Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 261:--: Tự sát vì sợ tội, anh tin không? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:06:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cái gì, quản gia tự sát? Lục Ninh thể tin nổi, cô lập tức xuống tầng hầm, nhà họ Lục đều mặt ở đó.

 

Lục Đông Du ở cửa, quản gia treo cổ tự sát, lông mày nhíu chặt , nhưng trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Sợ tội mà tự sát, như tội danh đều thể đổ lên đầu quản gia.

 

Lục Nam Phong chú ý thấy Lục Ninh tới, lập tức chắn tầm của cô: “Đừng , sẽ gặp ác mộng đấy.”

 

Lục Ninh lạnh mặt: “Quản gia thể tự sát .” Tần Hương thể khiến quản gia điều , chắc chắn là mua chuộc ông , một tham lam vô độ như , thể tự sát chứ?

 

Lục Bắc mở miệng: “Ý của em là quản gia g.i.ế.c ư?”

 

“Không thể nào.” Lục Đông Du là đầu tiên phản bác: “Nếu thật sự là mưu sát, em xem ai tay? Tương Tương là một cô gái, chắc chắn thể điều đó, em đừng hòng hắt nước bẩn lên .”

 

Lục Ninh như : “Vậy Tần Hương thể tìm giúp ?”

 

Quả nhiên, Tần Hương tay .

 

Lục Đông Du chút tức giận: “Cô là một đứa trẻ mồ côi, tìm giúp đỡ lợi hại như , còn thể g.i.ế.c ?”

 

Lục Nam Phong xong cũng gật đầu: “Anh cả cũng lý, lẽ quản gia chỉ là sợ tội mà tự sát.”

 

“Anh cả, chuyện nhất định báo cảnh sát, dù cũng c.h.ế.t. dùng cớ gì đây?”

 

Lục Đông Du suy nghĩ một lát : “Cứ quản gia trộm ít đồ vật giá trị trong nhà, và khi còn ở quê nhà còn tham ô nhiều tiền, những thứ đều thể bằng chứng. Tối qua quản gia còn phòng Lục Ninh trộm đồ, kết quả chúng bắt , bây giờ sợ tội nên tự sát.”

 

Lục Nam Phong gật đầu: “Cũng , dù sổ sách đây của quản gia cũng vấn đề, nhưng em đều nhắm một mắt mở một mắt mà bỏ qua tính toán.”

 

Lục Ninh những lời , chỉ cảm thấy thật nực . Một quản gia phẩm hạnh kém cỏi như , thể ở nhà họ Lục bao nhiêu năm.

 

Lục Bắc Lục Ninh : “Anh hai, rõ quản gia việc, tại giữ ông đến tận bây giờ?”

 

Lục Nam Phong chút chột : “Anh chỉ nghĩ ông ở nhà họ Lục nhiều năm như , tiện trực tiếp sa thải, hơn nữa đây Tần Hương quan hệ với quản gia.”

 

Ai mà ngờ quản gia như ?

 

lúc , Tần Hương đột nhiên lao tới: “Anh cả, em quản gia tự sát, thật ạ?”

 

Lục Đông Du cũng ngăn Tần Hương : “ , em đừng đó, cảnh tượng khó coi lắm.”

 

Tần Hương đỏ cả mắt: “Em thực sự ngờ ông tự sát, tuy em thấy ông c.h.ế.t cũng đáng, nhưng dù đây cũng là một mạng mà.”

 

May mà bố giúp cô giải quyết mối lo .

 

Chỉ tiếc là bây giờ vẫn thể g.i.ế.c Lục Ninh.

 

Lục Ninh lườm một cái: “Lại diễn kịch.”

 

Lục Bắc trực tiếp tiến lên đẩy Tần Hương tầng hầm: “Vì em lo lắng như , thì em hãy kỹ xem cái c.h.ế.t của quản gia như thế nào .”

 

Tần Hương cẩn thận thấy khuôn mặt của quản gia, lập tức sợ hãi hét lên, mềm nhũn thể cử động nổi. Dù thì ai đột nhiên thấy một c.h.ế.t cũng sẽ dọa sợ.

 

Lục Đông Du ôm Tần Hương , trừng mắt Lục Bắc: “Cậu quá đáng đấy.”

 

“Cô giả vờ quan tâm quản gia , nên gần một chút để quan tâm, như sẽ hơn.”

 

Tần Hương mềm nhũn trong vòng tay Lục Đông Du, sắc mặt tái nhợt, một lời nào. Đây là đầu tiên cô thấy c.h.ế.t, còn là bố cô g.i.ế.c.

 

Lục Ninh cũng tới đại sảnh, cô ngờ bố Tần Hương tay nhanh đến . Cô lấy điện thoại gửi tin nhắn cho đội ngũ PR của tG: “Điều tra camera giám sát gần nhà , đó chắc chắn xuất hiện.”

 

Đây là thời điểm nhất, thể theo dấu vết để tìm bố của Tần Hương.

 

Lục Đông Du Lục Ninh: “Lát nữa cảnh sát đến, em và Tần Hương thống nhất lời khai, rằng quản gia đến trộm đồ thì các em phát hiện, ?”

 

Tần Hương ngoan ngoãn gật đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-261-tu-sat-vi-so-toi-anh-tin-khong.html.]

Lục Ninh nhướng mắt lên: “Em sẽ thật, tại em nuốt cục tức ?”

 

xong, chú ý thấy sắc mặt Tần Hương đổi, rõ ràng cô ả bạch liên hoa chuyện lớn.

 

Lục Ninh chằm chằm Tần Hương: “Hơn nữa, em thấy quản gia tự sát, mà là khác sát hại.”

 

“Không thể nào!” Tần Hương lập tức phản bác: “Quản gia là do chột nên mới tự sát. Dù thì ai động cơ g.i.ế.c , tối qua chúng đều ở trong phòng, ai sẽ g.i.ế.c ông chứ?”

 

Lục Đông Du Lục Ninh với vẻ tán thành: “Nếu chuyện lớn, sẽ cho danh tiếng của cả hai em .”

 

“Em cả, dù ngủ với quản gia là em.”

 

Ánh mắt của Lục Ninh tràn đầy ác ý và chế giễu, ngay lập tức đốt lên ngọn lửa giận dữ trong lòng Tần Hương, nếu tài sản nhà họ Lục vẫn đào rỗng, tối qua cô ả nên g.i.ế.c Lục Ninh !

 

Tần Hương nghĩ đến lời bố , cô ả lóc t.h.ả.m thiết: “Anh cả, em chịu chút uất ức cả. tối qua em và chị Ninh Ninh đều ở trong một phòng, nếu truyền ngoài, ai thể tin chị Ninh Ninh chứ?”

 

Lục Bắc quát lên: “Tần Hương em im miệng cho !”

 

Lục Ninh lấy điện thoại : “Dù em cũng video bằng chứng, ngủ với quản gia chỉ em thôi.”

 

Tần Hương tức đến nghiến răng: “ ngoài sẽ tin cái gọi là bằng chứng .”

 

Lục Đông Du chút đau đầu: “Lục Ninh, rốt cuộc em gì thì mới chịu hợp tác?”

 

“Yêu cầu của em cũng đơn giản: trả những thứ bố để cho em, và chuyển nhượng bộ cổ phần công ty giải trí của cho em.”

 

Chỉ như , mới thể khiến Lục Đông Du mất quyền kiểm soát công ty giải trí.

 

Lục Đông Du nghiến răng : “Lục Ninh, em đang thừa nước đục thả câu.”

 

“Ấy da da, , em chỉ hai điều kiện thôi, đồng ý thì em sẽ hợp tác với cảnh sát điều tra.”

 

“Lục Ninh em , sẽ đồng ý với em .”

 

Lục Ninh bật thành tiếng, Tần Hương : “Thấy , trong mắt cả chúng , lợi ích mới là quan trọng nhất.”

 

Lục Đông Du nhất thời gì.

 

Tần Hương nhất thời chút hoảng sợ, trong lúc hoảng loạn cô ả lấy con d.a.o gọt hoa quả chĩa : “Anh cả, nếu ngoài chuyện , em còn mặt mũi nào mà sống ở Vân Kinh nữa? Vốn dĩ xuất của em luôn khác chế giễu, em thà c.h.ế.t quách cho xong.”

 

Lục Đông Du giật lấy con d.a.o gọt hoa quả: “Tương Tương, em bình tĩnh .”

 

“Anh cả, cứ để em c.h.ế.t , như sẽ liên lụy đến nhà họ Lục, liên lụy đến nữa.”

 

Tần Hương lê hoa đái vũ, trong lòng thực sợ hãi vô cùng, nếu cảnh sát thực sự đến điều tra, vạn nhất điều tra điều gì đó, cô ả và bố sẽ xong đời. Cho dù giả vờ tự sát cũng , nhất định ngăn cản.

 

Cuối cùng Lục Đông Du nghiến răng : “Được, Lục Ninh đồng ý điều kiện của em. Chẳng qua tài sản của bố , đợi chuyện của sáu và thỏa, mới thể đưa cho em.”

 

“Được thôi, cổ phần công ty giải trí bây giờ thể chuyển cho em chứ?”

 

Lục Đông Du lạnh mặt: “Anh sẽ bảo thư ký soạn hợp đồng ngay đó.”

 

“Không cần phiền phức như , cả cứ ký tên là .” Lục Bắc lấy một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, đặt mặt Lục Đông Du.

 

Sắc mặt Lục Đông Du xám xịt như tro bếp, Lục Bắc: “Cậu chắc chắn vạch rõ ranh giới với ? Không , công ty của thể ngày hôm nay ?”

 

“Anh cả, con đường phía em sẽ tự .” Lục Bắc bây giờ chỉ nắm công ty trong tay .

 

Lục Đông Du ép buộc, đành ký tên: “Tốt lắm, từ hôm nay trở công ty của đừng hòng tìm xin một đồng nào nữa!”

 

Tần Hương tủi : “Anh cả, xin đều là của em, nếu vì giữ gìn danh dự cho em, sẽ mất nhiều tiền như .”

 

“Tương Tương, cả, bảo vệ em là điều đương nhiên. Dù em cũng là nạn nhân, giống như một thừa nước đục thả câu.” Lục Đông Du chằm chằm Lục Ninh: “Em Tần Hương xem, cô rộng lượng bao, vì đại cục của nhà họ Lục mà thà báo cảnh sát! Em em xem, từng bước ép buộc nhà!”

Mèo Dịch Truyện

 

 

Loading...