Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 349:-- Hãy bỏ đôi bàn tay bẩn thỉu của anh ra đừng chạm vào cô ấy ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 07:03:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh cầm điện thoại, như thể tiếng ồn ào bên tai đều biến mất. “Anh chuyện gì ?” Giọng của vẫn trầm ấm đầy từ tính như khi. Lục Ninh suy nghĩ một chút lên tiếng: “Anh rảnh ? Có chuyện cần giúp...” “Có.” Quý Trì Khiêm đợi cô hết câu, trực tiếp gián đoạn cuộc họp, dậy ngoài. Anh căng thẳng: “Em đang ở , qua ngay.” “Hôm nay là ngày hội nghị giao lưu mẫu sản phẩm, tổ chức tại trung tâm triển lãm cũ. Hiện tại đang vấn đề phát sinh, nhưng em liên lạc với Cố Tử Phong, đành gọi cho .” “Ừm, đừng lo lắng quá, đợi qua.” Quý Trì Khiêm những đuổi theo, gác điện thoại: “ việc gấp cần ngoài một chuyến.” “Sếp, nhưng cuộc họp vẫn kết thúc mà.” “Cậu cứ chủ trì là , giá sàn đàm phán cứ theo như chúng bàn, nếu họ đồng ý thì thôi.” Quý Trì Khiêm xong, xoay vội vã rời khỏi tòa nhà. Lục Ninh chiếc điện thoại ngắt kết nối, chỉ cần Quý Trì Khiêm thể đến, thì chuyện hôm nay sẽ dễ dàng kết thúc như . Cô gửi tin nhắn cho Quý Trì Khiêm, tóm tắt đơn giản những gì xảy . Hiện tại cô thể rời , cách nào điều tra bằng sáng chế mà Lục Đông Du là thật giả, nhưng nếu là Quý Trì Khiêm, chắc hẳn thể nhanh chóng rõ. “Các gì đấy, đừng động mẫu sản phẩm của chúng , hỏng các chịu nổi trách nhiệm ?” Lục Ninh đầu thấy đang xua đuổi đồng nghiệp. Cô xoay thẳng tới: “Trước khi chuyện điều tra rõ ràng, các tư cách như .” “Chúng cũng chỉ lệnh việc thôi, lát nữa ở đây sẽ chụp ảnh tập thể. Vậy thể phiền các vị dịch sang một chút ? Bằng sẽ lọt ống kính.” Tổ trưởng vén tay áo lên, ấm ức : “Chúng cũng là công ty mời đến tham gia, hơn nữa công ty chúng đây còn là át chủ bài đấy! Bây giờ đối xử với chúng như , các sẽ hối hận!” Lục Ninh giữ tay tổ trưởng : “Bình tĩnh , tạm thời cứ dịch đồ sang một chút .” “Họ đúng là quá bắt nạt khác mà, dựa nhà họ Trần chống lưng là thể giở trò, cố tình đuổi chúng !” “ , tùy tiện đưa một tài liệu bằng sáng chế là thể đuổi chúng , rõ ràng là khuất tất!” Lục Ninh họ: “Đừng vội vàng, cứ đợi thêm chút nữa.” “Lục Ninh, dù các đợi đến bạc đầu răng long cũng chẳng ích gì .” Tần Hương ôm bó hoa hồng, mỉm tới, đá một cái mẫu sản phẩm: “Cái loại hàng nhái mà cũng xứng cạnh tranh với Lục thị chúng ?” “Tương Tương đúng đấy, Lục Ninh khuyên nên sớm rời khỏi công ty rách nát đó , tránh để bản ảnh hưởng.” Lục Vụ cũng tới, bước chân chút chậm chạp. Lục Ninh đôi chân của , tặc lưỡi một tiếng: “Bây giờ cảm thấy thoải mái lắm , còn cảm giác nóng rát nữa chứ?” “Cô ý gì?” Trong mắt Lục Vụ hiện lên vẻ cảnh giác, Lục Ninh cảm giác hiện tại của ? Lục Ninh : “Cảm giác nóng rát, chứng tỏ đang chảy máu, nhất nên kiểm tra thử xem.” Lục Vụ nhịn cúi đầu vén ống quần lên kiểm tra thì Tần Hương ngăn . Tần Hương cảnh giác : “Đừng tin lời Lục Ninh, nếu phóng viên chụp , chắc chắn sẽ lung tung.” Lục Vụ lúc mới từ bỏ ý định kiểm tra, nhưng chân vẫn luôn cảm giác khó chịu, cơn đau cũng bắt đầu dữ dội hơn. Lục Vụ Tần Hương: “Tương Tương, nghỉ một chút.” “Lát nữa chúng còn chụp ảnh tập thể, nhận phỏng vấn nữa mà, chịu khó một chút , chúng thể .” Tần Hương để Lục Ninh chê , nhân cơ hội lớn chuyện. Lục Vụ cũng hiểu ý Tần Hương, khẽ : “Vậy thể để xe lăn nghỉ một lát ?” “Ngũ ca, bây giờ thể lên , cần xe lăn gì?” Tần Hương khoác tay Lục Vụ: “Anh đừng lời của Lục Ninh dọa. Sản phẩm của công ty chúng nhất, sẽ vấn đề gì . Chúng thôi.” Lục Ninh những giọt mồ hôi trán Lục Vụ, rõ ràng là khỏe. Cũng đúng, kiếp Tần Hương thèm thuồng việc cô tham gia dự án trí tuệ nhân tạo, cố tình chen chân , tham gia nghiên cứu và phát triển mẫu sản phẩm. Kết quả là mẫu sản phẩm đầu tiên lúc đó, cũng là Ngũ ca thử đeo, nhưng thoải mái. Lúc đó, Lục Ninh chịu nổi nên chủ động đề nghị đổi mẫu sản phẩm. Kết quả còn cả trách mắng là cô cướp công của Tần Hương, Ngũ ca cũng mẫu sản phẩm do Tần Hương thiết kế thực vấn đề gì, là do cô cứ vấn đề. Lần , Lục Ninh cứ thế yên quan sát. Cô cũng xem Lục Vụ vì Tần Hương cái “chân ái” mà rốt cuộc thể nhẫn nhịn đến mức nào. Khi Tần Hương và Lục Vụ tới, các phóng viên thi chụp ảnh họ. Tần Hương vô cùng tận hưởng ánh mắt chú ý của , cô nở một nụ thanh lịch và đoan trang. Dù bây giờ Cố Yến cũng chia tay cô , còn chặn phương thức liên lạc của cô , hiện tại cơ hội duy nhất thể nắm bắt là từ phía nhà họ Lục. Phóng viên hỏi Tần Hương: “Cô Tần, phụ trách kỹ thuật của công ty Phong Diệp là chị gái cô, nhưng hai nhà là đối thủ cạnh tranh, mà mẫu sản phẩm giống đến , nguyên nhân gì ?” Tần Hương cố ý thở dài: “Chị gái từ nhỏ thích cạnh tranh với , dự án đây cô cũng tham gia, nhưng do biểu hiện của cô lắm, nên cả cho cô tiếp tục tham gia dự án, vì mới đến một công ty khác, và thể còn vô ý rò rỉ thiết kế của công ty chúng .” “Vậy ý cô là công ty Phong Diệp chép các cô ?” Tần Hương trả lời trực diện: “ tin rằng, đều xem qua quá trình giới thiệu của chúng , sản phẩm của ai nổi bật hơn, trong lòng các vị chắc hẳn rõ.” “Cô đang dối!” Lục Ninh tức giận thẳng tới: “Rõ ràng các mới là kẻ ăn cắp của chúng .” Tần Hương lập tức đỏ hoe mắt: “Chị Ninh Ninh, em chị chứng minh bản mặt gia đình, nhưng chị cũng cần phản bội gia đình chứ. Đến nước , chúng em cũng thể bao che cho tất cả những chuyện của chị nữa.” Tổ trưởng tức giận : “Cô đúng là kẻ dối, rõ ràng các mới là lũ ăn cắp. Mua chuộc nhân viên kỹ thuật của công ty chúng , chỉ bắt chước vẻ ngoài sản phẩm của công ty chúng , các thể giới thiệu rõ ràng các thông kỹ thuật bên trong ?” “Sản phẩm của công ty chúng , đương nhiên chúng rõ.” Tần Hương trưng vẻ mặt đau lòng tột độ: “ chị Ninh Ninh, thứ ăn cắp mãi mãi của chị . Chị cứ tiếp tục như , khi chuyện lớn, ai thể cứu chị .” Lục Đông Du tiến lên một bước, trực tiếp tới mặt Lục Ninh: “Tương Tương đúng, đầu là bờ, sẽ truy cứu trách nhiệm em lộ bí mật thương mại.” Lục Ninh ngẩng đầu, lạnh lùng Lục Đông Du: “Các thật sự quá vô liêm sỉ.” “Ai, Lục Ninh em biến thành nông nỗi , cả thật sự thất vọng về em.” Lục Đông Du đưa tay chạm đầu Lục Ninh: “Thật hoài niệm em của ngày xưa ngoan ngoãn bao.” “Đừng chạm !” Quý Trì Khiêm dùng sức nắm chặt cánh tay Lục Đông Du, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng: “Bỏ cái tay bẩn thỉu của !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-349-hay-bo-doi-ban-tay-ban-thiu-cua-anh-ra-dung-cham-vao-co-ay.html.]

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...