Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 31:--: Làm thế nào mới có thể dỗ dành em gái ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:26
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu dây bên , Lục Nam Phong chỉ thở dài thườn thượt. “E rằng dễ như , Nịnh Nịnh thật sự đau lòng .” Thời gian gần đây, cũng dỗ dành Lục Nịnh, nhưng chẳng tác dụng gì. Thậm chí hôm nay, Lục Nịnh còn rời khỏi nhà hàng, đến giờ vẫn về nhà, cũng trả lời tin nhắn. Nếu là đây, chắc chắn sẽ phái tìm cô, thậm chí dọa sẽ báo cảnh sát. bây giờ, Lục Nam Phong sợ chọc giận Lục Nịnh, chỉ đành chờ cô nhắn . Quan trọng nhất là kiêng dè vị thầy y tế rõ phận . Chẳng trách đây tìm dấu vết của Lục Nịnh.
Lục Lưu tin: “Anh hai, Nịnh Nịnh từ nhỏ thiết với tụi như , cô thích mấy em nhất ? Em tin những hiểu lầm đây, chỉ cần em giải thích rõ ràng, dỗ dành cô tử tế, chắc chắn sẽ vấn đề gì.”
Lục Nam Phong cau mày: “Trước khi cô thi, em đừng xuất hiện bên cạnh cô .”
“Em chừng mực.” Lục Lưu trực tiếp cúp điện thoại, cách dỗ Lục Nịnh. Chỉ là đây thôi. Chuyện nhỏ như con thỏ.
Lục Lưu lấy điện thoại , mở hộp thoại với Lục Nịnh, gửi một tin nhắn.
Sau khi thoát game, Lục Nịnh trở về phòng, đang rửa mặt chuẩn ngủ thì thấy một tin nhắn . Cô còn tưởng là hai gửi. Cô mở xem, hóa là Lục Lưu: 【Lục Nịnh, ngày mai khi tan học, gặp ở quán cà phê đối diện nhé, chuyện với em】
Lục Nịnh liếc một cái, nhớ cái tát chịu. Cô trực tiếp xóa WeChat của Lục Lưu, tinh thần sảng khoái ngủ một giấc thật ngon lành.
Ngày hôm , Quý Trì Khiêm , nên cô một bắt taxi đến trường. Lục Nịnh thấy bên ngoài trường khá đông , bên lề đường còn đậu một chiếc siêu xe ngầu, nhiều vây quanh đó. Nhìn đồng phục của xe, là học sinh trường họ.
Sau khi Lục Nịnh xuống xe, lập tức lớn tiếng hô: “Lục Nịnh đến .” Cô thấy những cạnh siêu xe nhanh chóng tản , một nam sinh mặc đồng phục bước xuống xe, ngũ quan tuấn tú, nhưng ánh mắt khi đ.á.n.h giá cô khiến cảm thấy thoải mái.
Lục Nịnh nhận nam sinh là ai. Cố Yến, học sinh trường tư thục bên cạnh, cũng là đối tượng Tần Hương thầm mến. Cô ngờ nam sinh tìm đến tận nơi.
Lục Nịnh nam sinh lấc cấc mở lời: “Cô là Lục Nịnh? Trông cũng đấy.”
Lục Nịnh khẽ nhướng mắt, đôi mắt trong veo, ngũ quan trắng trẻo xinh . Cố Yến hài lòng mỉm : “ là Cố Yến, kết bạn với cô.”
Lời thốt , ít cô gái xung quanh liền hét lên.
“Cố thiếu gia đúng là tán gái thẳng thừng, ngầu quá mất!”
“ bạn gái của Cố thiếu gia mệnh danh là chỉ ‘hạn sử dụng’ một tháng, bạn gái đếm xuể, tiếc là vẫn những cô gái lao đầu .”
“ Cố thiếu gia nhà tiền mà, còn hào phóng, nhiều cô gái bình thường căn bản thể cưỡng .”
“Thật nhà Lục Nịnh cũng khá tiền, nhưng vẫn bằng gia tộc đến từ Vân Kinh.”
Sau khi câu , khóe miệng Lục Nịnh giật giật. Bởi vì kiếp Cố Yến cũng câu tương tự. Chỉ điều là với Tần Hương. là quá đáng vãi chưởng!
lúc , Tần Hương từ xe bước xuống, khi thấy Cố Yến mặt Lục Nịnh, sắc mặt cô lập tức méo mó. Lục Nịnh quả nhiên vẫn ôm loại tâm tư ! Tần Hương thẳng đến: “Chị Nịnh Nịnh, tối qua chị về nhà, hai lo c.h.ế.t . Dù thì chị và thầy y tế cũng mối quan hệ rõ ràng, thể qua đêm với bên ngoài chứ?”
Cố Yến xong những lời , quả nhiên cau mày, dường như thể tin Lục Nịnh trông vẻ thanh thuần như , mà đời sống riêng tư phóng khoáng đến thế?
Lục Nịnh như Tần Hương, đến mức Tần Hương dựng cả tóc gáy. “Chị Nịnh Nịnh, chị giận ? Em cũng là lo chị tên đàn ông đó lừa gạt, nên mới nhắc nhở chị thôi.”
Lục Nịnh thu ánh mắt, ngữ khí cực kỳ lạnh nhạt: “Cất cái lòng giả tạo của cô .” Cô hiểu rõ ý đồ của Tần Hương khi những lời là bôi nhọ , nhưng trùng hợp là cô cũng dính dáng gì đến tên công tử bột .
Lục Nịnh xong liền thẳng về phía trường học. Cô đeo cặp sách, ngũ quan trắng trẻo chút biểu cảm, nhưng vô cớ tạo cho một loại áp lực. Xung quanh đông như , ai nấy đều nhường đường cho Lục Nịnh. Dù Lục Nịnh “một trận thành danh” đạt chuỗi mười hai chiến thắng liên tiếp, giờ đây cô chính là tân sủng của giới e-sports, ít đội tuyển đều đang theo dõi, mời Lục Nịnh gia nhập. Chỉ điều Lục Nịnh là của Lục gia, những đội tuyển đó nể mặt Lục Lưu nên cũng dám đến “đào tường”.
Lục Nịnh ở trường học thành tích vượt trội, chơi game còn giỏi như , trực tiếp trở thành đối tượng sùng bái trong lòng ít .
Sau khi Lục Nịnh , vẫn nhiều học sinh bàn tán về việc Lục Nịnh giỏi giang đến mức nào. Tần Hương c.ắ.n môi Cố Yến, giọng dịu dàng cực độ: “Anh là Cố Yến đúng , chị Nịnh Nịnh tính khí cô vốn là như , đừng tức giận nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-31-lam-the-nao-moi-co-the-do-danh-em-gai.html.]
Mèo Dịch Truyện
“Lục Nịnh cô thường xuyên về nhà ?”
“Cũng thường xuyên, dù thì gia đình quản lý nghiêm khắc. gần đây cô gần với một thầy y tế, nên mới gây mâu thuẫn với gia đình, vì mới chuyện về nhà.” Tần Hương xong dường như chút hối hận: “Cố Yến, đừng lung tung nhé, như cho danh tiếng của chị Nịnh Nịnh .”
Cố Yến bóng lưng Lục Nịnh, ánh mắt rõ ràng đổi nhiều. Tần Hương cụp mắt xuống, che tia tối sầm thoáng qua.
Lục Nịnh đến lớp học, bên ngoài cũng ít nam sinh tụ tập ngó lung tung. Cô xuống, phát hiện trong ngăn bàn thêm nhiều thư tình, còn nhiều hơn . Cô liếc một cái, lấy hết vứt thùng rác.
Ngoài cửa lớp truyền đến một trận kêu gào: “Thư tình của mày vứt , cô còn chẳng thèm một cái.”
“Đâu chỉ mỗi tao, của tụi mày cũng vứt đấy thôi.”
Lục Nịnh thấy ồn ào, bây giờ cô thật sự tâm tư cho mấy chuyện .
Tần Hương bước lớp, thấy những bức thư tình , lòng cô cảm thấy thoải mái. Trước đây cô là nổi tiếng nhất trong lớp. Không ngờ Lục Nịnh bây giờ còn yêu thích hơn cả cô .
Sau giờ học, Lục Nịnh cảm thấy bụng khỏe lắm, liền nhà vệ sinh một chuyến. Cô tính toán ngày tháng, đoán chừng “đèn đỏ” sắp đến, nên bụng mới khó chịu như .
Lục Nịnh từ nhà vệ sinh bước , Tần Hương song song với cô: “Chị Nịnh Nịnh, chị thấy Cố thiếu gia thế nào?”
Lục Nịnh ngữ khí lạnh nhạt: “Không , .”
“ em thấy Cố thiếu gia cũng khá , chị Nịnh Nịnh...”
“Cô phiền phức thật đấy! Cứ làu bàu mãi, nếu cô thích Cố Yến thì tự theo đuổi , đừng đến mặt mà ẩm ương!”
Tần Hương lập tức đỏ hoe mắt: “Em ý đó.”
Tiểu tùy tùng hai lập tức mở miệng: “Lục Nịnh, cô đừng tưởng Cố thiếu gia thật sự để mắt đến cô, gia thế nhà họ Cố loại như cô thể trèo cao .”
Lục Nịnh khẩy một tiếng: “Không loại như , chẳng lẽ là loại như các ?”
Các bạn học xung quanh xong đều gật đầu: “Hình như cũng lý, dù Lục Nịnh mới là đại tiểu thư Lục gia, Tần Hương chỉ là con nuôi, mà giống ?”
“Thôi đừng nữa, cẩn thận thấy đấy.”
Lục Nịnh chẳng quan tâm nhiều như , đầu bỏ . Tần Hương cụp mắt xuống, lòng hận thấu xương, cô cố gắng nhiều như , chính là để thế vị trí của Lục Nịnh, cô sẽ từ bỏ thích.
Đến gần cuối buổi học chiều, Lục Nịnh đến cổng trường, phát hiện bên ngoài vây kín còn đông hơn cả buổi sáng. Cô nhíu mày, vô cớ một dự cảm lành.
Cô bước khỏi cổng trường, thấy Cố Yến dựa siêu xe, mặt đặt một bó hoa hồng lớn, còn nến xếp thành tên cô.
“Lục Nịnh, Lục Nịnh, Lục Nịnh!”
“Đồng ý , đồng ý , đồng ý !”
Lục Nịnh đầu lấy bình chữa cháy từ phòng bảo vệ, một tay xách thẳng đến. Cô cứ thế cầm bình chữa cháy, chĩa thẳng nến mà xịt xối xả!