Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 223:--: Lục Ninh cản trở kế hoạch báo thù của anh cả ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:05:05
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Lục Ninh lạnh lùng kiên quyết: “Anh nghĩ điều gì mà dám ?”
“Lục Ninh, em chính là chổi của Lục gia. Em phá hỏng bộ kế hoạch của cả, chúng còn tìm hung thủ, trả thù cho bố kiểu gì?”
“Anh là ý gì?”
Lục Ninh hề cả còn kế hoạch nào khác.
Ngày hôm đó khi cô tìm Lục Đông Du để giao dịch, Lục Đông Du cũng hề nhắc đến chuyện .
“Lục Ninh, bây giờ em mới hỏi ? Muộn ! Năm xưa em hại c.h.ế.t bố , bây giờ cản trở kế hoạch của cả, em chổi thì là gì?”
Lục Bắc mắng c.h.ử.i một cách điên cuồng.
Lục Đông Du bước phòng bệnh, cầm lấy điện thoại của Lục Bắc: “Lục Ninh, ngoài hai , nghề nghiệp của mỗi em đều do cố tình sắp xếp. Chính là để một ngày nào đó tìm manh mối, thể bắt hung thủ năm xưa, khiến kẻ đó trả giá!”
Lục Ninh xong những lời , khẩy: “Lại dùng bố để gây áp lực cho ?”
“ chuyện tuyệt đối lừa em.”
Lục Đông Du xong, hai bên điện thoại chìm im lặng, tiếp tục : “Lục Ninh, Lục gia đến như bây giờ hề dễ dàng, chuyện của em tư thể giải quyết riêng tư, cần thiết lớn chuyện đến mức hủy hoại .”
“Ha, bây giờ mới những lời , thấy hoang đường ?”
Lục Ninh xong liền cúp điện thoại.
Cô tin Lục Đông Du.
Nếu thật sự kế hoạch , thì lẽ từ chuyện của sáu .
Lê Mạn thăm dò : “Cô Lục, cô thật sự ảnh gương mặt biến dạng của Lục Bắc ?”
“Không , lừa thôi, nhưng chắc chắn dám đ.á.n.h cược.”
Lục Ninh lúc đó nghĩ đến chuyện chụp ảnh.
Vì Lục Bắc lúc đó trông mặt đầy máu, chút đáng sợ, điều cũng vượt ngoài dự đoán của cô. Cô cũng thói quen để loại sơ hở .
Lục Bắc dùng bên cạnh cô để uy hiếp, cho nên cô mới cố tình như .
“Vậy , bên truyền thông chúng sẽ sắp xếp phản hồi, cô cứ nghỉ ngơi thật là .”
“Được, cô vất vả .”
“Không vất vả , vất vả , những điều đều là việc chúng nên .”
Lê Mạn dẫn thuộc hạ nhanh chóng rời khỏi phòng, bây giờ đến lượt họ trận, nhất định thắng trận đầu tiên.
Lục Ninh một ở trong phòng, cô nhận tin nhắn từ Quý Trì Khiêm: “Đang gì đấy?”
“Vừa xuống sóng, đang lướt điện thoại xem ‘đấu đá’ .”
Mèo Dịch Truyện
“Không cần xem, ảnh hưởng tâm trạng của em, ngoài dạo một chút, lát nữa về với em.”
Lục Ninh tin nhắn của , tâm trạng cô hơn nhiều.
Hai ngày , Lục Ninh cần đến sở cảnh sát một chuyến.
Quý Trì Khiêm đặc biệt đến để cùng cô, xe, chủ động nắm lấy tay Lục Ninh: “Lát nữa luật sư Phùng sẽ đến, gì hiểu thì hỏi .”
“ .”
Lục Ninh liếc đôi tay mười ngón đan chặt của hai , đầu ngoài cửa sổ, khóe môi cong lên ít.
Chẳng bao lâu , họ đến bên ngoài trụ sở cảnh sát.
Lục Ninh đội mũ, đeo khẩu trang xuống xe, lo lắng truyền thông chụp , nhưng cô phát hiện hình như ai bên ngoài rình rập, liền yên tâm hơn nhiều.
Lục Ninh bước trong, cùng luật sư Phùng tiếp nhận thẩm vấn từ phía cảnh sát.
Toàn bộ quá trình cũng kéo dài bao lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-223-luc-ninh-can-tro-ke-hoach-bao-thu-cua-anh-ca.html.]
Rất nhanh, Lục Ninh cùng luật sư Phùng bước khỏi sở cảnh sát, nhưng cô thấy nhà họ Lục cũng xuất hiện bên ngoài.
Người nhà họ Lục như mới đến, xuống xe.
Trên mặt Lục Bắc quấn băng gạc, còn xe lăn, cả trông vẻ thương nặng.
Oan gia gặp mặt, mắt đỏ như máu.
Lục Bắc thấy Lục Ninh liền bắt đầu chất vấn: “Lục Ninh, là ruột của em, em đóng phim, mới tìm mối quan hệ để sắp xếp vai diễn cho em. Em diễn , cũng giúp em tập dợt, ngờ em cố tình đ.â.m lưng .”
Trước mặt ngoài, Lục Bắc diễn chân thật.
Lục Ninh thần sắc bình tĩnh: “Đừng diễn nữa, đây đoàn phim, ai xem thể hiện diễn xuất đỉnh cao .”
Giọng Quý Trì Khiêm mang theo sự châm chọc: “Lục Bắc, cái gọi là tập dợt cảnh của , chính là đ.á.n.h Lục Ninh nông nỗi ?”
Lục Bắc chút chột : “Đó chỉ là lỡ tay thôi, là Lục Ninh là sợ đau mà.”
Tần Hương bước : “ rõ ràng thương nặng nhất là tư mà, Lục Ninh cô thể livestream những lời vu khống ngược như chứ?”
Quý Trì Khiêm Tần Hương, giọng điệu lạnh lùng gay gắt: “Lục Bắc là thấy cảnh sát đến, thương đường chạy trốn, nếu thật sự chột , chạy gì?”
Tần Hương chút bí lời: “Đó là vì tư là của công chúng, thể để xảy chuyện như , sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực.”
Lục Ninh lạnh lùng mở lời: “Là cô châm ngòi Lục Bắc, chuẩn tin tức tiêu cực của , nên mới tay đúng ? Cô tưởng cô trong sạch đến mức nào?”
Tần Hương lập tức tủi cúi đầu: “ bao giờ những chuyện như .”
Lục Bắc Tần Hương đầy ẩn ý, Lục Ninh sai, quả thật là Tần Hương cố tình cho đoạn video ghi âm, mới Lục Ninh thu thập vết nhơ để đối phó .
Nếu cũng sẽ tức giận đến mức tự tay, mắc bẫy.
Tần Hương chú ý thấy ánh mắt của Lục Bắc, liền rụt cổ , dám gì, nhưng cô cho rằng Lục Bắc chắc chắn sẽ chuyện .
Lục Bắc thấy luật sư Phùng bên cạnh Lục Ninh, sắc mặt trở nên khó coi ít: “Lục Ninh, ngờ em bản lĩnh nhỏ nha, thể thuyết phục luật sư Phùng đến giúp em kiện tụng.”
Ngày gặp chuyện, Cố Tử Phong chặn xe cứu thương, đời sẽ bao giờ quên. Nếu quản lý cầu ông cầu bà, nhờ bạn bè phái một chiếc trực thăng đến, sẽ trì hoãn đến bao giờ mới thể đến bệnh viện.
Có lẽ vết thương mặt sẽ giảm nhẹ nhiều.
Tất cả những chuyện đều liên quan đến Lục Ninh.
Giọng Lục Ninh lạnh nhạt: “ còn là đứa trẻ yên chịu đòn như ngày xưa nữa, mong thể nhớ kỹ điểm .”
Lục Ninh xong thẳng qua bên cạnh Lục Bắc, gương mặt lạnh lùng vô cùng.
“Lục Ninh, hồi nhỏ em bỏ rơi một , đó suýt c.h.ế.t. Nếu vì em là em gái ruột của , sớm tay xử lý em .”
Lục Bắc thấy luật sư Phùng đó, mới chút hoảng sợ. Đội ngũ PR của tG cũng Lục Ninh giành mất, bây giờ còn luật sư Phùng ở bên cạnh, cơ hội chiến thắng của căn bản lớn.
Lục Bắc , hốc mắt đỏ hoe chằm chằm Lục Ninh: “Hồi nhỏ em nợ một mạng, bây giờ em còn g.i.ế.c thứ hai ?”
“Anh rõ ràng , hồi nhỏ nợ một mạng khi nào!”
Lục Ninh Lục Bắc mấy .
Tần Hương bên cạnh vội vàng ngắt lời: “Anh tư, chúng nhanh chóng trong , đừng lãng phí thời gian nữa.”
Quý Trì Khiêm lạnh lùng quét mắt Tần Hương: “Cô vội vàng chuyển hướng đề tài như , chẳng lẽ chuyện năm xưa, cũng liên quan đến cô?”
“Anh bậy bạ gì đấy, chuyện năm xưa liên quan đến .”
Tần Hương sợ đến tái mét mặt mày, nếu Lục Bắc sự thật thì cô c.h.ế.t chắc .
Lục Bắc trực tiếp mở lời: “ , năm đó chính là Tần Hương cứu , còn em Lục Ninh bỏ trong con hẻm nhỏ, còn chỉ vị trí cho bọn côn đồ đuổi theo ! sai ?”
Lục Ninh chợt nghĩ điều gì đó.
Cô chằm chằm Tần Hương: “Thì cô với Lục Bắc như ?”
Quả nhiên là thế.