Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 32:--: Xin lỗi, tôi không chấp nhận! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:27
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bột trắng mịn tức khắc bay tung tóe khắp nơi.
Cố Yến sợ đến biến sắc: “Lục Nịnh, cô cái quái gì !”
Dù là công tử bột từng trải, nhưng từng thấy phụ nữ nào xách bình chữa cháy xông thẳng tới như !
Lục Nịnh dập lửa xong, vẻ mặt đầy khó chịu: “ thích , cũng thấy những thứ trẻ con vô vị xuất hiện bên ngoài trường học.”
Vốn dĩ đang gần đến kỳ, đủ phiền phức .
Lại cố tình chọc ghẹo.
“Lục Nịnh cô cũng thú vị đấy chứ, đây thật sự để mắt tới cô , đúng là cá tính!”
Lục Nịnh xoay , cầm bình chữa cháy phun về phía Cố Yến, khiến sợ tới mức c.h.ử.i tục, đám đàn em bên cạnh cuống cuồng chắn mặt Cố Yến.
Lục Nịnh ném bình chữa cháy xuống đất, lạnh lùng và ngầu lòi : “Đừng đến gây sự với .”
Gần đến kỳ thi, cô loại công tử bột như Cố Yến bám riết, sẽ tốn của cô ít thời gian.
“Chị Nịnh Nịnh, chị thể đối xử với Cố thiếu như ? Anh thích chị nên mới công khai tỏ tình mặt bao nhiêu . Dù chị thích thì cũng nên tổn thương như thế chứ?”
Tần Hương xuất hiện như một đóa hoa đỉnh núi cao.
Lục Nịnh với vẻ mặt đầy khó chịu: “Mắc mớ gì đến cô, cút luôn !”
Tần Hương lộ vẻ kinh ngạc, lẽ ngờ Lục Nịnh vốn dĩ lạnh nhạt thể nổi giận mắng .
Lục Nịnh phủi lớp bột khô tay, mùi vị dễ chịu chút nào.
Từ cuộc chuyện với cả ở nhà hàng hôm qua, những cảm xúc vẫn luôn đè nén trong lòng cô cuối cùng cũng sắp thể kiềm chế nữa.
Lục Nịnh chuẩn rời , nhưng Cố Yến chịu thiệt lớn cảm thấy mất mặt, liền quát lớn: “Lục Nịnh, cô cho , ai cho phép cô hả?”
Lục Nịnh thèm đầu , ngông!
Cố Yến cảm thấy vô cùng hổ, chút tức tối : “Nhìn cái gì, mau tóm Lục Nịnh cho ! Không cho cô tay, thật sự nghĩ Cố Yến là kẻ vô dụng ?”
Tần Hương im lặng bên cạnh xem kịch, khóe môi mang theo ý lạnh.
Lục Nịnh đúng là đồ ngốc, Cố Yến để mắt tới mà dám từ chối như , đúng là đầu óc.
Đã đắc tội với Cố Yến, cô xem Lục Nịnh những ngày cuối sẽ sống !
Thật mong Lục Nịnh ảnh hưởng, thi đại học cũng .
“ xem ai dám động cô !”
Lục Lưu từ bên đường chạy tới, sắc mặt tái mét.
Khi Lục Nịnh thấy sáu, cô sững một chút, nhớ tối qua Lục Lưu gửi tin nhắn cho , hẹn hôm nay tan học gặp mặt ở quán cà phê đối diện.
cô trực tiếp xóa Wechat của sáu, cũng trả lời tin nhắn.
Cô cũng ý định .
Không ngờ Lục Lưu đến?
Sau khi Lục Lưu xuất hiện, thẳng Cố Yến: “Thằng ranh nhà , cũng dám tơ tưởng đến em gái , hỏi xem sáu của cô đồng ý !”
Khi Cố Yến thấy nhà của Lục Nịnh, vẻ mặt chút tự nhiên.
dù cũng là công tử bột đến từ Vân Kinh, chút coi thường các gia đình hào môn ở thành phố A.
Cố Yến cũng chút tức giận: “ em gái dùng bình chữa cháy với , món nợ tính đây?”
“ thấy rõ ràng, rõ ràng là quấy rối em gái , cô vì để ngăn chặn đống nến của gây hỏa hoạn nên mới dùng bình chữa cháy, hành vi của cô là hợp tình hợp lý!”
Lục Lưu tiếp: “Tuy chỗ dựa, nhưng đây là thành phố A, nếu yên ở đây, nhất đừng gây sự!”
Cố Yến tức khắc tức giận đến biến sắc: “Cậu gan nữa xem?”
Tần Hương lập tức xoa dịu: “Anh sáu, chuyện cũng là của Cố thiếu gia. Chị Nịnh Nịnh thích , thể trực tiếp từ chối, em tin Cố thiếu cũng dây dưa dứt. chị trực tiếp dùng bình chữa cháy thì quá đáng ạ?”
Cố Yến nhân cơ hội xuống nước: “ , sự nổi tiếng của đây cao như , thể c.h.ế.t cây nào rụng cây đó . Với cái tính khí như Lục Nịnh, cũng chả thèm.”
Lục Lưu cau mày Tần Hương một cái, cảm thấy lời cô chút khó chịu.
Rõ ràng là Lục Nịnh quấy rối, từ chối thì thôi, còn cần giữ thể diện cho đối phương ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-32-xin-loi-toi-khong-chap-nhan.html.]
Lục Lưu khách khí Cố Yến: “ nhiều với trẻ con, nếu , sẽ trực tiếp tìm phụ của chuyện!”
Lục Lưu xong, liền nắm chặt cổ tay Lục Nịnh: “Đi, lên xe!”
Lục Nịnh theo bản năng rút tay , nhưng cuối cùng vẫn sáu ép lên xe.
Tần Hương chạy nhanh theo: “Anh sáu, vì lời em mà tức giận ? Em cũng chỉ là thật, hai cãi . Dù thì Cố Yến cũng gia đình ở Vân Kinh, nếu ở đây trở mặt thì cả gặp nhà họ Cố ở Vân Kinh cũng sẽ khó xử lắm.”
Lục Lưu vốn dĩ khá tức giận.
Tần Hương nhắc đến cả, sắc mặt mới dịu : “Nếu để cả thằng nhóc quấy rối Lục Nịnh, chắc chắn sẽ tìm rắc rối cho nhà họ Cố!”
Tần Hương tức khắc nghẹn lời, trong lòng chút thoải mái.
Quả nhiên là em gái ruột, đãi ngộ khác.
Lục Lưu xuất hiện ở đây?
Tần Hương cố ý hỏi: “Anh sáu, vẫn luôn bận rộn , hôm nay thời gian đến đón bọn em tan học ?”
Lục Lưu lén Lục Nịnh một cái, nhưng cô vẫn ngoài cửa sổ, dường như thấy cuộc đối thoại trong xe.
Đối mặt với sự phớt lờ của Lục Nịnh, Lục Lưu khó chịu, nhưng nhanh chóng kiềm chế cơn giận.
Dù cũng là đến để hòa với Lục Nịnh.
Lục Lưu mở lời: “Dù cũng chuyển ngoài sống lâu như , đến xem tình hình của mấy đứa.”
Tần Hương thấy Lục Lưu cứ Lục Nịnh mãi, đoán Lục Lưu đến gì , chắc là đội tuyển vẫn tìm phù hợp.
Lục Nịnh những chiếc xe bên ngoài cửa sổ, tâm trạng mấy vui vẻ.
Đến khi cô hồn thì phát hiện về nhà Lục gia mà là dừng ở căn cứ huấn luyện.
Cô thấy poster của đội tuyển Lục Thiên và các loại ảnh quảng bá.
Lục Nịnh ngờ đến đây, khi cô xuống xe, xung quanh nhiều chạy , trực tiếp bao vây cô .
“Chúc mừng đại thần gia nhập đội của chúng !”
“Nịnh thần, ký tên cho một cái ?”
“Nịnh thần, chị thể cho , thế nào chị học mười hai liên kích ?”
Lục Nịnh theo bản năng cau mày, cô đồng ý gia nhập đội tuyển.
Lục Lưu nhân cơ hội mở lời: “Được , các đừng dọa em gái , ăn cơm thôi.”
Lục Nịnh vây quanh đẩy căng tin của căn cứ huấn luyện.
Tần Hương cảnh , vẻ mặt gần như giữ nữa.
Lục Lưu chú ý đến vẻ mặt của Tần Hương, nhỏ giọng giải thích: “Tương Tương, tình hình đội tuyển của sáu em cũng đó, hiện tại tìm xạ thủ phù hợp, chỉ Lục Nịnh là hợp nhất, nên hòa giải với cô một chút.”
“Anh sáu, em , cần giải thích với em . Chuyện cũng liên quan đến em, lát nữa em sẽ cùng xin , hy vọng thể nhận sự tha thứ của chị Nịnh Nịnh. Sau cả nhà chúng đều ở trong đội tuyển, em sẽ công tác hậu cần và cổ vũ !”
Vẻ mặt ngoan ngoãn của Tần Hương khiến Lục Lưu thở phào nhẹ nhõm.
Anh ngay Tần Hương là nhỏ nhen như , khó đối phó bằng cái tính khí khó chịu của Lục Nịnh.
khi Lục Lưu rời , nụ mặt Tần Hương tức khắc tối sầm , nhanh chóng khôi phục như thường, theo cùng về phía .
Mèo Dịch Truyện
Lục Nịnh đẩy căng tin, thấy bên trong treo một tấm băng rôn lớn, : 【Chào mừng Nịnh thần gia nhập đội tuyển!】
Cô lúc mới cảm thấy .
Cô lấy điện thoại , gửi một tin nhắn cho Quý Trì Khiêm: 【Có thể đến đón em một chút ?】
Cô chia sẻ một địa chỉ.
Lục Lưu đến mặt cô, vẻ mặt chút tự nhiên: “Anh , trong trận đấu vòng loại trực tiếp, là sai, nên nóng giận động tay với em như . Sau thời gian tự kiểm điểm , thật sự hối hận, hôm nay mặt bao nhiêu , sáu chính thức xin em, hy vọng em thể tha thứ cho .”
Lục Nịnh tại chỗ, liếc tấm băng rôn đang treo, chỉ cảm thấy thật nực .
Cô chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt đen kịt.
Có những đúng là đáng ăn đòn!