Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 277:--: Nuốt băng vệ sinh quá hạn cho tôi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:07:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành vi mạnh mẽ của Lục Ninh khiến tất cả trong văn phòng đều kinh ngạc.
Lục Đông Du thấy b.ăn.g v.ệ si.nh thì sắc mặt chút lúng túng: “Em mang mấy thứ gì, thấy mất mặt ?”
“Băng vệ sinh gì mà mất mặt? Mấy đàn ông các mua b.a.o c.a.o s.u thì thấy ai thấy mất mặt!”
Lục Đông Du tức đến mức giữ thể diện: “Em đừng gây sự vô lý, gì về nhà , thấy đang họp ?”
Trong văn phòng còn mấy vị quản lý cấp cao.
Một trong họ : “Sếp, mê tín , nhưng chúng đang bàn chuyện hợp tác dự án, b.ăn.g v.ệ si.nh thế thì xui xẻo.”
“ , ở quê , phụ nữ đến tháng đều coi là xui xẻo, chùa, nhà thờ tổ, nhiều kiêng kỵ. Nếu sẽ ảnh hưởng đến tài vận của nhà trai.”
“Sếp, em gái sếp tùy hứng quá , thể công khai mang thứ như b.ăn.g v.ệ si.nh như chứ?”
Từng lời khiến Lục Đông Du càng thêm tức giận.
Anh chỉ Lục Ninh: “Em cút ngoài ngay, còn nữa, mang hết mấy thứ của em vứt!”
Lục Ninh cầm lấy b.ăn.g v.ệ si.nh bàn: “Thứ , , vợ các ông, thậm chí cả phụ nữ trong nhà các ông từng dùng ? Chưa từng thấy ?”
“ cũng ai công khai mang b.ăn.g v.ệ si.nh như chứ?”
“ , b.ăn.g v.ệ si.nh dùng lén lút, để khác thấy thì xui xẻo bao.”
Lục Ninh mở một miếng băng vệ sinh, thẳng đến dán lên miệng vị quản lý : “Vậy thì ông xong , đời xong đời .”
Vị quản lý tức giận c.h.ử.i rủa: “Cô tiện nhân , cô...”
Mèo Dịch Truyện
Hai vị quản lý còn vội vàng kéo : “Đừng c.h.ử.i bậy, cô là đại tiểu thư nhà họ Lục đấy.”
Lục Ninh hai đang can ngăn: “Suýt nữa thì quên mất mấy .”
Cô dán mỗi một miếng, đối phương sợ đến mức mặt biến sắc, như thể b.ăn.g v.ệ si.nh là thứ bẩn thỉu gì đó.
Lục Ninh lạnh lùng họ: “Các đừng quên, nơi kinh nguyệt chảy , chính là nơi các sinh . Nếu cứ khăng khăng kinh nguyệt dơ bẩn, thì các cũng dơ bẩn tương tự, dù cũng từ một nơi mà cả.”
Ba vị quản lý tức giận nhưng dám gì.
Lục Đông Du tức đến mức xoa xoa thái dương: “Các vị ngoài .”
Dù thì chuyện trong nhà cũng thể để ngoài .
Lục Ninh ba vị quản lý bỏ chạy thục mạng, lúc mới thấy hả đôi chút.
Lục Đông Du những miếng b.ăn.g v.ệ si.nh vương vãi khắp văn phòng, chút bất lực: “Rốt cuộc em gì?”
“Chuyện b.ăn.g v.ệ si.nh là do Tần Hương gây , giải quyết cô .”
“Băng vệ sinh vấn đề gì ?”
“Mấy thứ là b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn, vật tư đều do Tần Hương sắp xếp mua, xem vấn đề gì?”
Lục Ninh đường đến đây, ước gì thể mở não Tần Hương xem rốt cuộc bên trong chứa cái thứ gì!
Đâu cái loại tham tiền mà ngu xuẩn đến thế?
Lục Đông Du qua ngày sản xuất băng vệ sinh, quả nhiên hết hạn.
Anh nghĩ : “Anh sẽ chuyện với cô , lô vật tư tính là của , sẽ bù tiền là chứ gì.”
“Ha ha, nghĩ chỉ thôi ?”
Lục Ninh rõ cả sẽ thu dọn hậu quả cho Tần Hương, cô tiếp lời: “Hôm nay em mời tham gia hoạt động từ thiện liên hợp của đại tiểu thư nhà họ Mạc, vật tư quyên góp do nhà họ Lục mua là hàng hết hạn, nghĩ những đó sẽ nhà họ Lục bằng con mắt nào?”
“Cái gì?”
Sắc mặt Lục Đông Du lúc mới đổi, nếu chỉ là mua vật tư hết hạn, thì đổi lô khác là .
theo lời Lục Ninh , thì tính chất của chuyện khác .
Lục Ninh rõ, trừ khi liên quan đến lợi ích của nhà họ Lục, thể diện của nhà họ Lục, thì vị cả của cô mới để tâm.
“Bây giờ chuyện b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn , nhất định một lời giải thích, nếu chuyện sẽ nhanh chóng lan truyền, cả nhà họ Trần cũng sẽ . Đây là rắc rối do Tần Hương gây , tự dọn dẹp .”
Lục Ninh xong, vẻ mặt Lục Đông Du trở nên vô cùng khó coi.
Lúc , thư ký gõ cửa: “Sếp, cô Tần Hương đến ạ.”
“Đến đúng lúc lắm, cho cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-277-nuot-bang-ve-sinh-qua-han-cho-toi.html.]
Sắc mặt Lục Đông Du tái mét, nếu chuyện mà đồn ngoài, thì mất mặt.
Lục Ninh thấy Tần Hương bước văn phòng, đáy mắt mang theo vẻ lạnh lẽo.
Xem bạch liên hoa cũng tin , chạy đến cầu xin .
Đây cũng là lý do cô đến sớm như .
Tần Hương thấy b.ăn.g v.ệ si.nh sàn nhà, lập tức rụt cổ : “Anh cả, chuyện b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn em giải thích .”
“Cô giải thích thế nào? Sao thể mua đồ hết hạn, còn mất mặt tại hoạt động từ thiện liên hợp do đại tiểu thư nhà họ Mạc tổ chức!”
“Anh cả, em mới điều tra chuyện , thật em cũng lừa thôi. Em cũng ngờ họ bán b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn cho em.”
Lục Ninh truy hỏi: “Cô dối, xem tiền cô mua băng vệ sinh, nó đắt hơn giá bình thường của nhãn hiệu ít, dù thế nào đối phương cũng thể giao b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn. Trừ khi cô ăn chặn tiền hoa hồng, đối phương vì lợi nhuận mới giao b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn.”
“Em hề ăn chặn tiền hoa hồng.”
Tần Hương phủ nhận ngay tắp lự: “Anh cả, đây cũng là đầu em lo liệu những việc , kinh nghiệm khó tránh khỏi còn thiếu sót, nên mới mấy nhà cung cấp đó lừa. Dù em cũng là phụ nữ, mua b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn chứ.”
Tần Hương trưng vẻ mặt đầy tủi và đau khổ.
Sắc mặt Lục Đông Du vẫn khá hơn: “ cô phụ trách chuyện , thì cẩn thận hơn một chút, bây giờ gây trò , cô xem ?”
“Anh cả, em sẽ giải thích rõ ràng với đại tiểu thư nhà họ Mạc.”
Lục Ninh mỉa mai : “Cô thật sự nghĩ chiêu trò của cô hữu ích với khác ? Bây giờ quỹ từ thiện của nhà họ Lục tước quyền tham gia, cũng sẽ trở thành đối tượng chế giễu!”
Tần Hương cúi đầu tủi giải thích: “ em cũng cố ý mà.”
Đáng ghét, rõ ràng với nhà cung cấp là gửi b.ăn.g v.ệ si.nh gần hết hạn mấy tháng, ai ngờ họ gửi b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn.
Cô cũng là nạn nhân mà.
Lục Ninh Lục Đông Du: “Em nhà họ Trần bên , vì đại tiểu thư nhà họ Trần mà cũng thường xuyên từ thiện. Chuyện e là sẽ để ấn tượng với nhà họ Trần.”
Điều Lục Đông Du lo lắng chính là chuyện .
Anh bực bội : “Chuyện sẽ giải quyết.”
“Nếu Tần Hương căn bản năng lực , em nghĩ thể để cô quản lý tiền từ thiện nữa.”
Sau khi Lục Ninh đưa điểm , Lục Đông Du trực tiếp đồng ý: “Vậy thì để em phụ trách.”
“Anh cả, thật một chuyện em cũng với !”
Tần Hương liếc Lục Ninh: “Hôm nay hoạt động do đại tiểu thư nhà họ Mạc tổ chức diễn ở câu lạc bộ, Lục Ninh đến đó một tấm thẻ thành viên, còn phong tỏa một khoản tiền 10 triệu tệ. Em nghi ngờ chị Ninh Ninh, động đến tiền từ thiện gây quỹ sổ sách .”
Cô mới tin Lục Ninh thể 10 triệu tệ tiền mặt.
Bây giờ Lục Ninh gấp gáp giành quyền quản lý tiền từ thiện, chắc là vì chột , che đậy chuyện thẻ thành viên.
Lục Đông Du trực tiếp Lục Ninh: “Còn chuyện ? bảo lãnh mới ?”
“Bà Quý giúp em bảo lãnh, nên em mới thể thuận lợi thẻ thành viên .”
Lục Đông Du ngờ bà Quý ấn tượng với Lục Ninh đến , còn bằng lòng bảo lãnh cho Lục Ninh.
Tần Hương trong lòng cam tâm: “Anh cả, bây giờ chúng đang bàn về 10 triệu tệ trong thẻ của chị Ninh Ninh, nếu đúng là tiền từ thiện, thì bây giờ căn bản thể động .”
Lục Ninh trực tiếp lên tiếng: “10 triệu tệ đó là tiền của chính .”
“Em lấy nhiều tiền như ?”
Lục Ninh Lục Đông Du: “Trước đây từng chuyển cho em một khoản tiền, cộng thêm tiền em tự kiếm , linh tinh cộng cũng gần đủ .”
Lục Đông Du nhớ thỏa thuận hợp tác đây với Lục Ninh, hiện tại hệ thống tường lửa của công ty là do Lục Ninh phụ trách, nhưng chuyện từng nhắc đến với nhà họ Lục.
Lục Đông Du gật đầu một cách mơ hồ: “Vậy , em tìm cách giải thích rõ ràng với bà Quý .”
“Em nhất định sẽ giải thích rõ ràng.”
Lục Ninh nhận điện thoại của phụ trách, cô trực tiếp bật loa ngoài: “Nói , điều tra gì .”
“Đại tiểu thư, bên điều tra phát hiện Tần Hương thỏa thuận ăn chia hoa hồng với nhà cung cấp, bên đó cũng là loại bất lương, trực tiếp gửi b.ăn.g v.ệ si.nh hết hạn. Bằng chứng của nhà cung cấp chúng nắm rõ cả , cần báo cảnh sát ạ?”
Lục Ninh ngước mắt Lục Đông Du và Tần Hương: “Được thôi, báo cảnh sát ngay!”
“Không thể báo cảnh sát!”
Chân Tần Hương mềm nhũn, vội vàng giật lấy điện thoại.