Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 279:-- Lần này thật sự đã đánh giá thấp Tần Hương rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:07:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh đầu về phía cửa, đồng tử co rút . Hóa là năm Lục Vụ, mà trở về. Cô nhớ kiếp , năm vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm của ba, giúp ba xử lý công việc của công ty d.ư.ợ.c phẩm.
Tần Hương thấy đàn ông xe lăn, lập tức mừng rỡ khôn xiết, chạy thẳng tới lao lòng : “Anh năm, cuối cùng cũng về .”
“Ừ, giờ về , ai thể ức h.i.ế.p em nữa.” Lục Vụ ôm Tần Hương, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Tần Hương nũng nịu : “Anh năm, bây giờ em chỉ một thôi.”
Lục Vụ dỗ dành Tần Hương một lát, đó mới điều khiển xe lăn tới đại sảnh. Anh thẳng tới mặt Lục Ninh, sắc mặt nghiêm túc: “Trước đây em đảm bảo với những gì?”
Lục Ninh còn ngây một chút, đại khái nhớ ý của năm về lời đảm bảo là gì. Cô từng đảm bảo với năm rằng: nhất định sẽ hòa thuận với Tần Hương, chăm sóc cho Tần Hương.
Lục Ninh bật thành tiếng, khóe mắt mang theo vẻ lạnh lẽo: “Lúc đó đúng là đầu óc vấn đề.”
“Lục Ninh, em nợ Tần Hương một mạng, nợ một cái chân.” Giọng Lục Vụ đầy trách cứ: “Trừ khi em cũng tàn phế như , nếu cả đời em đều nợ .”
Tim Lục Ninh như thứ gì đó đ.â.m thật mạnh, đau. nhanh đó, Lục Ninh điều chỉnh cảm xúc: “Anh nhầm , năm đó chân là do phòng thí nghiệm xảy hỏa hoạn, cuối cùng bất đắc dĩ mới cắt bỏ. nợ một cái chân từ lúc nào?”
“ lúc đó chân rõ ràng thể giữ , là em với bác sĩ cắt bỏ, cho nên mới tàn phế. Bây giờ bên ba t.h.u.ố.c đặc trị, nếu ngày đó chân giữ , bây giờ thể chữa khỏi .”
Lục Ninh chỉ cảm thấy vô cùng buồn .
Năm đó Lục Vụ đưa đến bệnh viện, lúc đó chỉ cô và Tần Hương ở đó, những khác đều thể đến kịp. Lúc đó, bác sĩ hỏi cô chọn cắt bỏ , chân bệnh nhân giữ nữa, sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Cô mới chọn cắt bỏ để giữ mạng cho Lục Vụ. Không ngờ, bây giờ tất cả đều đổ lên đầu cô.
Lục Ninh mới hiểu tại Lục Vụ thích , hóa là oán trách hại cụt chân ?
Ánh mắt Lục Ninh lạnh nhạt: “Nếu lúc đó chọn cắt bỏ, bây giờ cỏ mộ cao mấy mét . Anh tìm , cũng chỉ thể dựa Diêm Vương báo mộng thôi.”
“Lục Ninh, em mà còn ngoan cố chịu hối cải ?” Lục Vụ tức đến đỏ bừng mặt, ngờ Lục Ninh bây giờ thừa nhận sai lầm.
Tần Hương vội vàng : “Anh năm, đừng tức giận như , coi chừng hại sức khỏe .”
Lục Vụ Tần Hương xong, sắc mặt mới hơn nhiều. Anh Tần Hương: “Em xem, lúc đó em cũng ở hiện trường, Lục Ninh tự ý quyết định, bảo bác sĩ cắt chân cho ?”
Mèo Dịch Truyện
Tần Hương rũ mắt xuống: “ , lúc đó bác sĩ thấy em và chị Ninh còn nhỏ, nên cứ luôn yêu cầu nhà của chúng em đến quyết định, cuối cùng em cũng nghĩ chị Ninh tự ý quyết định, ký tên giấy đồng ý phẫu thuật.”
Lục Vụ lý lẽ hùng hồn: “Lục Ninh, em xem, oan uổng em ?”
Lục Ninh lạnh lùng nhếch môi: “Đó là vì ai thể kịp thời đến, bác sĩ nếu quyết định ngay sẽ c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều. Chuyện cả Lục Đông Du cũng mà?”
Cô là để giữ mạng cho Lục Vụ. Cô Lục Đông Du: “Lúc đó, bác sĩ gọi điện cho về chuyện , ?”
Vẻ mặt Lục Đông Du mất tự nhiên: “ là , nhưng cũng đợi tới hãy quyết định, em lấy cái gan lớn đến mà ký tên đồng ý cắt chi?”
“Mạng là hết, khi đưa quyết định gọi điện cho , căn bản máy!” Lục Ninh cũng tức giận, lúc đó cô cũng còn nhỏ, sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-279-lan-nay-that-su-da-danh-gia-thap-tan-huong-roi.html.]
Một bên là sinh mạng của năm, một bên là cái chân của . Cô thể chọn thế nào? Kết quả cuối cùng, vẫn là cô gánh vác tội .
Lục Đông Du cau mày : “Lúc đó đang đường đến, máy là vì chuyện khác.”
“ vạn nhất các kịp đến, c.h.ế.t vì cắt chi thì ?”
“Sao thể, bác sĩ cũng sẽ bỏ mặc, chuyện Lục Ninh em quả thực trách nhiệm, là em nợ năm của em.” Lục Đông Du một câu đổ hết trách nhiệm lên Lục Ninh.
Lục Ninh lạnh lùng chằm chằm Lục Đông Du: “Ngày đó rõ ràng như , vạn nhất thể đến kịp, thì hãy theo bác sĩ.”
“Lục Ninh, em chắc chắn nhầm , là để bác sĩ cố gắng hết sức giữ chân cho năm của em, chứ bác sĩ cắt chi là cắt chi.” Lục Đông Du chút tức tối vì vạch trần: “Lục Ninh, lúc đó em còn nhỏ dọa sợ, chắc chắn là nhớ nhầm lời .”
Lục Ninh hít sâu một , cô bây giờ cả gì cũng sẽ thừa nhận. Sự ích kỷ của nhà họ Lục, cô sớm rõ ràng .
Cô lạnh lùng Lục Vụ : “Chuyện năm đó, theo lời bác sĩ mà ký tên, thấy đó là trách nhiệm của . Nếu ý kiến, thể kiện bác sĩ năm đó.”
“Lục Ninh, chẳng lẽ em cảm thấy oan uổng em ? Anh ba cũng , nhưng cắt chi là lựa chọn nhất, là em kiên trì để bác sĩ cứu chữa thêm, mà đồng ý cắt chi.” Lục Vụ vẫn luôn u uất vì chuyện . Nếu ngày đó Lục Ninh đồng ý cắt chi, cũng sẽ tàn phế.
Tần Hương trong lòng chút vui vẻ, liền giả vờ " xanh" theo: “Lục Ninh, bao nhiêu năm nay em , nhưng bây giờ em thể một câu công bằng, ngày đó đúng là chị tự ý đề nghị bác sĩ cắt chi.”
Lục Ninh tiến lên nắm lấy cằm Tần Hương: “Em cũng đến bậy bạ ?”
“Lục Ninh em gì đó, bỏ tay !” Lục Vụ trực tiếp lấy cây gậy xe lăn, đ.á.n.h mạnh chân Lục Ninh.
Lục Ninh đau đớn buông tay, cô cúi đầu thấy chân lập tức xuất hiện vết đỏ.
Tần Hương vội vàng trốn Lục Vụ: “Anh năm, em chỉ một câu sự thật thôi mà chị Ninh tức giận như .”
“Anh , em yên tâm sẽ bảo vệ em.” Lục Vụ mắng Lục Ninh: “Em hủy hoại chân còn đủ , còn hủy hoại Tần Hương ? Em tin cũng đ.á.n.h nát chân em, để em cũng nếm thử mùi vị tàn tật!”
“Dừng tay.” Lục Lưu vội vàng chạy từ bên ngoài , trực tiếp chặn cây gậy của Lục Vụ: “Anh năm, thể phân biệt trái mà đ.á.n.h .”
Lục Lưu trực tiếp giật lấy cây gậy, dùng sức ném ngoài. Lục Ninh nhịn đau từ chân truyền đến, Lục Đông Du: “Mặc kệ các gì, cũng sẽ báo cảnh sát, chuyện Tần Hương mua hàng ăn tiền hoa hồng là phạm pháp, tuyệt đối sẽ bỏ qua .”
Đừng mà đ.á.n.h trống lảng, cô sẽ mắc bẫy . Lục Đông Du gì.
Tần Hương kéo tay Lục Vụ, nũng nịu : “Anh năm, em cũng nhà cung cấp lừa thôi.”
Lục Vụ Lục Đông Du: “Anh cả, thực sự định khoanh tay ?”
Lục Đông Du nhàn nhạt mở miệng: “Anh cũng còn cách nào, là cô tự chuyện ngu ngốc.” Anh dọn dẹp mớ hỗn độn cho Tần Hương nữa.
Giọng Lục Lưu mang theo sự châm chọc: “Anh năm, Tần Hương chỉ là ngoài, cho dù cô cảnh sát bắt , cũng bất kỳ ảnh hưởng nào đến gia đình chúng .”
“Ai Tần Hương là ngoài?” Lục Vụ chủ động nắm tay Tần Hương: “Cô là phụ nữ của , bọn định kết hôn .”