Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 30:--: Anh sáu cuối cùng cũng chịu nhượng bộ sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:25
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh luôn cảm thấy Quý Trì Khiêm một vẻ bí ẩn. Đối mặt với sự tò mò của cô, Quý Trì Khiêm trực tiếp đáp: "Ừm, căn hộ cô đang ở chính là của ." Bạn là để dùng khi cần che đậy thôi.
Quý Trì Khiêm phòng riêng bên cạnh, nhân viên phục vụ kính cẩn bước : "Quý , đây là thực đơn ạ."
"Đưa cho cô ."
Quý Trì Khiêm xuống phía , lười biếng dựa ghế, một đoạn cánh tay lộ ngoài. Lục Nịnh cũng nhận thực đơn: "Cứ mang vài món đặc trưng của nhà hàng lên ạ."
Kiếp cô từng đến đây ăn một , thực đơn ở đây thật cố định, món ăn mỗi ngày khác , khách đến thì ăn món đó. nhân viên phục vụ đưa thực đơn cho Quý Trì Khiêm, xem phận của bạn thật sự tầm thường.
Lúc , điện thoại của Lục Nịnh rung liên hồi. Cô qua, là điện thoại của Lục Nhị gọi đến, cô cũng máy.
Rất nhanh đó, cô nhận tin nhắn từ Lục Nhị: [Nịnh Nịnh, nhà hàng tạm thời việc nên dọn dẹp và đóng cửa . Bọn đang ở bãi đậu xe bên ngoài, em đang ở ?]
Dọn dẹp đóng cửa?
Lục Nịnh ngạc nhiên, nhưng rõ ràng nhà hàng vẫn đang hoạt động mà. Chắc là Quý Trì Khiêm nhờ em giàu giúp đỡ . Cô nghĩ một lát trả lời: [Vậy cứ về .] Sau đó Lục Nhị hỏi cô đang ở nữa, cô cũng trả lời.
Cô ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của , : "Lục Nhị?"
"Vâng, ."
"Ừm, giờ thể ăn cơm ." Quý Trì Khiêm bình thản vô cùng, như thể chuyện xảy là điều hết sức bình thường.
Lục Nịnh cảm thấy lạ, thật sự chỉ là một y tá trường học thôi ? Sao cô cảm thấy phận của đơn giản chút nào. cô nhanh chóng nghĩ suy nghĩ quá nhiều, nếu Quý Trì Khiêm xuất lớn như , một y tá trường học nhỏ bé ở một trường cấp ba chứ? Có lẽ là vì giúp cô hả giận, nên mới nhờ bạn bè giúp đỡ thôi.
Cô kìm mở lời: "Lúc nãy gì với Lục Nhị ?"
Tay Quý Trì Khiêm đặt bàn, lộ một đoạn cổ tay, : "Chỉ trò chuyện vài câu thôi."
Vài câu thôi ư? rõ ràng cô thấy vẻ mặt của Lục Nhị lắm. Quý Trì Khiêm nghiêng sang một bên, Lục Nịnh cũng rõ biểu cảm lúc đó của . Dù thế nào, cũng thể nào là chỉ trò chuyện vài câu đơn giản như .
Lục Nịnh do dự một chút : "Sư phụ, em với em, nhưng đây là thành phố A, nếu Lục Nhị nhắm tới, sẽ gặp rắc rối đấy." Cô liên lụy những bên cạnh.
"Vậy nên cô mới dọn về ở ?"
"Vâng, dù cũng còn mấy ngày nữa, đợi thi xong là em giải thoát ." Lục Nịnh lộ một nụ mong đợi. Cô cũng khi trọng sinh, trực tiếp bắt đầu cuộc sống của nữ chính sảng văn, nhưng cuộc sống thực tế dễ dàng như . Kiếp cô luôn nương tựa các trai mà sống, nên kiếp cô độc lập, nhất định thi đỗ một trường đại học , những điều .
Quý Trì Khiêm thấy nụ mặt cô, cô kế hoạch của riêng . Những lời đến môi cuối cùng vẫn thốt . Anh tư cách can thiệp cuộc đời cô.
Sau khi ăn xong bữa cơm, Quý Trì Khiêm cô: "Còn gì nữa ?"
Lục Nịnh nghĩ nghĩ: "Chơi game, cày phó bản." Hiện tại, cày phó bản là cách duy nhất để cô xả stress.
Quý Trì Khiêm dậy rời , Lục Nịnh bóng lưng cao lớn của : "Hôm nay ở đây? Có ăn với ai ?"
Lục Nịnh nãy thấy xuất hiện cùng một phụ nữ xinh . Quý Trì Khiêm thang máy, ánh mắt khẽ dừng: "Có chút việc."
Lục Nịnh mím môi, chỉ là " chút việc" thôi ? Vậy thì buổi hẹn hò đích thực là một chuyện khá quan trọng .
Tâm trạng Lục Nịnh trở nên lạ, cô nhận điều đúng, lập tức điều chỉnh trạng thái của . Người cô thầm thích là đối tượng quen qua mạng mới đúng. Người đàn ông xuất hiện kỳ thi đại học đó mới đúng. Quý Trì Khiêm cũng với cô, lẽ ban đầu chỉ là đồng cảm với cô mà thôi, giúp cô nhiều việc đến . Cô thể khiến mối quan hệ giữa hai trở nên khó xử và phức tạp.
——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-30-anh-sau-cuoi-cung-cung-chiu-nhuong-bo-sao.html.]
Hai trực tiếp về căn hộ.
Lục Nịnh đăng nhập game, nhận một thông báo thêm bạn. Cô qua tên, hóa là Lục Lục. Mấy hôm cô từ chối lời mời tham gia đội của Lục Lục, ngờ Lục Lục kiêu ngạo như đích đến tìm cô. Lục Nịnh đồng ý thêm bạn, mà cùng Quý Trì Khiêm lập đội cày phó bản.
Họ ngẫu nhiên lập đội với ba qua đường, khi cày xong phó bản, liền thêm bạn. Cô qua, là đồng đội nãy trong đội, nghĩ đối phương thao tác khá , cô liền đồng ý. Giây tiếp theo, đối phương gửi tin nhắn đến: [Chào bạn, là Lục Lưu, đội trưởng đội Lục Thiên. Khi lập đội lúc nãy, thấy bạn thực lực, gia nhập đội chúng ? Chế độ đãi ngộ đều thể thương lượng.]
Lục Nịnh trực tiếp nhíu mày: "Sao âm hồn bất tán thế ?" Cô ngờ Lục Lục dùng tài khoản phụ để thêm bạn với .
Quý Trì Khiêm đầu: "Sao ?"
"Lục Lục dùng tài khoản phụ thêm bạn với em, mời em đội, còn em là ai." Dù đây cũng là tài khoản phụ của cô.
Quý Trì Khiêm lướt qua: "Nếu họ tìm ngoại viện mạnh, ván đầu tiên của chung kết sẽ thua."
"Cho nên Lục Lục giờ đang sốt ruột, sĩ diện như , chắc chắn sẽ lôi kéo những tuyển thủ nổi tiếng, chỉ thể chọn vài tân binh tài năng để huấn luyện thôi." Lục Nịnh quá hiểu tính cách Lục Lưu. Dù đội Cầu Cầu của Quý gia ở Bắc Thành mạnh, kiếp nếu đội trưởng đội Cầu Cầu là Quý Mặc tham gia chung kết, bản cô cũng dám chắc thể thắng .
"Đội Cầu Cầu của Quý gia lợi hại, đội trưởng của họ là tử của Đại thần King, mạnh."
"Cũng bình thường thôi, ngay cả mười hai liên kích cũng học ."
Lục Nịnh kinh ngạc một cái: "Mười hai liên kích ai cũng học ."
"Không cô học ?"
"Em là vì..." Lục Nịnh nhận suýt nữa hớ, chuyện kiếp , bây giờ còn xảy mà.
Quý Trì Khiêm nheo mắt : "Vì cái gì?"
Lục Nịnh dừng một chút: "Vì em quá sùng bái Đại thần King, thích , cho nên mới vô tình thi triển mười hai liên kích, đó là do em may mắn thôi!"
Quý Trì Khiêm liếc cô một cái, hiển nhiên Lục Nịnh thật. Cô thật sự tự học ? Hay là dạy cô ?
Lục Nịnh trả lời Lục Lưu, mà tiếp tục cùng Quý Trì Khiêm cày phó bản.
Ở một bên khác.
Sau khi Lục Lưu nhận hồi âm, chút thất bại mà xoa xoa thái dương, cằm đầy râu lún phún. Kết quả huấn luyện thời gian lý tưởng. Không tìm một xạ thủ lợi hại.
Anh video về Lục Nịnh tham gia vòng hồi sinh máy tính, bóng dáng cô thi triển mười hai liên kích, nhảy vọt trung, khiến đặc biệt khó quên. Anh cũng tự hào, đây là em gái . Thời gian luyện tập mười hai liên kích vô , cuối cùng đều thất bại. Anh thể thừa nhận tài năng của Lục Nịnh. cái tát đó của cho mối quan hệ trở nên lạnh nhạt.
Lục Lưu gọi điện cho Lục Nam Phong, trầm mặc một lúc : "Lục Nhị, gần đây bên Nịnh Nịnh thế nào ?"
"Vẫn như cũ thôi, lời ai cả. Kỳ thi tháng của em , thành tích thứ mười, tiến bộ nhiều."
"Top 10 , em đúng là tiến bộ nhanh." Lục Lưu nhớ Lục Nịnh thi hạng một trăm, định kiến cho rằng thành tích Lục Nịnh như , là gian lận. Giờ nghĩ , là quá đáng. Rõ ràng Lục Nịnh hồi nhỏ thông minh, thành tích luôn . Bắt đầu đổi từ khi nào nhỉ, hình như là từ khi Tần Hương đến Lục gia.
Lục Nam Phong sợi dây chuyền ngọc lục bảo trong hộp, thở dài : "Lục Lục, em xem đây chúng quá thờ ơ với Nịnh Nịnh ?"
"Lục Nhị, cũng cảm giác ?"
Hai em đều rơi im lặng ở hai đầu điện thoại.
"Lục Nhị, xem em xin Nịnh Nịnh nữa, liệu em tha thứ cho em ?" Khi Lục Lưu câu , cũng chuẩn nhiều về mặt tâm lý. Anh thật sự lành với Lục Nịnh. Anh hối hận ngày hôm đó đ.á.n.h cô. Anh cố ý.
Mèo Dịch Truyện