Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 255:--: Em mới là tiểu thư Lục gia, đồ giả mạo cút đi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:06:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh lặng lẽ bên cạnh, sắc mặt Tần Hương xanh lè. Tần Hương tủi : “Anh tư, em cũng là một thành viên của Lục gia mà.”

 

“Cô xứng!” Lục Bắc xong liền kéo cửa kính xe lên, rõ ràng là thêm một lời nào với Tần Hương.

 

Lục Ninh tới, liếc Tần Hương: “Cô nghĩ rằng trò vặt của thể dùng cả đời đấy chứ? Trừ khi cô diễn cả đời, tiếc là cô .”

 

Sắc mặt Tần Hương lập tức trở nên u ám hơn nhiều. Bây giờ cô hối hận, tại lời bố mà tiếp tục giả vờ mặt Lục Bắc. Lục Bắc đ.á.n.h thực sự quá đau, lúc đó Lục Bắc bại danh liệt, còn đối mặt với sự kiện Lục Ninh khởi kiện. Tần Hương cho rằng Lục Bắc xong đời , nên mới giả vờ mặt Lục Bắc, ai ngờ Lục Bắc và Lục Ninh liên thủ.

 

Sau khi Lục Ninh lên xe, chiếc xe liền rời . Chỉ còn Tần Hương tại chỗ, tức giận dậm chân, chờ đến khi cô và bố moi rỗng thứ của Lục gia, đến lúc đó nhất định sẽ cho nhà họ Lục tay.

 

Trên xe.

 

Lục Ninh liếc Tần Hương bỏ bên đường: “Anh , sợ bạch liên hoa về mách lẻo ?”

 

thì Tần Hương giỏi mách lẻo nhất.

 

Lục Bắc trầm mặc một lát: “Bây giờ chỉ cả bảo vệ cô , chúng đều Tần Hương là như thế nào.”

 

“Ừm, chỉ khi phi tiêu đ.â.m mới đau, em hiểu.” Lục Ninh móc một câu nữa.

 

Lục Bắc do dự một lát : “Công ty bên cũng ít chuyện, em định xử lý thế nào?”

 

“Anh tự xử lý , tạm thời em thời gian.”

 

Nghe thấy câu trả lời của Lục Ninh, Lục Bắc tạm thời thở phào nhẹ nhõm, xem Lục Ninh là nhắm Tần Hương, chứ .

 

Xe đến biệt thự.

 

Lục Ninh căn nhà , kiếp cô sống ở thành phố A, cơ hội đến đây.

 

Sau khi Lục Ninh xuống xe, thấy giúp việc thành hai hàng. Lúc Tần Hương cũng gọi taxi đến, cô tức giận lao xuống xe, thấy cảnh tượng thì cố tình xông lên Lục Ninh.

 

“Chào mừng đại tiểu thư về nhà!”

 

Tần Hương ở phía , tận hưởng sự vây quanh của giúp việc, khóe miệng mang theo vẻ đắc ý. niềm đắc ý kéo dài bao lâu, tóc của Tần Hương nắm chặt, dùng sức kéo về phía .

 

Lục Bắc túm tóc Tần Hương, mạnh mẽ kéo cô lùi . Tần Hương đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng: “Anh tư, ?”

 

“Tần Hương, tự lượng sức , bữa tối hôm nay là đặc biệt sắp xếp cho Lục Ninh, cô là cái thá gì mà dám ?”

 

Lục Bắc hề khách khí, trực tiếp đẩy Tần Hương một cái, bạch liên hoa liền ngã lăn đất. Tần Hương sỉ nhục giữa chốn đông , cô nhận ánh mắt chế giễu của những giúp việc, chút vỡ lẽ mà lớn tiếng : “ em cũng là thiên kim của Lục gia, tại thể chứ?”

 

Vốn dĩ thời gian ở đây là thiên kim duy nhất. Tần Hương quen với cuộc sống nâng niu, nhưng ai ngờ Lục Ninh trở về, thứ đều đổi.

 

Lục Bắc khẩy: “Vốn dĩ Lục gia đối xử với cô như , nhưng cô ôm giữ ý đồ gì, tự cô rõ trong lòng, cô xứng đáng với những điều mà Lục gia dành cho cô.” Lục Bắc nghĩ đến bộ mặt đổi trắng đen của Tần Hương khi cô nhận công ty từ tay cả mấy ngày , chỉ cảm thấy những năm qua đối xử với Tần Hương đều là lịch sử đen tối c.h.ế.t tiệt.

 

Tần Hương lập tức chột dám trả lời. Bây giờ cô hối hận vì giả vờ thêm một thời gian mặt Lục Bắc.

 

Lục Bắc lúc mới Lục Ninh: “Bây giờ nữa.”

 

Lục Ninh thấy tất cả, cô đầu liếc Tần Hương, cố tình mỉa mai : “Muốn thế , cô còn đủ tư cách.”

 

Lục Ninh cố tình chọc tức bạch liên hoa, xoay biệt thự.

 

“Đại tiểu thư hoan nghênh về nhà!”

 

Người giúp việc đồng thanh , khí thế lớn. Lục Nam Phong và Lục Lưu ở cửa chính, tay ôm một bó hoa chờ đợi. Tần Hương ở cửa cảnh , ghen tỵ đến đỏ cả mắt, tất cả những thứ rõ ràng là của cô , Lục Ninh dựa về cướp ?

 

Người nhà họ Lục đúng là những kẻ vong ơn bạc nghĩa, cô đối xử với họ bao nhiêu năm, bằng một đứa em gái ruột như Lục Ninh ?

 

Tần Hương vênh váo với giúp việc: “Còn mau qua đỡ dậy, đều mù hết ?”

 

giúp việc thèm để ý đến Tần Hương, tất cả đều vội vàng đại sảnh. Tần Hương đành tập tễnh biệt thự.

 

Lục Ninh trong đại sảnh, cách trang trí bên trong biệt thự: “Cách trang trí ở đây giống với thành phố A.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-255-em-moi-la-tieu-thu-luc-gia-do-gia-mao-cut-di.html.]

 

Lục Nam Phong : “ , cách trang trí ở đây cũng là do bố năm xưa , chúng cũng đổi, cố gắng giữ nguyên bản gốc.”

 

Trong mắt Lục Ninh hiện lên một tia hoài niệm. Cô liếc thấy Tần Hương bước , liền cố tình mở miệng: “Phòng của ?”

 

Lục Nam Phong vội vàng : “Trên lầu, dọn dẹp sạch sẽ .”

 

“Thì , ai đó sẽ chỗ ở ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Ninh cố tình Tần Hương, giả vờ : “ còn cách nào khác, căn nhà là bố mua, căn phòng lớn nhất và nhất là đặc biệt dành cho .”

 

Tần Hương tức đến mức chịu nổi, cố tình trả lời: “ cả đặc biệt mua cho em một căn nhà khác để bù đắp mà.”

 

Ôi chao, xem Lục Đông Du thật sự với Tần Hương.

 

Lục Nam Phong Tần Hương đang khoe khoang, trực tiếp : “Nếu cả mua cho cô một căn nhà khác , cô chuyển ngoài ở .”

 

Sắc mặt Tần Hương lập tức đổi, nửa ngày một lời.

 

Lục Bắc cũng gật đầu theo: “ , dù cũng một nhà, sống chung cũng phù hợp.”

 

Tần Hương lập tức tức đến bật , nhưng ai đến an ủi cô nữa. Anh hai, tư, sáu đều vây quanh Lục Ninh, dường như sự tồn tại của Tần Hương là khí .

 

Lục Ninh chậm rãi lên lầu, cố ý khiêu khích liếc Tần Hương đang ở đại sảnh. Đây mới chỉ là khởi đầu thôi.

 

Lục Ninh trở về căn phòng thuộc về , nhất thời chút ngậm ngùi. Kiếp cô thậm chí còn cơ hội đến nơi , chứ đừng đến căn phòng , đương nhiên là Tần Hương chiếm giữ, phần của cô.

 

Rất nhanh, đến giờ ăn tối.

 

Lục Đông Du về, Tần Hương là đầu tiên chạy đón, dù trong nhà , ngoài cả , ba còn đều thèm để ý đến cô . Lục Đông Du chú ý đến vết trầy xước cánh tay Tần Hương, sắc mặt lập tức đổi: “Sao em thương ?”

 

Tần Hương ấp úng trả lời: “Lúc Ninh Ninh về, chỉ vì em vô tình , cô tức giận. cả đừng trách chị Ninh Ninh, cô khó khăn lắm mới trở về, em cũng xảy xung đột với cô .”

 

“Hừ, đúng là vô pháp vô thiên. Lục Ninh tưởng cô trở về là thể càn ?” Lục Đông Du giận dữ đại sảnh.

 

Tần Hương ở bên cạnh lộ một nụ lạnh lùng, chỉ cần cả còn về phía cô , những còn đều .

 

Lục Ninh ghế sofa, ngẩng đầu lên thì thấy Lục Đông Du đang giận tím mặt, chắc hẳn là Tần Hương mách lẻo gì đó.

 

Lục Đông Du mở miệng : “Lục Ninh, em về cho gia đình yên , tại em cho Tần Hương thương?”

 

Lục Ninh gì, nhướng mắt lên, mang theo vẻ chế giễu.

 

Lục Bắc bực bội dậy, tiến lên kéo tóc Tần Hương, đó trực tiếp đẩy cô ngã xuống đất.

 

Tần Hương hét lên thét: “Anh cả!”

 

Lục Đông Du còn kịp phản ứng, trừng mắt Lục Bắc: “Anh ?”

 

“Anh cả, em đang mẫu cho xem Tần Hương thương thế nào, bây giờ thấy ? Em tay như , liên quan gì đến Lục Ninh!”

 

Lục Đông Du nửa ngày mới thốt một câu: “Vậy thì cũng tay nữa chứ!”

 

Lục Ninh bật thành tiếng, thật là thú vị.

 

Lục Đông Du tức giận cô: “Lục Ninh, em còn mặt mũi mà , cả chuyện đều do em mà .”

 

Lục Ninh đặt mạnh tách xuống, xanh : “Ôi, xem gia đình hoan nghênh , thì đây, lời hòa giải mấy ngày cũng còn tính nữa.”

 

Nói xong cô liền khỏi biệt thự.

 

Lục Bắc buông xuôi: “Anh cả, em và thằng sáu mà tù, thì đều là do chọc giận Lục Ninh mà đấy.”

 

Lục Đông Du tức đến mức mặt tái xanh, đầu liền đuổi theo Lục Ninh.

 

 

Loading...