Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 28:--: Lần này cô không hề nhượng bộ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:23
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhan sắc Lục Nịnh thanh tú, yên tĩnh, đôi mắt cô đặc biệt cố chấp, ẩn chứa vài phần nổi loạn. Cô kiên định trả lời: “Nói thêm một trăm cũng , đồng ý.”

 

Tần Hương nhân cơ hội vẻ ngoan ngoãn: “Anh cả, đừng giận nữa, em gia sư kèm cặp, nhanh sẽ nâng cao thành tích thôi. Chị Nịnh Nịnh cũng nỗ lực giải đề mới tiến bộ nhiều như , em sẽ học hỏi chị thật , em hứa!”

 

Lục Nam Phong cũng giải thích theo: “Anh cả, thành tích của hai đứa nó, em sẽ nghĩ cách giải quyết, cần lo lắng nhiều.”

 

Lục Đông tức giận: “Hai đứa đừng tìm cớ cho Lục Nịnh nữa, tính nết của nó còn ? Chính vì Tần Hương đến Lục gia, nên nó trong lòng thoải mái, cứ kiếm chuyện mãi! Lục Nịnh cho cô , bất kể cô giận dỗi đến mức nào, thậm chí bỏ nhà , cũng thể đổi sự thật Tần Hương ở trong nhà chúng . Dù cô , con bé cũng sẽ , hiểu ?”

 

Lục Nịnh cụp mi mắt xuống, rõ biểu cảm.

 

Lục Nam Phong dáng vẻ cô cúi đầu, chút đau lòng: “Nịnh Nịnh, cả ý đó!”

 

Ha, Lục Nịnh ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt, giọng mang theo vài phần thờ ơ: “Không cả.”

 

Cô xoay rời khỏi phòng riêng, ở thêm một khắc nào nữa.

 

Sắc mặt Lục Nam Phong đổi, đuổi theo Lục Nịnh, phía truyền đến giọng giận dữ của Lục Đông: “Đứng , em hai, chú chính là quá mềm lòng, mới con bé đó nắm thóp.”

 

Lục Nam Phong chút bất lực: “Anh cả, .”

 

Lục Nịnh đổi .

 

Nếu là đây, cũng sẽ nghĩ Lục Nịnh đang giận dỗi.

 

nhớ biểu cảm của Lục Nịnh nãy, trong lòng dâng lên một trận lo lắng, bao giờ thấy Lục Nịnh biểu cảm như .

 

Tần Hương đỡ lời: “Anh cả, hai đừng cãi nữa, đều tại em thi , nếu em thể thông minh như chị Nịnh Nịnh thì , tại em kém cỏi quá.”

 

Giọng Lục Đông dịu vài phần: “Không trách em, là đội game của thằng sáu lỡ thời gian của em, thằng tư đều kể cho những chuyện xảy trong thời gian , Tần Hương em cũng đừng bênh vực Lục Nịnh nữa. Một khi em đến Lục gia chúng , tuyệt đối sẽ vì nó Lục Nịnh là con ruột mà chúng thiên vị nó.”

 

Tần Hương bật thành tiếng : “Cảm ơn cả, em sẽ cố gắng.”

 

Trong gia đình , khó chiều nhất chính là Lục Đông.

 

Thêm đó Lục Đông thường xuyên nhà, nên Tần Hương vẫn luôn khá sợ Lục Đông.

 

May mắn Lục Nịnh hôm nay tạo cho cô cơ hội thể hiện như .

 

Lục Nam Phong cảm thấy cả hiểu lầm Lục Nịnh .

 

Anh giải thích: “Anh cả, Nịnh Nịnh cũng tham gia trận đấu, nếu con bé xoay chuyển tình thế, vòng đấu phục sinh căn bản thể thắng .”

 

“Hừ, chú còn quên. Nó bề ngoài từ chối gia nhập đội của thằng sáu, ép thằng sáu cầu xin nó, kết quả Tần Hương , nó cảm thấy khó chịu, lén lút luyện tập riêng, chỉ chờ để thể hiện mặt mấy đứa thôi.”

 

“Anh cả, .”

 

Lục Nam Phong bỗng cảm thấy một trận bất lực.

 

Anh thái độ của cả đối với Lục Nịnh, lúc mới nhận đây cũng đối xử với Lục Nịnh như .

 

Cho nên Lục Nịnh mới tổn thương sâu sắc, xa lánh họ ?

 

Lục Nam Phong nhất thời nghẹn ngào một lời, hóa bản cũng quá đáng.

 

Hóa sai Lục Nịnh, lẽ là chính .

 

Lục Nam Phong thấy Tần Hương và cả chuyện vui vẻ, dường như đều quên mất Lục Nịnh ở đây.

 

Trong lòng Lục Nam Phong khó chịu, rõ ràng hôm nay là đặc biệt sắp xếp để chúc mừng thành tích của Lục Nịnh.

 

Anh nhân lúc cả chú ý, lặng lẽ xoay rời khỏi phòng riêng.

 

Lục Nam Phong gọi điện cho Lục Nịnh, nhưng ai máy.

 

Anh lập tức gửi tin nhắn: 【Nịnh Nịnh, em đang ở ?】

 

Lục Nịnh liếc tin nhắn nhận , cô dậy bước khỏi ngăn phòng vệ sinh.

 

bồn rửa tay, trong gương với đôi mắt đỏ hoe.

 

Rõ ràng quyết định vô , sẽ còn vì nhà họ Lục mà đau lòng nữa.

 

những lời cả , cô vẫn cảm thấy chút nhói.

 

Lục Nịnh rửa mặt bằng nước lạnh, còn đúng một tháng nữa, cô thể cần nhẫn nhịn nữa.

 

Cô rời khỏi phòng vệ sinh, định thang máy rời khỏi nhà hàng.

 

“Sao cô ở đây?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-28-lan-nay-co-khong-he-nhuong-bo.html.]

Lục Nịnh ngẩng đầu thấy Quý Trì Khiêm, cô chút hoảng loạn cúi đầu: “Đến ăn cơm.”

 

Giọng cô khàn.

 

Quý Trì Khiêm tiến gần: “Khóc ?”

 

Giọng cô vẻ , như thể xong.

 

Lục Nịnh theo bản năng phủ nhận: “Không .”

 

Lúc , cửa thang máy mở , Lục Nam Phong bước từ bên trong.

 

Thấy , cô liền lao vòng tay Quý Trì Khiêm, nắm chặt lấy áo .

 

Lục Nịnh ước gì cả thể thu bé trong lòng Quý Trì Khiêm, hai phát hiện ở đây.

 

Quý Trì Khiêm ngây trong vòng tay, cúi đầu cô gái trong lòng, cô cứ thế ghì chặt lấy , gần như thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào cô.

 

Cổ họng khẽ động, theo bản năng kéo giãn cách giữa hai .

 

Anh cử động, cô vòng tay ôm lấy cổ .

 

Người ngoài , giống như hai là một cặp đôi đang yêu nồng nhiệt.

 

Quý Trì Khiêm mím đôi môi mỏng, chút ngạc nhiên hành động của cô.

 

Người đàn ông vốn luôn điềm tĩnh, lúc cho .

 

Lục Nịnh lén lút thò đầu , thấy hai phòng riêng, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Cô nhận tư thế mật của hai , lúc cô mới phát hiện Quý Trì Khiêm cao.

 

Cô gần như nhón chân, cúi xuống phối hợp, cô mới thể vòng tay qua cổ .

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Nịnh sắc mặt lúng túng buông tay: “Chuyện đó, nãy hai từ thang máy , thấy, cho nên mới mượn che chắn một chút.”

 

Quý Trì Khiêm nheo mắt, đại khái đoán ở đây, và vì tâm trạng buồn bã như .

 

Giọng mang theo ý trêu chọc: “Tìm đại một đàn ông nào cũng thể che chắn ?”

 

Lục Nịnh ngạc nhiên : “Chắc cũng .”

 

Bởi vì bên cạnh đúng lúc là Quý Trì Khiêm, nên cô mới chút suy nghĩ mà ở trong vòng tay .

 

Nếu đổi thành đàn ông khác, cô từng nghĩ đến tình huống .

 

Chắc là sẽ .

 

Quý Trì Khiêm nhận câu trả lời của cô, tâm trạng hiểu hơn một chút: “Đi ăn cùng họ ?”

 

“Ừm, là để chúc mừng thi .”

 

Giọng Lục Nịnh mang theo vài phần châm biếm.

 

Cô lén lút quan sát một cái, nhớ nãy thấy cùng một phụ nữ xinh xuất hiện, bây giờ chỉ còn một ?

 

Giọng Quý Trì Khiêm bình tĩnh: “Lần xếp hạng mười, tệ.”

 

Trong lòng Lục Nịnh chút kiêu ngạo nhỏ: “Cũng tạm thôi, bây giờ hy vọng thi đỗ Vân Đại .”

 

Trước đó còn thứ hạng của cô đủ.

 

Quý Trì Khiêm thấy vẻ kiêu ngạo nhỏ mặt cô, mỉm : “Ăn cơm ?”

 

“Chưa, đây.”

 

“Vì những trong phòng riêng ?”

 

Lục Nịnh gật đầu: “Anh việc thì cứ , về căn hộ .”

 

Hôm nay cô cũng về nhà.

 

“Nếu , thì họ .”

 

Lục Nịnh chút hiểu ý .

 

Anh đuổi hai và họ ư?

 

Không thể nào chứ!

 

 

Loading...