nịnh, em chị hận là em!” Tần Hương bỗng nhiên hét lớn, giọng mang theo tiếng nức nở. Hầu như tất cả đều về phía Tần Hương.
Tần Hương về phía Lục Nịnh, giọng điệu hạ thấp: “Anh Sáu thực sự mong chị thể gia nhập đội tuyển, nếu vì sự tồn tại của em mà khiến chị vui. Vậy thì em sẽ rút khỏi đội tuyển ngay lập tức, tuyệt đối sẽ tranh giành vị trí với chị!”
Lục Nịnh chút mất kiên nhẫn: “Cô nhất nên im miệng, gia nhập đội tuyển là vì , liên quan gì đến bất kỳ ai. Đừng mà tự dát vàng lên mặt nữa.”
“Em ngay mà, chị vẫn còn đang giận, là em tự lượng sức cướp mất vị trí của chị. Em cứ tưởng thể nhặt cơ hội mà chị cần, thể cố gắng chứng minh bản , cũng thể đóng góp một phần công sức cho Lục gia, tiếc là em quá ngốc!” Tần Hương hít hịt mũi, giọng ngoan ngoãn, khiến vô cùng đau lòng.
Lục Nam Phong chút xót xa vẻ hiểu chuyện của Tần Hương: “Tương Tương, là Sáu quá đáng, khiến Nịnh Nịnh buồn, liên quan gì đến em.”
Lục Lưu vô cớ vạ lây, trong lòng càng thêm bực bội. Anh Tần Hương giả vờ đáng thương, trong lòng mấy d.a.o động, chút hối hận khi để Tần Hương gia nhập đội tuyển. Tần Hương chỉ thích hợp một cô em gái ngoan ngoãn, thích hợp cùng lập nghiệp!
Tần Hương thấy Lục Lưu hề lay động, cô dứt khoát lấy một con d.a.o cạo lông mày, dí thẳng cổ tay: “Chị Nịnh Nịnh, nếu em c.h.ế.t , sẽ còn tranh giành vị trí với chị nữa, chị cứ yên tâm!”
Lục Nịnh giật lùi một bước, Tần Hương điên ? Cô gia nhập đội tuyển , liên quan gì đến phụ nữ ? Tần Hương là ghét cô gia nhập đội tuyển nhất ? Bây giờ dùng đến việc tự đau bản để ép cô, đầu óc vấn đề ?
Lục Lưu cũng hoảng sợ: “Tương Tương em bình tĩnh chút , chuyện liên quan gì đến em.”
Tần Hương bật : “Anh Sáu, tất cả đều là của em, lẽ ngay từ đầu em nên nhặt cơ hội mà chị Nịnh Nịnh cần, như sẽ chọc giận chị . Dù thì những năm nay, lớn lên trong Lục gia, em mãn nguyện , c.h.ế.t cũng cam lòng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-19-xin-loi-thi-phai-co-thai-do-xin-loi.html.]
Lục Lưu lập tức mềm lòng, vốn dĩ còn chút ý kiến về Tần Hương.
Lục Nam Phong sốt ruột về phía Lục Nịnh: “Nịnh Nịnh, lẽ nào em nhẫn tâm trơ mắt em gái thương?”
Lục Lưu nhíu mày, tuy Tần Hương chút hợp lý. chỉ cần Lục Nịnh đồng ý gia nhập đội tuyển, chẳng chuyện sẽ thôi ? Vậy nên, Lục Nịnh chỉ cần gật đầu đồng ý là .
Lục Nịnh thản nhiên mở miệng: “Các nhầm lẫn điều gì ?”
Lục Nam Phong ngạc nhiên: “Ý em là gì?”
“Thứ nhất, em rõ ràng, gia nhập đội tuyển chỉ vì thích, liên quan gì đến các . Thứ hai, Tần Hương dùng việc tự đau bản để ép em thỏa hiệp, thì gì khác với việc em tự đau bản để ép Đại thần King cưới em ?”
Lời châm chọc thật sự đúng trọng tâm. Các đồng đội ban đầu định lên tiếng, đều lượt im bặt, dường như lý.
Lục Lưu nhịn lên tiếng: “Dù nữa, Tương Tương cũng là một nhà với chúng .” Dù Tần Hương chơi game tệ, tinh thần trách nhiệm, nhưng dù cũng chỉ là một cô gái nhỏ.
“Có liên quan gì đến em ? Tần Hương tự đau bản tự tử, đều liên quan đến em, đừng chơi cái trò đạo đức giả đó nữa!”
“Lục Nịnh, bố cô cứu mạng em, em thể kích động cô như !” Lục Lưu tức giận đến cực điểm, vung tay tát Lục Nịnh một cái. Lục Nịnh kịp phản ứng, vì cô nghĩ Sáu dám đ.á.n.h ! Ngoài Tư thích động tay động chân , những còn bao giờ động tay với cô.
Chỉ là cái tát , rơi xuống mặt cô.
Quý Trì Khiêm bên cạnh, chặn tay Lục Nam Phong , vẻ mặt lạnh lùng: “Dựa luật bảo vệ trẻ vị thành niên, đây là thứ hai các bạo lực, theo quy định pháp luật, đương sự thể báo cảnh sát, và yêu cầu bảo vệ quyền tự do cá nhân.”
Lục Nịnh nghiêng đầu, ngẩn . Anh ở đây?
Lục Lưu nghiến răng: “Anh là ai? Đây là chuyện nhà của chúng , một ngoài như tư cách xen !”
Lục Nam Phong nhận Quý Trì Khiêm là ai, nhưng ngờ đối phương xuất hiện ở đây.
Quý Trì Khiêm điềm nhiên mở miệng: “Một ngoài như còn thể chịu đựng , thể thấy hành vi của các quá đáng đến mức nào.” Ánh mắt tràn ngập hàn ý, đám mà tay với cô ! Anh sắp nhịn nữa .
Lục Nam Phong nhíu mày : “Bác sĩ Quý, hiểu lầm , giống.”
“Chỗ nào giống? Cô em gái giả của các kéo chân, biến mất, cao, dựa Lục Nịnh – cô em gái thật – lên sân khấu thắng trận, mới khiến đối phương tâm phục khẩu phục xin . Các đối xử với cô , mà còn tay với cô , mặt mũi ? Xin hỏi!”
Lục Nam Phong nhất thời cứng họng, lúc mới nhận hành động đối với Lục Nịnh quá đáng! Anh chút áy náy Lục Nịnh: “Nịnh Nịnh, ý đó, chỉ Tương Tương nông nổi những chuyện ngu ngốc gây hại cho bản thôi!”
Lục Nịnh mím môi.
Quý Trì Khiêm giọng điệu châm chọc: “Không em gái giả tổn thương, nên các chọn tổn thương em gái thật? Cái lý do vớ vẩn gì !”
Lục Nam Phong lòng áy náy nhân đôi, Lục Lưu: “Em mau xin Nịnh Nịnh ! Ai cho phép em tay!” Vừa nãy Lục Nam Phong cũng hành động của em trai thứ sáu cho chấn động.
Lục Lưu ngẩn tại chỗ, chột giấu tay . Anh cũng ngờ thật sự tay, chột Lục Nịnh: “Anh cũng là những lời em quá tức giận, nên mới, mới như .” Anh cũng tại , tức giận đến thế, và tay hề kiêng nể, cứ như thể đây vẫn thường mắng c.h.ử.i cô . Dù thì đây dù chuyện gì quá đáng, Lục Nịnh cũng sẽ để bụng. Lần , chắc cũng thôi. Ít nhất sẽ như nữa.
Má Lục Nịnh vẫn còn nhức nhối, nhưng đau bằng trái tim cô. Ánh mắt cô tràn đầy sự mỉa mai: “Vậy thì ?” Cô lúc mới nhận , đây mặt Sáu chỉ là một bao đựng giận, nên mới coi thường.
“Xin thì thái độ của xin .” Quý Trì Khiêm nắm lấy tay Lục Nịnh, vung mạnh một cái tát Lục Lưu.
Mèo Dịch Truyện